Mệnh đăng Nhật Quỹ đã thay thế cái ô màu đen, xuất hiện ở bên trong
Mệnh Vụ, lập lòe chiếu ra ánh sáng.
Mặc dù chiếc bàn bằng ngọc, nhưng khi ngọn đèn dầu nhoáng một cái, lại
mơ hồ có cảm nhận tựa như thủy tinh, giống như báu vật, rực rỡ chói mắt.
Cho Hứa Thanh một cảm giác, phương diện chất liệu có một chút tương tự
cùng với tử thủy tinh của mình, giống như chiếc mệnh đăng này, là một loại sao
chép cấu trúc vật chất của tử thủy tinh.
Điểm này, từ Ảnh Tử mãnh liệt run rẩy cùng với ngón tay Thần Linh bên
trong Thiên Cung nhà tù 132 khu Đinh trong lúc ngủ say vẫn xuất hiện ý vùng
vẫy, có thể chứng nhận.
Theo Nhật Quỹ xuất hiện, tử thủy tinh dường như xuất hiện một chút biến
hóa không cùng một dạng.
Về phần cụ thể, lúc này Hứa Thanh khó có thể nắm rõ.
Nhưng hắn có thể cảm nhận rõ ràng được quỹ châm giống như gai xương
phía trên Nhật Quỹ, trong đó tràn ra chấn động đồng nguyên cùng với hắn, đây
mới là do huyết mạch của hắn biến thành!
Mà quỹ châm này, chợt nhìn là một cây châm, nhưng trên thực tế ở vị trí
mũi nhọn, lại tồn tại một hình điêu khắc nhỏ.
Nếu như phóng lớn vô số lần lên, có thể nhìn thấy đó rõ ràng là hình dạng
một cái ghế màu tím thoạt nhìn rất tầm thường.
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ.
Về phần ngọn đèn dầu trôi nổi bốn phía quanh quỹ châm, phảng phất giống
như là mặt trời vậy, vờn quanh quỹ châm và chậm rãi di động, đồng thời cũng
tạo thành bóng mờ trên quỹ bàn.
Còn những vạch khắc phức tạp kia, rõ ràng cũng đồng dạng di động chậm
rãi.
Tâm thần Hứa Thanh dâng lên mãnh liệt.
Hắn mơ hồ đoán được tạo sao mệnh đăng mình đắp nặn ra lại có tạo hình
như thế này.
Tất cả, đều có quan hệ cực lớn với tử thủy tinh.
"Đây là một loại thể hiện do tử thủy tinh và huyết mạch của ta dung hợp
sao?"
"Còn có khí tức phía trên này....."
Hứa Thanh thì thào trong lòng, theo bóng mờ kim đồng hồ di chuyển, vào
lúc này, mệnh đăng của hắn tràn ra khí tức cùng loại như Quang Âm Bình.
Đó là thời gian!
Nhưng lại không nhất trí cùng thời gian bên ngoài.
Trong lúc nó chuyển động, bên trong bốc lên mênh mông uy áp, ảnh hưởng
tới thức hải Hứa Thanh, khiến thức hải của hắn cuộn mình.
Ảnh hưởng tới thân thể Hứa Thanh, khiến thân thể của hắn rung động lắc lư.
Tiếp theo còn ảnh hưởng tới bên ngoài, khiến cho vòng xoáy ngàn trượng
ầm ầm chuyển động, ngăn cách bát phương, cưỡng ép khiến cho thời gian bên
trong khu vực ngàn trượng, đồng bộ cùng Hứa Thanh.
Kể từ đó, trong và ngoài khu vực ngàn trượng này, tựa như hóa thành hai cái
thế giới, vị trí biên giới bộc phát ra không gian thác loạn, toàn bộ vặn vẹo.
Đây là một khắc khi có một mệnh đăng mới hình thành bên trong thiên địa,
do pháp tắc đại lục Vọng Cổ va chạm cùng nó tràn ra dị tượng, mệnh đăng khác
biệt thì dị tượng cũng không giống nhau, đây cũng là sự tán đồng của đại lục
Vọng Cổ đối với nó.
Trên cơ bản có rất ít người có thể nhận ra được một màn này, dẫu sao từ xưa
đến nay, người từng thấy một màn như vậy, ít càng thêm ít.
Mà lúc này, bên trong khu vực ngàn trượng, Hứa Thanh vẫn đang khoanh
chân đả tọa, toàn thân lập lòe hào quang màu tím, trên người tràn ngập một cỗ
cảm giác thần bí, trong lòng cũng đang không ngừng có những gợn sóng phập
phồng, khó có thể bình tĩnh.
Hắn nhìn qua Nhật Quỹ hội tụ ra trong thức hải, mặc kệ cái mệnh đăng này
có phải do tử thủy tinh cùng huyết mạch bản thân dung hợp mà thành hay
không, nhưng cảm giác đồng nguyên tràn ra từ trên Nhật Quỹ, khiến cho Hứa
Thanh hiểu rõ, cái này, chính là mệnh đăng của mình.
