Quan Tiên

Chương 422: Chương 422: Tây Môn Trai Hết Rồi






uật lại xong, Lý Triệu Lộc cười nhạt một cái, sau đó lại lâm vào cảnh suy nghĩ hơn nửa buổi thì mới thốt ra được một câu:
- Thật ra chuyện này, giải quyết Trương Hãn là xong.
- Tôi cũng biết rồi.
Trần Thái Trung bĩu môi, nói thầm trong lòng, lời của anh đơn giản là vô nghĩa, tôi đây không phải là không giải quyết được sao?
- Chà, cán bộ hiện nay, sao cũng đều là cái kiểu coi thường này nhỉ?
Chính trị viên Lý cười khổ một tiếng, anh ta từng ở Cửu Xử, nhận thức được một chút,
- Chà, trên thế giới này, nếu không có nhiều quan liêu như vậy, thì cũng không có nhiều gián điệp rồi.
- Tôi nói lão Lý à, tôi đang tìm người để hỏi thăm sự tình đấy, không phải để nghe đọc thơ diễn cảm đâu.
Trình độ nói gở của Trần Thái Trung, tuyệt đối là nhất đẳng rồi, hắn có chút căm giận,
- Anh cứ nói có thành hay không, có thể giúp tôi tìm ra được người như vậy không?
- Vốn dĩ anh không cần tìm đến tôi.

Lý Triệu Lộc trả lời cũng không khách sáo, điều đáng chết là, đáp án của anh ta gần đúng với suy đoán của Trần Thái Trung,
- Văn phòng thu hút đầu tư của các anh cứ hỏi thăm tình hình thu hút đầu tư của Tỉnh Thiên Nam vào mấy năm gần đây là được rồi.
- Tôi…
Nhất thời Trần Thái Trung không nói gì, phải mất một hồi lâu mới tức giận nói một câu:
- Tôi không biết cần đám cảnh sát và Cục an ninh quốc gia để làm gì, tôi có thể điều tra thuận lợi, còn tìm các anh nữa sao?
- Nhiệm vụ của chúng tôi, nếu như anh đã báo án, vụ án phá án sẽ do chúng tôi dẫn đầu, chẳng qua chỉ là cái danh nghĩa.
Lý Triệu Lộc đã nói với Trần Thái Trung:
- Đến lúc đó cần các anh cung cấp gì đó, các anh cũng phải cung cấp thôi!
Lý Nãi Nhược nhìn thấy bộ dạng của hắn, trong lòng không kìm nổi vẻ bồn chồn. Tôi nói, anh không biết Trưởng phòng Trần hay gây rối sao? Còn dám nói như vậy?
Tuy nhiên biểu hiện của Trần Thái Trung, ngược lại có vẻ hơi bất ngờ với đồn trưởng Lý. Hắn nghe vậy cười khổ một tiếng:
- Ôi, thôi đi thôi đi, tôi lại quên mất tỉ lệ quan dân hiện nay rồi, nếu như mọi người đều có việc làm, thì cần nhiều nhân viên công vụ làm gì chứ?
Lý Triệu Lộc nghe được lời này, ngây người sửng sốt, ngược lại cũng cười theo:

- Ha ha, Trưởng phòng Trần, cách anh nói chuyện làm việc, đúng là không kiêng nể gì, tuy nhiên, cũng là người thẳng thắn tôi cũng được mở rộng tầm mắt rồi.
- Tôi không thích!
Trần Thái Trung trừng mắt nhìn anh ta, nhưng cũng không có ác ý gì:
- Đúng rồi, lúc tôi tìm được dữ liệu, anh giúp tôi phân tích mộtc hút.”
Điều mà Ngô Ngôn lo lắng, cũng đã xảy ra rồi, tối hôm đó, đúng là đã xảy ra án mạng trong Cục, tuy nhiên, người chết không phải là người của Tập đoàn Trung Thiên, mà là cảnh sát của phòng kĩ thuật Thanh Hồ - Tây Môn trai!
Sau khi tập đoàn Thường Tam bị tiêu diệt, thành phố Phượng Hoàng vẫn đang tích cực tìm kiếm hành vi phạm tội của thế lực đen tối này. Chuyện “Thuốc phiện biến thành xà phòng” xảy ra tại Đế Vương Cung vào hai ngày trước, tự nhiên cũng sẽ bị người ta điều tra.
Cho nên, vốn dĩ Tây Môn Trai tạm thời bị cách chức, thì đã bị gọi đến Cục thành phố để tâm sự, đương nhiên, cách tâm sự là cái mà hắn quen thuộc, tuy nhiên, cũng là do gã chưa bao giờ trải nghiệm được khi bản thân lâm vào hoàn cảnh đó.
Thái độ của Phó trưởng phòng Tây Môn rất cởi mở. chuyện nên nhận thì anh ta đều nhận hết. Ví như nói đến tình cảm với Tiểu Vương mắt kém,láng giềng cũng là láng giềng. Điểm này không thể gạt được người khác được, hơn nữa, không ai có thể đoán trước được láng giềng của mình lại vào xã hội đen sau ba mươi năm.
Chỉ là, can thiệp đến vụ thuốc phiện, Tây Môn Trai vẫn kiên quyết không nhận, anh ta thật sự quá hiểu rõ hậu quả của chuyện này, đương nhiên cũng một mực phủ nhận, đúng vậy, đó chính là một miếng xà phòng, về phần nói đến kích thước, hương vị và trọng lượng không giống nhau, tuyệt đối anh ta cũng không thừa nhận.
Sau đó, đương nhiên anh ta cũng bị lưu lại trong Cục, tiếp đãi cũng giống như đám người của tập đoàn Trung Thiên. sống ở nhà khách trong Cục thành phố, đây cũng chính là ỷ vào thân phận cảnh sát của anh ta, nếu không thì sau khi trực tiếp tạm giam thì lại vào phòng tối để điều tra lần nữa.
Bữa cơm tối của hôm nay, Tây Môn Trai không ăn được nhiều, ngã thẳng xuống, được hai phút thì tắt thở, đợi đến khi đưa vào bệnh viện, thì đã muộn quá rồi.

