Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1182: Đoạt thức ăn trước miệng cọp! (1)




Giờ phút này, ngoại trừ đội trưởng cùng Hứa Thanh đang che giấu và bất

động ra, ở khu đông, bên trong khu vực nhân tộc sáng lập, hết thảy tu sĩ nhân

tộc đều trong trạng thái tim đập vô cùng nhanh.

Bọn họ phần lớn đều đang khoanh chân đả tọa, không thể xem xét, không

thể cảm giác với những chuyện đang xảy ra trong phiến thiên địa này, chỉ có thể

mượn nhờ lực lượng mọi người cùng với trận pháp đã sớm bố trí trong phạm vi

này để bảo hộ bản thân.

Bởi vì nếu như vị cách của bản thân chưa đủ, chỉ cần hơi liếc mắt nhìn tới

cuộc chiến của Thần Linh, sẽ hình thần câu diệt, cho dù không nhìn trực tiếp mà

dùng loại phương pháp tương tự như của đội trưởng, cũng cần phải có vị cách

gia trì, hoặc là vật đặc thù.

Nhưng hiển nhiên trong đại quân nhân tộc trong phiến khu vực này, không

có người nào có được vật đặc thù, cho nên cũng không có nhiều tu sĩ có thể thấy

được trận chiến đó.

Mà lúc này ở bên ngoài Tiên Cấm, màn trời phía trên miệng bình, ngoài trận

pháp vỡ vụn ở chỗ sâu nhất trong Hình Ngục Ti, có một nhóm người đang đứng

đợi ở đấy.

Thân ảnh Thất hoàng tử thình lình cũng ở bên trong.

Quận Thừa, cùng với Thống Soái các Cung, còn có rất nhiều cường giả đại

năng đến từ đại quân Hoàng Đô, thần sắc từng người đều vô cùng ngưng trọng,

thậm chí trên bầu trời bên ngoài, con kim long bốn móng kia cũng là như vậy,

hết sức chăm chú nhìn tới nơi này.

Bọn họ đều đang nhìn tới lỗ thủng trước mặt.

Chỗ đó đã bị phong kín, bị một mảnh màn sáng thay thế, một hình chiếu

hiện ra bên trên, chính là hình ảnh Xích Mẫu cùng Thần Linh trong Tiên Cấm.

"Điện hạ, hết thảy vẫn còn ở trong kế hoạch."

"Xích Mẫu thượng thần giống như thánh thượng và quốc sư đã phán đoán,

sau khi thức tỉnh trước tiên liền muốn đi thôn phệ Thần Linh trong Tiên Cấm."

"Nhưng mà không biết bước thứ hai của kế hoạch có thuận lợi hay không,

dẫu sao chỉ nuốt một Thần Linh trong Tiên Cấm, Xích Mẫu sẽ không hấp thu

quá lâu... Vả lại vạn nhất phủ xuống bên ngoài, sợ là cả Phong Hải Quận....

."

Giờ phút này, một người mặc hắc bào đứng bên cạnh Thất hoàng tử thấp

giọng mở miệng, lộ ra giọng nói bén nhọn, ẩn hàm âm lãnh.

Lời nói kia vừa ra, tu sĩ Phong Hải Quận bốn phía không khỏi cúi đầu, thần

sắc có chút phức tạp.

Thất hoàng tử ngóng nhìn màn sáng, nhàn nhạt mở miệng.

"Trước khi ta đến, phụ hoàng hỏi ta có sợ chết ở chỗ này hay không, lúc ấy

ta nói, ta nguyện táng thân vì nghiệp lớn của nhân tộc!"

"Xích Mẫu lao ra, mặc dù ta vô lực ngăn cản, nhưng cũng sẽ không bỏ trốn,

cùng chôn với Phong Hải Quận là cùng, Khổng Lượng Tu có thể làm được, Cổ

Việt Chương Ngạn ta, tương tự cũng có thể."

"Khi đó phụ hoàng nhìn ta và nói một câu, Thần Linh chẳng qua là một tồn

tại trên tầng thứ cao hơn vài lần so với chúng ta mà thôi, đối với đám Thần Linh

mà nói, cái gọi là toàn trí toàn năng, cũng chỉ là so với đám sinh linh có cấp độ

sinh mệnh kém hơn mà thôi."

"Cho nên, Thần Linh cũng có thể bị tính toán như cũ, điều kiện tiên quyết là

phải dùng dương mưu."

"Xích Mẫu, nhất định sẽ không thỏa mãn....."

Thất hoàng tử nói khẽ.

