Những nơi đi qua, hễ là tu sĩ Thánh Lan tộc bị Hứa Thanh tới gần, toàn bộ
thân thể đều sẽ rung động lắc lư, dưới áo giáp truyền ra tiếng kêu thảm thiết mà
hắn không nghe được, thân hình nhanh chóng hư thối.
Hứa Thanh cũng không lo lắng ngộ thương, bởi vì lúc này số lượng tu sĩ
Thánh Lan tộc trên chiến trường rõ ràng rất nhiều, vả lại độc chỉ vờn quanh tầng
ngoài thân thể của hắn, trình độ nhất định có thể thu phát tùy tâm, khả năng
người phe mình bị độc ngộ thương không lớn.
Vì vậy trong khi đi về phía trước, hắn bắt đầu quan sát chiến trường trong
khoảng cách gần.
Trên chiến trường, không chỗ nào không có những bông tuyết màu đen, hắn
mặc kệ chúng nó rơi vào trên người, cẩn thận cảm nhận lực lượng Hồng Nguyệt
ẩn chứa trong đó.
Nhưng theo hắn dò xét, những bông tuyết vừa rơi vào trên người hắn liền
tràn ra chấn động bất ổn, bên trong đột nhiên sụp xuống, tự động tan vỡ.
"Đúng mà cũng không đúng..." Hứa Thanh cảm giác, đồng thời trong lòng
cũng trở nên trầm ngâm.
Trong những bông tuyết này đúng là có một tia lực lượng của Hồng Nguyệt,
nhưng hàm lượng rất ít, không có ý nghĩa chủ đạo.
Thứ nhiều nhất là một lực lượng hỗn loạn nào đó, mặc dù Hứa Thanh có thể
ảnh hưởng nhưng lại không nhiều, thậm chí hơi không cẩn thận một chút, nó sẽ
tự động tan vỡ.
Muốn chân chính điều khiển, cần phải quan sát và thí nghiệm nhiều hơn mới
được.
Về phần độc ẩn chứa trong đó, dưới độc của bản thân mình, Hứa Thanh
không hề đặt nó vào mắt.
Nhưng mà sau khi những bông tuyết màu đen này chuyển hóa thành từng
đạo pháp thuật, uy lực rất mạnh, nhất là khi rất nhiều những bông tuyết tổ hợp
cùng một chỗ, uy lực lại càng kinh người.
"Bên trong ẩn chứa nhiều nhất, là một loại lực lượng nào đó tràn đầy ác ý vả
lại cực kỳ bất ổn hỗn loạn, dẫn dắt những bông tuyết này dung hợp lại với
nhau..."
Hứa Thanh suy tư, thử thu một chút, sau đó rời khỏi chỗ đó đi đến khu vực
khác.
Hắn muốn cảm thụ pháp khí hình thoi trên màn trời một chút, xem xem nó
có phải cũng như bông tuyết màu đen hay không.
Nhưng nó ở trên bầu trời, mục tiêu lại quá lớn, vả lại mức độ nguy hiểm của
nó cũng cao đến cực hạn.
Cho nên Hứa Thanh đặt mục tiêu ở trên người những Thu Cát Giả mà nó tạo
ra.
Giờ phút này sau khi nhoáng một cái, hắn liền phóng về phía một con khôi
lỗi chiến tranh Phong Hải Quận đang giao chiến cùng Thu Cát Giả ở xa xa.
Hắn cũng quan sát một chút dị chất ở trên chiến trường.
"Đây là dị chất hoạt tính, không phải do cấm địa tràn ra, mà là bị người chế
tạo ra!"
Hứa Thanh nheo mắt lại, Ảnh Tử tản ra, điên cuồng hấp thu dị chất đến từ
bát phương.
Đối với Ảnh Tử mà nói, dị chất hoạt tính hiển nhiên càng thích hợp cho nó
phát triển hơn.
Đồng thời lão tổ Kim Cương Tông cũng bay ra, vờn quanh bên người Hứa
Thanh, hộ pháp cho hắn.
Theo họ đi về phía trước, giết chóc cũng đang không ngừng triển khai.
Trên chiến trường có quá nhiều tu sĩ Thánh Lan tộc, trong lúc Hứa Thanh
cấp tốc xuyên thẳng qua, máu tươi dần dần xâm nhập đạo bào của hắn, còn có
rất nhiều máu tươi từ mặt và tay của hắn chảy xuống mặt đất.
Thời gian chậm rãi trôi qua, những nơi Hứa Thanh đi qua, vô số cỗ thi thể
ngã xuống.
