Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1103: Nửa bước Uẩn Thần! (1)




Hứa Thanh cũng không thúc giục, sau khi chờ trong giây lát, không thấy

thiên hồn và địa hồn trả lời, hắn cũng không nhiều lời, chỉ để lại một câu nói.

"Hai vị Linh Tôn có thể cân nhắc nhiều hơn, vào lúc hoàng hôn tối nay, Hứa

mỗ sẽ chờ hai vị ở trên Vọng Hải Sơn ngoài Liên Minh Bát Tông."

Hứa Thanh nói xong, truyền ra thần niệm với Thanh Cầm, Thanh Cầm nấc

một cái, ngẩng đầu ự...c một tiếng, đôi cánh chợt động, thân thể trực tiếp bay

lên trên không.

Mây mù từ trên bầu trời tự đến, bao phủ bốn phía Thanh Cầm, bốc lên hóa

thành mây đen, hình thành vô số tia chớp, rất nhanh dưới âm thanh ầm ầm,

Thanh Cầm bay lên, trong lúc mây mù bạo khai, thân ảnh khổng lồ của Thanh

Cầm cũng gào thét bay về phía Quỷ Đế Sơn.

Một lúc lâu sau, Quỷ Đế Sơn liền xuất hiện ở xa xa phía trước.

Quỷ Đế khoanh chân ngồi biến thành tòa núi, uy vũ phi phàm, tuy rằng trên

người tràn ngập cỏ cây khô héo mục nát, như phủ thêm một tầng địa y lên

người, nhưng vẫn khó có thể che lấp bộ áo giáp dữ tợn cùng với hai lưỡi dao

khổng lồ tràn ra nồng đậm sát khí như cũ.

Nó ngồi ở chỗ kia, mặt hướng về phía biển cấm, đầu hơi rủ xuống, tựa như

đang chờ đợi.....

Nhìn tới thân núi mênh mông, trong lòng Hứa Thanh cũng có gợn sóng.

Lúc trước hắn và Thất gia tới đây cảm ngộ, cũng không hề nhìn thấy bảy

phách của Quỷ Đế Sơn, khi đó bọn họ chỉ cư trú trong một tòa trấn ở dưới chân

núi.

Giờ phút này lần nữa đến nơi đây, ngóng nhìn Quỷ Đế Sơn, Quỷ Đế Cung

trong cơ thể Hứa Thanh khẽ chấn động.

Hứa Thanh thở sâu, trong mắt lộ ra tinh mang, bóp nát Yêu Phù, theo Thanh

Cầm gào thét tới gần, phía sau hắn cũng huyễn hóa hiện ra hư ảnh Quỷ Đế.

Thiên địa biến sắc, gió giục mây vần.

Từ xa nhìn lại, hai tòa Quỷ Đế Sơn, một lớn một nhỏ, một thực một hư ảo,

dường như đang ngóng nhìn lẫn nhau.

Vào thời khắc này, âm thanh gào thét từ bên trong tòa Quỷ Đế Sơn chân

chính truyền ra, ẩn chứa ý uy hiếp, đồng thời cũng có bảy đạo khói đen từ bên

trong hai tòa đại thế giới mà Quỷ Đế Sơn vác trên vai phóng lên trời.

Mỗi một đạo đều có kích thước 100 trượng, nhìn thấy mà giật mình, đồng

thời cũng tản mát ra chấn động cực kỳ kinh khủng, cuối cùng hóa thành bảy

gương mặt cực lớn bằng sương mù trên bầu trời, nhìn xuống đại địa.

Bộ dạng khác nhau, có người có thú vật, có nam có nữ, có già có trẻ, nhất là

gương mặt sương mù chính giữa, gương mặt kia rõ ràng cực kỳ tương tự với

Quỷ Đế.

Sự xuất hiện của bọn nó khiến cho hư vô bốn phương trở nên vặn vẹo, trong

thời khắc này bầu trời trong xanh cũng trở nên tối tăm, từng trận cảm giác áp

lực cũng theo đó phủ xuống.

Theo sắc trời biến hóa, một loại cảm giác dữ tợn và hung tàn nồng đậm xuất

hiện ở trên mặt chúng nó, bên trong còn mang theo bất thiện, nhìn về phía Hứa

Thanh.

Cùng lúc đó, bên trong hai đại thế giới trên vai Quỷ Đế Sơn còn xuất hiện

từng đạo quỷ ảnh, từ bên trong khuếch tán ra khắp bát phương, trong đó chẳng

những tràn đầy lệ quỷ, còn có đông đảo quỷ dị.

Chúng nó chính là âm tà sau khi đại thế giới của Quỷ Đế Sơn ảm diệt đản

sinh ra.

Giờ phút này cả đám phô thiên cái địa, tựa như Quỷ Môn mở cửa, vạn quỷ

phủ xuống.

Nhưng đối với Thanh Cầm mà nói, những thứ này căn bản cũng không tính

là cái gì, thậm chí sau khi nhìn thoáng qua, ba cái đầu còn lộ ra biểu cảm hứng

thú, hình như muốn thử nhấm nháp tư vị của những thứ lệ quỷ này một chút.

Hứa Thanh đứng trên đầu bên phải của Thanh Cầm, nhìn qua bảy gương

mặt sương mù cực lớn ở xa xa, thần sắc bình tĩnh truyền ra lời nói.

"Ta đã nói hết cùng với khí linh và thiên hồn địa hồn rồi, sự tình cụ thể

không cần nói nhiều thêm nữa, các ngươi cũng đã biết hết tất cả."

"Hoàng hôn hôm nay, trên Vọng Hải Sơn ngoài Liên Minh Bát Tông, Hứa

mỗ đợi ở đó."

Hứa Thanh nói xong, chắp tay cúi đầu, liền muốn rời khỏi.

Thật ra hắn có thể không đến nơi đây, dẫu sao ba hồn bảy phách tuy là hai

phe thế lực, nhưng cuối cùng vẫn là đồng nguyên với nhau, Hứa Thanh không

tin đối phương không biết việc mình vừa làm ở Tam Linh Trấn Đạo Sơn.

Nhưng mà có chút thời điểm, coi như biết rõ đối phương đã biết được nhu

cầu của mình, nhưng vẫn phải đưa ra thái độ.

Mà ngay khi Hứa Thanh quay người chuẩn bị rời đi, bên trong bảy gương

mặt trên Quỷ Đế Sơn, nhất phách giống như đúc Quỷ Đế đột nhiên mở miệng,

truyền ra giọng nói giống như thiên lôi.

"Cho ta nhìn Thiên Đạo của ngươi một cái!"

Thân ảnh Hứa Thanh dừng lại.

Hắn quay đầu nhìn qua đệ nhất phách, tay phải vung lên trên bầu trời, màn

trời lập tức trở nên lờ mờ, truyền đến từng trận âm thanh gào thét.

Mây mù dường như hóa thành hải dương, Thương Long nhảy ra từ bên

trong, hai bên râu đỏ thật dài rủ xuống, theo Thương Long chập chờn, khí thế

kinh người đồng thời còn kèm theo khí tức Thiên Đạo rõ ràng khuếch tán ra từ

trên người Thương Long.

Cả bảy phách đều trầm mặc.

Hứa Thanh đợi một hồi, triệu hồi lại Thương Long, sau đó chắp tay về phía

cái đầu ở giữa của Thanh Cầm, Thanh Cầm hiểu rõ ý của Hứa Thanh, ực… một

tiếng, mang theo Hứa Thanh bay một vòng quanh Quỷ Đế Sơn, sau đó khẽ vỗ

cánh, giống như bôn lôi bay xa.