Ánh mắt lạnh lẽo đó còn có thể thấy được ở những người khác, ánh mắt bọn
họ rời khỏi Ngũ công chúa, khi chuyển về phía Trương Tư Vận ở bên trong cửa,
thế tử hành động.
Hắn giơ tay phải lên, một cây đinh tử màu đen nhanh chóng hình thành
trong tay hắn, chính là đinh Chủ tể.
Khoảnh khắc nó được lấy ra, hắn cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi.
Trong máu tươi này xuất hiện hình ảnh thế giới, dung nhập vào thân đinh.
Đó là đại thế giới của hắn, và hắn đang ban phước cho chiếc đinh này bằng
đại thế giới của hắn!
Công chúa Minh Mai và lão Bát ở bên cạnh, tất cả đều vận chuyển tu vi toàn
thân đến cực hạn, mỗi người đều phun ra máu tươi, rơi xuống chiếc đinh này,
Trong nháy mắt, hình ảnh thế giới trên đinh Chủ tể này đã lên tới bốn!
Khí thế của nó mạnh đến mức lập tức rợp trời.
Bề ngoài nứt ra, lớp da đen bong ra, lộ ra thân đinh màu trắng bên trong. Mà
lão Cửu ở bên cạnh ánh mắt sắc bén giơ tay chộp lấy chiếc đinh, mặc cho nó
đâm rách lòng bàn tay, rất nhiều máu tươi chảy vào trong nó.
Rất nhanh, hình ảnh thế giới thứ năm, thứ sau được huyễn hóa ra trên chiếc
đinh này.
Sự xuất hiện của bọn chúng đã phá tan lớp da đen cuối cùng trên thân đinh,
lộ ra thân đinh trắng nõn.
Như thể phong ấn đã được giải trừ, lộ ra sức mạnh chân chính của đinh Chủ
tể.
Khí thế cuồn cuộn, thiên địa biến sắc, tinh thần Hồng Nguyệt lay động, khí
tức khủng bố ở bên trong bộc phát ra. Mà lão Cửu gầm nhẹ một tiếng, bàn tay
phải nhuốm máu vung lên, lôi đình bùng nổ, hư vô sụp đổ. Chiếc đinh này hóa
thành một vệt sáng màu trắng, bay thẳng tới cửa lớn Nguyệt cung!
"Lấy lực nhận thức, đinh này tất trúng!"
"Lấy phép thời gian, quá khứ tương lai, tất cả đều phá vỡ!"
"Lấy năng lực dục vọng, nhân tính nghịch thần!"
"Lấy đạo giết chóc, không thấy máu không quay đầu!"
Đám người thế tử nói với giọng trầm thấp.
Biển ánh trăng bùng nổ.
Máu loãng ở mặt biển phun ra hai bên, tạo thành hai bức tường nước, ở giữa
có một vết nước thẳng tắp lõm xuống, sâu đến mức có thể nhìn thấy đáy.
Chiếc đinh màu trắng lập lòe hình ảnh sáu thế giới đi qua bất cứ nơi nào,
cho dù có hình ảnh của Thần Linh ở phía trước thì cũng không thể ngăn cản
được nó.
Thế như chẻ tre, trực tiếp xuyên qua.
Giữa tiếng nổ vang như sấm, ba hình ảnh Thần Linh kia sụp đổ, tan thành
mảnh nhỏ.
Sau đó, trong nháy mắt, chiếc đinh này đã xuất hiện trước mặt Trương Tư
Vận.
Khí thế ngập trời, uy áp kinh người, lập tức rơi xuống giữa ấn đường hắn.
Thấy nó sắp chạm vào, dù sao Trương Tư Vận cũng là phân thân của Xích
Mẫu, sinh mệnh của hắn đã vượt xa tầm hiểu biết, tay phải của hắn nhìn như
chậm chạp giơ lên, nhưng đã xuất hiện ngay bên cạnh chiếc đinh, hai ngón tay
nhẹ nhàng kẹp lấy.
Vừa kẹp lấy chiếc đinh, ngón tay của Trương Tư Vận không nhúc nhích,
cánh tay cũng vậy, thân thể cũng như thế, nhưng áo bào của hắn lại truyền ra
tiếng phần phật, như thể có cuồng phong quét qua.