Cảm thụ hoàn toàn bất đồng cùng với những cái mệnh đăng mà hắn thu
được lúc trước.
Những cái mệnh đăng khác, dù đã dung hợp vào trong cơ thể Hứa Thanh,
nhưng cuối cùng lại không có liên quan chút nào cùng với huyết mạch của hắn,
đối với Hứa Thanh mà nói, chỉ là vật chết.
Hắn có thể sử dụng, có thể mượn lực, nhưng cuối cùng không cách nào đạt
đến trình độ như chủ nhân chân chính của nó.
Cho nên, đối với tu sĩ đại lục Vọng Cổ mà nói, mặc dù mệnh đăng là vật tốt,
cũng là chí bảo, nhưng chỉ có thể dùng ở cảnh giới bên dưới Linh Tàng.
Một khi tu vi đến Linh Tàng thì không còn tác dụng nữa, thậm chí còn cần
lấy ra khỏi cơ thể, để giảm thiểu nhân quả.
Đây cũng là cảm thụ chung của toàn bộ những người dung hợp mệnh đăng
không phải huyết mạch của mình.
Nhưng từ giờ trở đi, đối với Hứa Thanh mà nói, đã không giống trước nữa.
Chiếc mệnh đăng này sinh ra từ trong huyết mạch của hắn, có thể hóa thành
một cái hỏa lò thật lớn khi tới Linh Tàng, giúp hắn đặt xuống căn cơ tương tự
cùng Chúa Tể lúc Linh Tàng.
Dưới hỏa lò, một khi Hứa Thanh vào Linh Tàng, hắn có thể đặt hết thảy vật
chất vào bên trong Bí Tàng để luyện hóa, khiến cho chúng nó trở thành vật của
bản thân, lớn mạnh Bí Tàng của chính mình, đi lên con đường chí cường.
Đây là ưu thế không gì sánh kịp, chỉ có hậu nhân của Cổ Hoàng Chúa Tể
mới có thể có.
Mà Hứa Thanh nơi đây, thậm chí càng tiến bộ hơn, hắn không phải là hậu
nhân hưởng thụ phúc trạch của Chúa Tể, mà hắn chính là người sáng lập ra
phúc trạch, cho nên bản thân mệnh đăng vẫn còn tồn tại rất nhiều khả năng thần
bí khó lường, cần hắn từng chút đào bới ra.
Trước mắt, hắn chỉ cảm thấy năng lực mệnh đăng của mình có liên quan
cùng với thời gian.
Về phần uy lực, hắn còn chưa có thử nghiệm, nhưng cảm giác từ trong tối
tăm để cho hắn hiểu được, mệnh đăng của mình khác với những mệnh đăng
tăng nhanh chiến lực cùng loại, không phải là loại thoáng cái liền có được lực
lượng ngập trời, có thể bỏ qua tu vi để trấn áp bát phương.
Hứa Thanh có chút tiếc nuối.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ, điều đó là không thực tế.
"Mệnh đăng của ta khác mệnh đăng của người khác, khác biệt lớn nhất
chính là sống và chết, đối với ta mà nói, mệnh đăng của người khác là vật chết,
không có tiềm lực gì đáng nói, chỉ là mượn dùng mà thôi."
"Nhưng mệnh đăng của ta, tồn tại cùng với sinh mệnh của ta, nó có được
tiềm lực vô hạn, có thể cùng phát triển với ta."
"Về phần lực lượng thời gian ở trên đó, hẳn là đến từ tử thủy tinh."
Hứa Thanh trầm ngâm, về phần cụ thể, hắn biết được giờ phút này vị trí và
hoàn cảnh của bản thân không thích hợp để đắm chìm nghiên cứu hay cân nhắc,
dẫu sao vòng xoáy ngàn trượng quanh bốn phía này quá mức khiến người ta chú
ý.
Mà Linh Nhi cũng đang gấp gáp truyền âm.
"Hứa Thanh ca ca chạy mau, có người xấu đến, thật nhiều thật nhiều người
xấu!"
Giọng nói của Linh Nhi mang theo căng thẳng, mặc dù Thiên Đạo của Hứa
Thanh cũng đang báo động rất mãnh liệt, nhưng những ngày nay nó đều thủy
chung như vậy, dưới mắt cũng không có biến hóa quá lớn, việc này đủ để nói rõ,
cảm giác của Linh Nhi chuẩn xác hơn nhiều.
Cho nên Hứa Thanh không chần chờ chút nào, đè xuống tất cả tâm tư, thân
thể chìm vào bên trong nham thạch nóng chảy, bí mật lao về phía trước, nhanh
chóng rời khỏi nơi đây.
Đồng thời cũng thu hồi tinh thạch màu đỏ phân ra trên người sau khi mệnh
đăng hình thành.
Lần này, số lượng tinh thạch xuất hiện không ít, thoáng cái xuất hiện hơn hai
mươi khối.