Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1308: Tiền bối, thật sự ăn ta không ngon đâu (1)




Hồng Nguyệt Thần Điện trôi nổi bên trên Thiên Hỏa Hải, tràn ra vô tận ánh

sáng màu đỏ như là máu tươi, khuếch tán ra khắp bát phương, âm thanh thình

thịch đến từ trái tim vang vọng thiên địa.

Toàn bộ tu sĩ nơi đây nhìn thấy một màn như vậy, tâm thần đều sẽ run rẩy,

không dám nhìn thẳng, quỳ bái từ xa xa, sau đó nhanh chóng rời khỏi.

Thần Điện không thèm để ý chút nào.

Đối với Thần Điện mà nói, những thứ này đều là cừu non mà thôi, vốn tản

ra là để nuôi dưỡng, cho nên hoạt động nhiều một chút, khí huyết sẽ tốt hơn.

Giờ phút này, tu sĩ trên thiên thạch vây quanh Thần Điện vẫn nhắm mắt như

trước, mà bên trong Thần Điện trên trái tim, có bảy thân ảnh mặc áo bào đỏ

cũng đang khoanh chân.

Bảy người này có đủ các tộc, trong đó sáu người ở dưới, một người ở trên

đầu.

Người ở trên đầu là một tên Dực tộc, trên mặt mọc đầy lông vũ không có bất

kỳ biểu cảm nào, toàn thân tràn ra chấn động Quy Hư như ẩn như hiện, về phần

sáu vị phía dưới, đều tương tự với nữ tử hồng y kia, tu vi là Linh Tàng.

Bọn họ đang chờ đợi, đợi đồng bạn ra ngoài trở về.

Loại nhiệm vụ đến đưa đồ ăn cùng gia cố cấm chế này, sẽ đưa tới một chút

ký hiệu phiền phức, cho nên ngày bình thường người đi hoàn thành, đều là

người không được coi trọng bên trong Thần Điện.

Mặc dù bởi vì nham thạch nóng chảy ngăn cách, thần thức không cách nào

dò xét, tuy thời gian đợi cũng đã trôi qua hơi lâu rồi, nhưng mà cuối cùng vẫn

chưa quá lâu, cộng với thân phận và kinh nghiệm, khiến cho bọn họ cho rằng sẽ

không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.

Cho nên giờ phút này mọi người vẫn đang đả tọa như trước.

Nhưng bọn họ không biết rằng, giờ phút này ở phía dưới nham thạch nóng

chảy ngàn trượng, đồng bạn của bọn họ, vị nữ tử hồng y kia, thần sắc đại biến,

trong tâm thần dấy lên gợn sóng động trời.

Trong lòng Hứa Thanh nổi lên sát ý mãnh liệt, hắn dùng Nguyên Anh Tử

Nguyệt của bản thân, trong thời gian ngắn điều khiển trận pháp Hồng Nguyệt

bố trí ở nơi này, vung vẩy hình thành bảy tám cái đại thủ màu đỏ, cấp tốc phóng

về phía nữ tử hồng y kia.

Nguy cơ ngay trước mắt, trái tim nữ tử hồng y chấn động mãnh liệt, ả rất rõ

ràng, quyền hạn của mình căn bản không có biện pháp so sánh cùng đối

phương, nếu không phải mình có lệnh bài của lão tổ, sợ là ngay cả tư cách

chống cự cũng không có.

Giờ phút này, ưu thế duy nhất của ả, chính là tu vi.

Ả đang trong giai đoạn dưỡng đạo Khải Minh, đã sắp hình thành Thiên Đạo,

chiến lực của ả đủ để nghiền ép hết thảy tu sĩ Nguyên Anh.

"Đáng chết, nếu không phải là ở trong nơi đây, thì ta có thể dễ dàng bóp chết

người này!"

Nữ tử hồng giơ hai tay lên bấm niệm pháp quyết, trong con mắt tràn ngập tơ

máu, chợt đẩy ra phía ngoài, phía sau lập tức hình thành một tòa Bí Tàng hư ảo,

bắn ra phong hỏa lôi điện, muốn đuổi giết đến phía trước.