Hắn rất cẩn thận, dù giết đỏ mắt nhưng trong lòng vẫn rất tỉnh táo, chưa
từng dừng lại ở một vị trí nào, phàm là chú ý thấy có Linh Tàng xuất hiện, hắn
đều trước tiên tránh đi.
Cứ như vậy không lâu về sau, Hứa Thanh rốt cuộc tiếp cận khu vực khôi lỗi
chiến tranh giao chiến cùng con Thu Cát Giả.
Mà sau khi ở trong chiến trường một thời gian dài, Hứa Thanh cũng đã cảm
nhận được khó khăn của tu sĩ nhân tộc.
Bởi vì ở trong nơi này, tiếng nổ vang đinh tai nhức óc mãnh liệt hơn quá
nhiều so với khi ở bên trong lưới lớn màu vàng, dưới những tiếng nổ vang liên
tục vang vọng, toàn bộ âm thanh thê lương đều bị chậm rãi bao phủ.
Sau khi cả hai bên giao chiến hồi lâu, cũng theo bản năng biến thành những
kẻ điếc không có thính giác.
Không nghe được tiếng kêu gào thảm thiết của người khác, cũng không
nghe được tiếng kêu rên của chính mình.
Sau khi một người không còn thính giác, bên trong nhận thức sẽ xuất hiện
hai loại nhận thức trùng lặp mâu thuẫn, một phương diện là chiến trường trong
tầm mắt trở nên lớn vô hạn, thê thảm tới mức tột cùng.
Một bên còn lại là bên trong cảm giác của mình, trước mặt hình như lại trở
nên nhỏ vô tận, bởi vì ngươi không nghe được bất luận âm thanh của kẻ nào.
Loại trạng thái này, sẽ khiến cho ngươi càng thêm chuyên chú giết chóc,
nhưng đồng dạng, cũng sẽ làm cho tâm thần của ngươi ở vào biên giới bên bờ
sụp đổ.
Hứa Thanh nhìn thấy rất nhiều loại người này ở trên đường đi tới, nhất là
những cỗ thi thể, có một chút là một khắc trước khi tử vong, theo bản năng che
lỗ tai lại, không muốn nghe tiếng nổ vang vô tận trên chiến trường này nữa.
Nhân tộc như thế, Thánh Lan tộc cũng là như vậy.
Giờ phút này, dưới chân Hứa Thanh chính là một cỗ thi thể tàn phế dạng đó.
Sau khi hắn nhìn thoáng qua liền lặng lẽ thu hồi ánh mắt, ngóng nhìn về
phía Thu Cát Giả đang giao chiến cùng khôi lỗi chiến tranh, cuộc chiến của bọn
nó, cũng đã đến khâu cuối cùng, khôi lỗi chiến tranh đang chiếm cứ ưu thế.
Song phương đều cao tầm hơn mười trượng, khôi lỗi của Phong Hải Quận là
hình người, Thu Cát Giả thì có hình dạng bọ ngựa, cả hai đều ra tay cực kỳ
hung tàn, mỗi một lần oanh kích tới, hoặc là huyết nhục văng tung tóe, hoặc là
khôi lỗi tan vỡ bắn ra rất nhiều khối vụn.
Phạm vi ảnh hướng không nhỏ, chiến lực thể hiện ra đã vượt qua Nguyên
Anh, đạt đến cấp độ Linh Tàng.
Mà phóng mắt nhìn tới trên chiến trường, hơn vạn khôi lỗi chiến tranh cùng
với những con Thu Cát Giả, nửa này nửa nọ tử thương.
Rất nhanh, trận giao chiến đã tiến hành rất lâu này cũng đã kết thúc, khôi lỗi
chiến tranh của Phong Hải Quận rốt cuộc xé nát Thu Cát Giả, chia năm xẻ bảy,
sau đó không chút dừng lại, nhanh chóng rời đi.
Hứa Thanh lập tức tiến lên, đi tới gần con Thu Cát Giả tràn ngập máu thịt
trước mặt, cảm giác khí tức lưu lại trong đó, rất nhanh liền phát giác được bên
trong đích xác ẩn chứa lực lượng Hồng Nguyệt, vả lại rõ ràng đậm đặc hơn rất
nhiều so với bông tuyết màu đen.
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ, vừa muốn cẩn thận cảm giác lại, nhưng vào
lúc này, trên chiến trường bỗng nhiên xuất hiện kịch biến!
Giọng nói mang theo ngưng trọng trước đó chưa từng có của Cung chủ vang
vọng tới khắp nơi trên chiến trường.
"Các quân đoàn Phong Hải Quận, lập tức trở về!!"