Cái trò chơi độc ác như vậy, cũng là trò dễ điều tra thôi, thời gian không nhiều, đã điều tra được nguyên nhân cái chết của Tây Môn Trai. Trúng thuốc độc NACN.
Hiển nhiên đây là một chuyện rất nghiêm trọng, tuy nhiên, mấu chốt của vấn đề không nằm ở đó, vấn đề là: Tây Môn Trai và người của Tập đoàn Trung Thiên, đều được ở trong nhà khách!
Điều kiện nhà bếp của nhà khách rất bình thường, tuy cũng kinh doanh khách sạn, nhưng trên cơ bản cũng chỉ là đưa ra một chút bữa sáng miễn phí và bữa ăn kết hợp buổi sáng và trưa tối mà thôi, tính chất gần giống như căn tin của nhà ăn, giá cả món ăn thì lại rẻ, xem là nhà ăn tiêu biểu.
(Mùi vị, Tây Môn Trai ăn sớm hơn một chút như vậy, cho nên mới chết.
Cũng may, do Chương Nghiêu Đông được Ngô Ngôn nhắc nhở, đặc biệt giải thích với Vương Hoành Vỹ phải đề cao cảnh giác về mặt an toàn, Tây Môn Trai vừa ngã xuống, cán bộ cảnh sát liền nhanh chóng cho ngưng lại các món ăn của thực khách.
Hành động này thực sự quá lớn rồi, món ăn để ngay trước mặt đều bị nhóm cảnh sát điên cuồng cướp đi, người của Tập đoàn Trung Thiên nhìn thấy chuyện này, trong lòng vừa dao động vừa kinh ngạc, cũng là điều không cần nói ra thì cũng tự hiểu được.
Đương nhiên, những người thông minh một chút, sẽ cho rằng đây hoặc sẽ là cái bẫy do cảnh sát cố tình dựng lên, nhưng mà, quả thực lúc đó Tây Môn Trai đã chết ngay lúc đo, tuy ông ta ở phòng đơn, nhưng cái không khí khẩn trương và sự hỗn loạn của toàn bộ hiện trường nhà khách, đó toàn là sự thật, dù đạo diễn có quá xuất sắc, cũng chưa thể dựng lên một cảnh quay y như thật vậy.
Lúc này, người có tố chất tâm lý tốt đến đâu, cũng sẽ gần như sụp đổ, dù Tổng giám đốc Tô Vệ Đông luôn không thích phối hợp, cũng chủ động tìm đến cảnh sát phụ trách:
- Đồng chí cảnh sát, cái này……tôi có tình hình cần báo cáo, tuy nhiên, tôi có đìêu kiện, các anh phải tăng cường thêm người, đảm bảo an toàn tính mạng của tôi.
- Hừ, hiện giờ cũng biết được cái tốt của cảnh sát nhân dân rồi sao?
Thật ra, không cần nhiều thời gian, nhóm cảnh sát đã điều tra ra, cái chất NACN chỉ có trong đĩa của Tây Môn Trai, đương nhiên, không ai ngốc đến nỗi mà đem sự thật nói ra, chính sách tranh thủ cho kịp thời cơ để tấn công lòng người mới là thật.
Thế là, vào tối hôm đó, vụ án công ty Hoa Vũ thuộc Tập đoàn Trung Thiên có tổ chức cưỡng ép phụ nữ bán dâm, đã có được tiến triển quan trọng, thậm chí Phó giám đốc sở Quan cũng đích thân đến hiện trường, tổ chức thẩm vấn đột xuất.
Thông qua một đêm thẩm vấn, cuối cùng chân tướng của vụ án công ty Hoa Vũ cũng được làm rõ, vừa giống như trưởng phòng Triệu nói từ ban đầu, cái công ty giải trí này, ngoài tiếp nhận các mẫu quảng cáo nhỏ, lại quay xong hai kịch bản đơn mang tính thử nghiệm, vốn dĩ không có kế hoạch lớn để phát triển trong ngành điện ảnh.

