Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1219: Bạch Tiêu Trác ...hạ màn (1)




Tuy rằng nơi truyền ra thần niệm chỉ là hoàng cung mà Hứa Thanh từng đi

qua lúc trước, nhưng trên thực tế, giờ khắc này bên trong toàn bộ Cổ Linh giới,

con mắt vĩ đại trên toàn bộ hoàng cung đều khẽ nhúc nhích mí mắt.

Thật sự là... Từ khi bị vận khí đại lục Vọng Cổ cắn trả, tộc quần bị diệt,

phải mang theo tộc nhân bị nguyền rủa ẩn núp ở nơi đây, từ đó về sau Cổ Linh

Hoàng thời khắc luôn muốn khôi phục, chưa từng có lần nào nghẹn khuất tột

cùng như lần trước.

Lấy vị cách của Thần, lấy huy hoàng trước kia của Thần, lúc trước cũng

phải hô lên chữ cút, có thể tưởng tượng tâm thần của nó chấn động ra sao.

Dẫu sao trong mắt của nó, Hứa Thanh chỉ là con sâu cái kiến, mà con sâu

cái kiến như vậy, lại dám dựa vào ký hiệu Xích Mẫu để uy hiếp mình, lấy đi

linh hồn tế phẩm của mình không nói, lại còn vơ vét một đạo vận khí Cổ Linh.

Loại phạm thượng này, loại đại bất kính này, khiến cho sau khi Hứa Thanh

rời đi, nó phải dùng mấy tháng mới chậm rãi bình tĩnh trở lại.

Nhưng bây giờ, đối phương lại dám tiếp tục tới!

Cho dù Cổ Linh Hoàng bây giờ không còn cực thịnh giống như năm đó,

thêm với sau khi khôi phục từ sau vẫn lạc khiến cho nó đã mất đi rất nhiều năng

lực suy tư, tâm cơ cũng không còn sâu như trước, tư duy cũng bởi vì chậm chạp

trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

Nhưng kiêu ngạo của Thần vẫn tồn tại như trước, vị cách của Thần vẫn là

Cổ Hoàng đã từng nhất thống Vọng Cổ như cũ.

Trước mặt Thần, Huyền U cũng chỉ là hậu bối.

Cho nên, đối với khí tức quen thuộc lại lần nữa đến, phản ứng đầu tiên của

Thần chính là tức giận ngập trời, giờ phút này theo thần niệm bộc phát, mặt đất

Cổ Linh Hoàng nổ vang, bầu trời biến đổi.

Trên bầu trời, tất cả linh hồn đều ngẩng đầu, cảm giác được Hoàng phẫn nộ,

chúng nó đều gào thét, tạo thành sóng âm động trời dựng lên.

Trên mặt đất, hết thảy hài cốt đều tản mát ra cảm giác hung hăng đến cực

hạn, giơ đao xương lên.

Minh Hà cuộn mình, một con quái vật khổng lồ lao lên từ bên trong, mây

mù trên bầu trời giống như biển lớn cuộn mình, xuất hiện tinh kỳ màu đen, thiên

quân vạn mã hiện ra từ trong hư vô.

Trong lúc toàn bộ Cổ Linh giới tràn ngập địch ý, trên núi máu thịt trong

hoàng cung Hứa Thanh từng đi qua bỗng xuất hiện một cái vòng xoáy thật lớn.

Chỗ đó, đúng là nơi hắn đưa Linh Nhi đi lúc trước, cũng chính là nơi con

mắt vĩ đại của Cổ Linh Hoàng mở ra lúc trước.

Bên trong vòng xoáy truyền ra một tiếng nổ mạnh, hai thân ảnh xuất hiện.

Một lớn một nhỏ, một trái một phải.

Lớn khoảng 30 trượng, nhỏ thì như một người thường, đang cầm chặt ngón

tay của người lớn, hai người thoạt nhìn vô cùng thân mật, tay cầm tay, mơ hồ

thành hình từ bên trong vòng xoáy!

"Còn dẫn theo kẻ giúp đỡ?"

Cổ Linh Hoàng vô cùng kinh sợ, con vĩ đại chợt trợn to, ánh mắt màu vàng

khiến cho khắp cả thiên địa trở nên sáng rõ.

Bốn phương vặn vẹo, một mảnh mơ hồ, càng có dị chất đặc thù tràn ngập,

khiến cho hết thảy lực lượng đến từ bên ngoài ở trong nơi này đều bị phân giải,

đều bị trấn áp.

Càng có Thần quyền đến từ Cổ Linh Hoàng, bộc phát ra từ trong ánh mắt.