Giờ phút này bên trong Tiên Cấm, vị Thần Linh giống như một sợi dây to

vẫn đang vùng vẫy, thân hình vặn vẹo, hai mươi bảy cây gai sắc của nó cũng

mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa, bộc phát ra ánh sáng kim sắc rực rỡ

chói mắt, hướng về phía đại thủ không nhìn thấy của Xích Mẫu, ý đồ đâm vào

trong đó.

Hai mươi bảy cây gai sắc, bất luận một cây nào rơi vào bên trong tộc quần ở

đại lục Vọng Cổ, đều sẽ xem như chí bảo, nhưng hôm nay đối mặt với Xích

Mẫu, lại không cách nào hình thành phản kháng hữu hiệu, dù là xuyên thấu đâm

tới, cũng vẫn khó có thể giãy giụa thoát ra ngoài.

Từng trận tiếng ma sát khiến thần hồn người ta như bị xé rách, nương theo

Thần Linh trong Tiên Cấm gào thét, vang vọng khắp thiên địa.

Từ xa nhìn lại, vị Thần Linh trong Tiên Cấm này dường như một con rắn bị

túm trong tay, từng chút bị lôi về phía Hồng Nguyệt.

Mỗi một lần Thần Linh vặn vẹo, hư vô đều sẽ vỡ vụn, mỗi một lần Thần

Linh gào thét, bát phương đều sẽ sụp đổ.

Phạm vi ảnh hướng đến bầu trời, đến mặt đất Tiên Cấm, khiến cho nơi đây

tựa như biến thành chiến trường tràn đầy phế tích.

Mà lúc này trên màn trời, Xích Mẫu phủ xuống thân hình Trương Ti Vận, đã

hoàn toàn mở miệng lớn ra, khóe miệng cũng đã nhếch đến tận vành tai, cực kỳ

khoa trương, đồng thời cũng lộ ra vẻ cực kỳ dữ tợn cùng kinh khủng.

Trong hàm răng có rất nhiều chiếc răng sắc bén giao thoa, còn có vô số sợi

tóc tạo thành đầu lưỡi, từ trong miệng Xích Mẫu duỗi ra.

Phần mũi nhọn của đầu lưỡi lại còn mọc ra một gương mặt mơ hồ, tựa như

mặt của một nữ tử, mặc dù đang nhắm mắt, nhưng vẫn lộ ra vẻ mặt tham lam

đói khát.

Rất nhiều nước bọt từ dưới lưỡi tiết ra, chảy xuôi xuống đại địa, khiến cho

hố sâu trên mặt đất càng sâu thêm nữa.

Một màn này, vô cùng quỷ dị.

Nhìn từ góc độ vĩ mô, đó là lực lượng ở cấp độ vô thượng, vượt xa tu sĩ,

không thể diễn tả, chỉ có thể lờ mờ thấy được chỗ đụng chạm với nhau, hư vô

bên trong kim mang và ánh sáng màu máu lóng lánh, ẩn chứa hơn mấy trăm

ngàn, thậm chí mấy trăm vạn đạo Thần Thuật đang hình thành.

Mà sau mỗi một lần hình thành, đều lập tức có riêng từng đạo sụp xuống,

nhưng lại trong chớp mắt xuất hiện lần nữa.

Hình như đối với đám Thần Linh mà nói, Thần Thuật không cần triển khai,

nhất cử nhất động sẽ tự nhiên hình thành ở bên ngoài thân thể.

Nhưng nhìn từ góc độ vi mô, hết thảy mọi thứ nơi đây, giống như hai sinh

mệnh cực kỳ nguyên thủy, một bên muốn cắn nuốt, một bên sắp bị cắn nuốt nên

vùng vẫy.

Không có bất kỳ cảm giác Thần Linh thánh khiết nào, nhưng hết lần này tới

lần khác, những người thông qua đủ loại phương thức nhìn thấy một màn này,

bên trong tâm thần vẫn không tự chủ được dâng lên cảm giác thần thánh.

Giống như cái từ ngữ thần thánh này, trong rất nhiều năm tháng trước kia,

trước khi nửa khuôn mặt Thần Linh phủ xuống, bất tri bất giác đã bị bóp méo

hàm nghĩa trong lòng thế nhân.

Đồng thời, trong mắt những người quan khán cũng có thể cảm giác rõ ràng,

lực lượng quên lãng mà Thần Linh ngủ say trong Tiên Cấm nắm giữ, hình như

không có chút hiệu dụng nào trước mặt Thần quyền của Xích Mẫu.

So sánh cả hai với nhau, chênh lệch quá lớn, tựa như một đứa trẻ gặp người

trưởng thành vậy.

Không phải Thần Linh bên trong Tiên Cấm không mạnh, mà vị cách của

Xích Mẫu rất cao!