Trong chốc lát, liền đụng chạm cùng với bảy tám cái đại thủ huyết sắc.

Thanh âm nổ vang trầm muộn truyền ra bên dưới nham thạch nóng chảy, nữ

tử hồng y phun máu tươi ra, mà bảy tám cái đại thủ kia, dưới lệnh bài quấy

nhiễu cùng với lực lượng phản kháng của bản thân ả, đã tán loạn.

"Mặc kệ lai lịch của ngươi ra sao, mặc kệ tại sao ngươi có được Thần quyền

như thế, nhưng cuối cùng, tu vi của ngươi quá yếu!"

Nữ tử hồng y phun máu tươi, lớn tiếng mở miệng, trong mắt lóe lên hàn

mang, ả dứt khoát bỏ qua việc bỏ chạy, chuẩn bị ra tay bắt giữ.

Nghĩ đến một khi chính mình bắt được đối phương, chuyện này nhất định sẽ

khiến cho toàn bộ Hồng Nguyệt Thần Điện chấn động, lúc đó, công lao của

mình nhất định ngập trời.

Nghĩ tới đây, trong mắt nữ tử hồng y lộ ra quyết đoán, phất tay, hư ảnh Bí

Tàng biến ảo ngoài thân thể, bên trong truyền ra tiếng gào thét, giống như có

một con thú lớn đang nhanh chóng lao ra từ trong Bí Tàng, lực lượng kinh

khủng khuếch tán bát phương, bao phủ thẳng đến phía Hứa Thanh.

Hứa Thanh nhăn mày lại, đáy lòng cũng có tiếc nuối.

Lực lượng cấm chế của Hồng Nguyệt đích xác là vô cùng cường hãn, chỉ là

lấy Thần quyền Hứa Thanh nắm giữ bây giờ, dù trên cấp độ đã vượt qua lệnh

bài của đối phương, nhưng cuối cùng trên số lượng vẫn là chưa đủ.

Hắn không thể vận dụng nhiều lực lượng cấm chế hơn nữa.

Giờ phút này đưa mắt nhìn Bí Tàng đối phương tới gần, uy áp kinh người

đập vào mặt, thân thể của hắn còn tốt, nhưng thần hồn thì đang rung động lắc

lư, truyền ra cảm giác nguy cơ sinh tử mãnh liệt.

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ quả quyết, chợt vung hai tay lên, toàn thân

lập tức lập lòe hào quang màu tím, Nguyên Anh Tử Nguyệt huyễn hóa ra trên

đỉnh đầu, tạo thành một mặt trăng màu tím!

Mặt trăng vừa ra, nham thạch nóng chảy bát phương trong chốc lát biến

thành màu tím.

Dẫn dắt thêm càng nhiều cấm chế Hồng Nguyệt ở nơi đây, cấp tốc hội tụ tới

trước mặt Hứa Thanh để hình thành phòng hộ, ngăn cản Bí Tàng trấn áp đến từ

nữ tử hồng y.

Tiếng nổ vang lập tức bạo khai, nham thạch nóng chảy bốn phía cuốn ngược

lại, tạo thành một mảnh trống trải, đồng thời bước chân của nữ tử hồng y cũng

bị ngăn cản.

Mạch máu toàn thân ả khua lên, thoạt nhìn như có vô số con giun đang chạy

dưới da, hoảng sợ trong tâm thần còn mãnh liệt hơn trước vô số lần.

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

Nữ ử hồng y lần nữa nghẹn ngào, thật sự là một khắc Tử Nguyệt xuất hiện,

lập tức khiến cho nàng cảm giác tựa như nhìn thấy Thần Linh vậy, thậm chí

thân thể cũng xuất hiện một chút phản ứng tự động không cách nào kháng cự,

dâng lên kích động muốn đi cúng bái.

Nếu không phải tu vi bản thân hóa thành một chiếc neo, thêm ý chí bản thân

kiên định, sợ là ả đã thật sự nhịn không được mà quỳ xuống bái.

Loại cảm giác này khiến cho da đầu của ả run lên, trong đầu như có mười

vạn đạo thiên lôi nổ vang.