Lực lượng Thần quyền kia, khiến cho người đối địch cùng lão, sau khi bị

thương vết thương sẽ chuyển biến xấu gấp mười lần!

Vết thương nhẹ biến thành thương nặng, bị thương nặng biến thành tử vong!

Hai thân ảnh bên trong vòng xoáy vừa xuất hiện, không đợi hoàn toàn rõ

ràng, cả hai lập tức chấn động, hiển nhiên đều bị lực lượng Thần quyền kia ảnh

hưởng.

Người bên trái, thân hình Thần Linh tan vỡ hơn phân nửa.

Người bên phải, thân thể mơ hồ, lại giống như bị tiêu tán gạt bỏ vậy, chỉ còn

lộ ra một nửa khuôn mặt.

Sau khi cảm ứng bốn phía, thần sắc của nửa khuôn mặt lập tức đại biến

trước đó chưa từng có, thậm chí biểu cảm cũng có chỗ vặn vẹo, mà loại trình độ

thay đổi sắc mặt này, từ đầu đến cuối, vẫn là lần đầu tiên xuất hiện ở trên mặt

Quận Thừa.

Cho dù là lúc bị vạch trần tất cả, sắc mặt của gã cũng không giống như bây

giờ.

Gã không cách nào không động dung, không cách nào không hoảng sợ, bởi

vì..... Gã nhìn thấy con mắt vĩ đại, cũng cảm nhận được vị cách động trời tản

mát ra trên người đối phương.

Mặc dù không bằng Xích Mẫu, nhưng đã vượt qua Thần Linh trong Tiên

Cấm, thậm chí có thể nói, con mắt vĩ đại trước mắt này, chính là Thần Linh.

Gã cũng đã đoán được thân phận của đối phương thông qua hoàn cảnh nơi

đây.

"Cổ Linh Hoàng?!"

Gã không thể nghĩ ra, đòn sát thủ của Hứa Thanh, vậy mà lại là Cổ Linh

Hoàng!

Điều này đã vượt quá dự liệu của gã, vượt qua cảm giác của gã, thật sự là

Cổ Linh Hoàng ẩn giấu quá sâu, nếu như không phải có Linh Nhi, Hứa Thanh

cũng không biết được việc này.

Cho nên giờ phút này, tâm thần của Quận Thừa chấn động vô cùng mãnh

liệt, gã không chút do dự mà lập tức lui về phía sau, toàn thân tràn ra kim

quang, gã muốn nghịch chuyển truyền tống, rời khỏi nơi đáng sợ này.

Nhưng Hứa Thanh làm sao có thể để cho gã được như ý nguyện chứ!

Hầu như ngay khi nửa khuôn mặt Quận Thừa muốn chạy trốn, trong lúc

thân hình Hứa Thanh tan vỡ hơn phân nửa, máu thịt mơ hồ, đau nhức kịch liệt

giống như biển triều tràn ngập trong tâm thần, hắn bỗng xoay người, cung kính

cúi đầu về phía Cổ Linh Hoàng.

"Cổ Linh Hoàng vĩ đại, vãn bối tới để tặng đồ ăn cho ngài, đây là khoản tiền

lãi đầu tiên sau khi mượn vận khí Cổ Linh của ngài, đợi sau khi ngài tiêu hóa, ta

sẽ lại tới đưa cho ngài khoản tiền lãi thứ hai!"

"Tiền lãi?"

Con mắt vĩ đại của Cổ Linh Hoàng sững sờ, sau đó chợt trợn to, dịch

chuyển ánh mắt khỏi trên người Hứa Thanh, trọng điểm nhìn nửa khuôn mặt

Quận Thừa đang muốn chạy trốn.

Lúc trước lực chú ý của Thần đều đặt ở trên người Hứa Thanh, giờ phút này

sau khi nhìn tới Quận Thừa, tiếng tim đập tựa như thiên lôi ngay lập tức truyền

ra từ dưới mặt đất của toàn bộ Cổ Linh giới.

Phanh phanh phanh phanh!

Minh Hà chấn động, phảng phất giống như là do nước bọt của Cổ Linh

Hoàng biến thành, giờ phút này đột nhiên tăng vọt gấp mấy lần, cuồn cuộn lan

tràn ra bốn phía bên ngoài, sau đó lại biến mất trên phạm vi lớn.

Tiếng nuốt nước miếng, mang theo cảm giác kinh khủng, khiến da đầu

người ta tê dại, tràn ngập khắp bát phương.

Quận Thừa kinh sợ, không tiếc đại giới, thậm chí nửa khuôn mặt cũng xuất

hiện nhiều vết nứt, bạo phát ra vô tận kim quang, tăng tốc muốn thoát đi.