Hứa Thanh nhìn ra chiến trường, hô hấp trở nên dồn dập, bởi vì chỉ trong
một khoảng thời gian ngắn như vậy, nhân số tử vong của cả hai bên quả thật
khiến người khác nhìn thấy mà giật mình.
Nhất là trong đó còn có rất nhiều tu sĩ nhân tộc có tình trạng tử vong vô
cùng quỷ dị, rõ ràng địch nhân bốn phía còn cách xa, nhưng trong nháy mắt tiếp
theo, một khu vực giống như bị một lưỡi đao không nhìn thấy quét ngang qua,
toàn bộ tử vong.
Mà sau khi tử vong lại vẫn bị dị hoá, biến thành dị thú không có lý trí.
Tiếng gào thét, tiếng kêu thảm thiết, âm thanh tự bạo, tiếng rống cuồng nộ,
tiếng pháp khí vận hành, tiếng nổ vang cực lớn, tràn ngập hai lỗ tai Hứa Thanh.
Nhìn tổng thể, lực phản kích của nhân tộc Phong Hải Quận vẫn chưa đủ, chỉ
có thể ở trong trạng thái phòng thủ.
"Phong Hải Quận nguyên bản có 13 châu, bởi vì lúc đầu mất đi ba Châu,
Khuất Triệu Châu và Nghênh Hoàng Châu lại không thể tham chiến, cho nên
lúc đầu chỉ còn lại lực lượng tám Châu, ta nhớ lúc chuẩn bị chiến tranh, tám
Châu đã chia thành tám đại quân đoàn!"
Hứa Thanh đè xuống gợn sóng tới từ sự thê thảm trên chiến trường, nhanh
chóng phân tích và xem xét.
"Vẫn không thống nhất cưỡng chế an bài kế hoạch được, dẫu sao thì đây
cũng không phải là một cuộc chiến phàm tục, với cả các Châu đều có đặc điểm
riêng của bản thân, không dễ cưỡng ép phá vỡ."
"Cho nên... Tám đại quân đoàn này, mỗi quân đoàn đều có hệ thống nguyên
vẹn của bản thân, bao hàm cả hậu cần, pháp khí, và trù tính chung...."
"Như lực lượng của những pháp thứ kia, là do quân đoàn thứ ba chịu trách
nhiệm bảo vệ."
"Mà nơi có toàn bộ tổng thể cả Quận tham dự, chỉ có ở trong pháp bảo Cấm
Kỵ của Quận Đô, mấy trăm vị Quy Hư trong đó đều được điều ra từ trong các
quân đoàn, chỉ là một bộ phận Quy Hư trong đó là của Phong Hải Quận."
"Trong đó thứ trực tiếp thuộc về Chấp Kiếm Cung, là khôi lỗi chiến tranh
cùng đạo chuông trên bầu trời, còn cả Đế Kiếm của Chấp Kiếm Giả!"
Hứa Thanh hít sâu, nhìn hai phương hướng trái phải xa xa, hắn chú ý thấy
quân đoàn của Khuất Triệu Châu cùng với Nghênh Hoàng Châu không có ở nơi
này, mà số lượng quân đoàn nơi đây, hình như cũng có thiếu khuyết.
Điều này khiến Hứa Thanh nghĩ tới cái sa bàn nhìn thấy bên trong lều của
Cung chủ.
"Phòng tuyến rất dài, tiền tuyến được chia làm rất nhiều chiến khu, cho nên
lực lượng của Khuất Triệu Châu cùng Nghênh Hoàng Châu, còn có lực lượng
hai Châu khác, cũng được an bài tới những phòng tuyến phía Tây khác.”
“Mà ở trong đó, bộ chỉ huy chính là hạch tâm của chiến khu!"
"Cung chủ thành lập bộ chỉ huy ở đây, chẳng lẽ là lấy bản thân làm mồi
nhử? Muốn kiềm chế chủ lực của Thánh Lan tộc..."
"Có lẽ còn có những an bài khác." Hứa Thanh thiếu khuyết tin tức liên quan,
cho nên cũng không đặc biệt hiểu rõ kế hoạch và bố cục.”