Mái tóc dài màu đỏ cũng bay phấp phới về phía sau, ngay cả hư vô sau lưng
hắn cũng rung chuyển, cho đến lúc hư vô vỡ vụn, từng khe hở xé nát.
"Không tệ."
Vẻ mặt Trương Tư Vận khôi phục vẻ bình tĩnh, hắn khẽ mở miệng, tay phải
định vung lên đánh chiếc đinh này trở lại. Nhưng đúng lúc này... dị biến xuất
hiện!
Mặc dù chiếc đinh màu trắng bị kẹp lại, nhưng sự biến hóa của nó tuyệt đối
không phải kiểu bứt lên trước. Lúc này màu sắc trên thân nó thay đổi, từ màu
trắng chuyển thành màu xanh, sau đó lại tan ra.
Chúng biến thành những sợi tơ màu xanh lam, hàng chục ngàn sợi tơ thoát
ra giữa hai ngón tay của Trương Tư Vận, lao thẳng vào mặt hắn với tốc độ còn
kinh người hơn.
Bất kỳ sợi tơ nào trong số đó đều có thể so với pháp bảo, tản mát ra khí tức
khủng bố, độ sắc bén của nó lại càng ngoài sức tưởng tượng. Hơn nữa, giờ phút
này nó lại cách Trương Tư Vận quá gần, thế nên trong nháy mắt đã chạm vào
mặt Trương Tư Vận.
Trương Tư Vận nhíu mày, thở ra một hơi.
Hơi thở này hiện lên huyết sắc, giống như sương sớm, chạm vào những sợi
tơ kia.
Khoảnh khắc âm thanh ầm ầm truyền tới, sợi tơ do chiếc đinh biến thành
nhanh chóng tan biến, nhưng bốn sợi trong số đó khác với những sợi còn lại.
Chúng ẩn mình giữa vô số sợi tơ, xuyên qua màn sương máu và rơi xuống
mặt Trương Tư Vận!
Cơ thể Trương Tư Vận lập tức trở nên mơ hồ, hắn cố gắng tránh thoát,
nhưng bốn sợi tơ được biến thành từ sự gia trì của đám người thế tử có đặc tính
không thể đảo ngược.
Thế nên trong khoảnh khắc, bốn sợi tơ này đã xuyên qua da của Trương Tư
Vận, chui vào trong cơ thể hắn.
Mặc dù trên mặt Trương Tư Vận không chảy ra máu tươi, thế nhưng bốn sợi
tơ này giống như giun tròn, vặn vẹo bên trong máu thịt, điên cuồng chui vào cơ
thể Trương Tư Vận.
Trong quá trình xông vào, chúng còn không ngừng giải phóng thần thông
của đám người thế tử, liên tục làm khô héo, phá hỏng tất cả.
Cho dù Trương Tư Vận là phân thân của Xích Mẫu, nhưng thân thể này lại
đến từ người bình thường, cho dù đã được cải tạo nhưng bản chất của nó vẫn
tồn tại. Cho nên trong chớp mắt, toàn thân Trương Tư Vận vặn vẹo giống như
sắp sụp đổ.
Nhưng ánh mắt của hắn vẫn bình tĩnh, như thể không hề phản ứng với loại
đau đớn này. Có điều thân thể hắn lại từ tư thế khoanh chân đứng lên, lui về
phía sau một bước.
Vừa lui bước, hắn vừa đưa tay lên gãi cổ. Hai ngón tay vươn ra, thọc vào
đó, muốn rút sợi tơ trong cơ thể ra. Đồng thời, tay trái hắn khẽ vung về phía
biển ánh trăng dưới chân.
Ngay lập tức, trên biển ánh trăng, hình ảnh của ba mươi bốn Thần Linh
đang nhắm mắt bỗng nhiên mở hai mắt ra, nhìn về phía cửa lớn, khí tức trên cơ
thể bốc lên, bộc phát ra.
Dao động của ba mươi bốn Thần Linh khiến cho thiên địa tại biển ánh trăng
tràn ngập lực xé rách, giống như vạn vật chúng sinh ở nơi này đều sẽ bị hoàn
toàn tiêu diệt.