Nhưng việc này cũng không ảnh hưởng tới việc hắn làm quen chiến trường.
Sau khi phân biệt các chiến khu trên chiến trường trong lòng, Hứa Thanh lại
phân chia khu vực rộng lớn chỗ mình thấy thành trăm phần.
Phân chia như vậy, sẽ giúp hắn có thể hiểu rõ chiến trường nhanh hơn rất
nhiều.
"Phong Hải Quận thuộc về khu tây, Thánh Lan tộc thuộc về khu đông."
"Giờ phút này khu tây một, tây ba, tây bốn cùng với tây tám, tới gần biên
giới lưới lớn màu vàng, đang chờ lệnh, thời khắc chuẩn bị thay thế đại quân
giao chiến khu đông năm, đông bảy và đông mười một."
"Tây hai, tây năm, đang phát động khôi lỗi chiến tranh, còn có ba khu vực
đang tiếp ứng."
"Mà Thánh Lan tộc phía đông ba, đông sáu, đông mười bốn, mười bảy, hơn
mười khu đang thay đổi vị trí trận hình, kể từ đó liền khiến hai khu đông nổi bật
hiện ra bên ngoài..."
“Không đúng, Thánh Lan tộc đang hóa thành thế trận hình mũi tên, khu
đông hai chính là đầu mũi tên!"
Hứa Thanh nhìn bao quát toàn bộ chiến trường, nhanh chóng đưa ra phán
đoán trong lòng, sau đó mạnh mẽ nhìn về khu đông hai phía ngoài lưới lớn màu
vàng trên chiến trường.
Sau khi trận hình Thánh Lan tộc biến hóa, nơi đó liền xuất hiện hơn vạn
Đoạn Thủ do mặt đất hoạt hoá.
Từng con đều cầm lấy những sợi xích sắt cực lớn, giờ phút này chợt lao ra,
những sợi xích sắt cũng bị chúng nó kéo đi, trên bầu trời truyền đến một tiếng
nổ vang cực lớn, vòng xoáy lại bị xé ra lớn hơn một chút.
Lại có thêm rất nhiều bông tuyết màu đen bay ra từ bên trong, tựa như tuyết
lở, lan tràn thẳng đến chiến trường.
Trong lúc Hứa Thanh biến sắc, trên bầu trời của phòng tuyến Phong Hải
Quận, Đế Kiếm cực lớn trôi lơ lửng ở đó bỗng nhiên lập lòe, dường như đang
chờ đợi thời khắc này.
Rất nhiều kiếm quang từ trong gào thét ra, hóa thành một biển kiếm quang,
bay thẳng đến vòng xoáy trên bầu trời.
Ngay lập tức tới gần, ầm ầm nổ tung, khiến cho vòng xoáy trong lúc chuyển
động, từ trong truyền ra tiếng gào thét thống khổ.
Mà rất nhiều những bông tuyết màu đen đang trút xuống, dưới biển kiếm ập
đến, đều nhao nhao cuốn ngược lại.
Cùng lúc đó, chỗ cao nhất trên bầu trời của đại quân Phong Hải Quận, đạo
chuông cực lớn được rất nhiều quan tài thanh đồng trôi lơ lửng vờn quanh, giờ
phút này bỗng truyền ra tiếng chuông to lớn mênh mông.
Hiện ra cảm giác cổ xưa, lộ ra vẻ tang thương của năm tháng, truyền ra một
cỗ khí thế nghiền nát hết thảy, vang vọng khắp bát phương.
Tiếng chuông vang vọng bảy lần, mỗi một lần hạ xuống đều khiến chiến
trường vặn vẹo, vô số thân thể tu sĩ Thánh Lan tộc trực tiếp tan vỡ, chia năm xẻ
bảy, đồng thời cũng khiến vô số cỗ thân ảnh nguyên bản ở trong hư ảo, lộ ra
trên chiến trường.
Những thân ảnh hư ảo kia, không phải bộ dáng Thánh Lan tộc, chúng nó
thoạt nhìn giống như là một con bọ ngựa, mỗi con đều cao vài chục trượng, trên
người tràn ra dị chất đặc thù, xâm nhập ở trên chiến trường, đồng thời ra tay với
đại quân nhân tộc.