Thực ra, nói dựng kế hoạch có chút võ đoán, chủ yếu là Tập đoàn Trung Thiên kinh doanh một số ngành truyền thống, không hề liên quan đến điện ảnh, mà Tô Vệ Đông tuy tìm được vài tên du côn, ví dụ như người của Tổng giám U Mộng, nhưng cái vòng này, cũng là không dễ đi vào.
Đương nhiên, nếu Trung Thiên chịu bỏ sức đầu tư vào công ty Hoa Vũ, đó cũng là chuyện không quá khó, nhưng công ty Hoa Vũ đối với tiến độ thâm nhập cái vòng này không lớn, công ty Tập đoàn đương nhiên không muốn đầu tư, cũng nhất định tạo nên tuần hoàn ác tính nhất định.
Nói đi nói lại, tóm lại cũng là Tập đoàn Trung Thiên không có tiền, vốn kinh doanh tương đối eo hẹp, nên khiến cho công ty Hoa Vũ không thể phát triển ở ngành giải trí, còn về việc tuyển chọn nữ diễn viên, sau khi chọn được, lãnh đạo Tập đoàn còn có thể đưa ra dùng, dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi đúng không?
Sau này khi đã phát triển, Tập đoàn Trung Thiên mới phát hiện, lấy thứ này để hối lộ với lãnh đạo cũng rất lịch sự, tuy nhiên đa số lãnh đạo cũng còn ngại, nhưng phân nửa con ông cháu cha không hề gì, nghĩ đến người phụ nữ của mình, không những xinh đẹp quyến rũ, có những lúc còn xuất hiện trên truyền hình tỉnh thành, tâm trạng cũng thấy vui không ít.
Dù sao, thứ đàn bà này ngủ cũng ngủ rồi, việc buôn bán của Trung Thiên nói chính quy cũng không nói được là chính quy, nhưng không thể nói là công ty chỉ có vỏ rỗng bên ngoài hoặc công ty lừa đảo, các lĩnh vực mà mọi người có chung vấn đề mà nói, biết bỏ ít sức lực vào nơi thích đáng, cũng không thể coi là mắc phải sai lầm nào.
Dần dần, Tập đoàn Trung Thiên phát hiện buôn bán của mình cũng tương đối suôn sẻ, tuy tình thế không phải thịnh vượng lắm, nhưng nghiệp vụ của Tập đoàn công ty không bị ảnh hưởng nhiều, điều quan trọng nhất, vẫn là nói đến các cơ quan chức năng có liên quan, hiện tượng có người làm khó dễ người khác căn bản đã không còn nữa.
Nhưng đồng thời, áp lực cũng đến, những minh tinh ngôi sao này, có thể dang chân để người khác tùy tiện vào, chắc hẳn cũng tồn tại suy nghĩ “đầu tư”, thấy kịch bản của công ty vẫn chưa ra mắt, kế hoạch quay phim cứ trì trệ, không thể thiếu đành phải bĩu môi với những người quan hệ thân thiết với mình.
Méo miệng quá nhiều rồi, lãnh đạo của Trung Thiên cũng không thể kháng cự được nữa, lúc này mới phát hiện, cái này đúng là con dao hai lưỡi, dùng được thì đương nhiên là tốt, nhưng cũng dễ làm hại đến mình, cho nên gần đây, đúng là họ có suy nghĩ khơi dậy Hoa Vũ rồi.
Nhưng vẫn là câu nói đó, Tập đoàn công ty thiếu tiền, nhất là sau cuộc khủng hoảng tài chính Châu Á, nhà nước thực hành chính sách thu hẹp vòng quay chu chuyển tiền tệ lại, muốn đi đâu để có được số tiền như vậy đây?
Vậy chỉ còn cách vay tiền thôi, đối với Trung Thiên mà nói, vay tiền không khó, nhưng khó là số tiền này không thích hợp dùng cho hàng Tố Ba, người thành phố nhiều và phức tạp, nếu như người ta phát hiện số tiền vay được không có dùng vào việc xây dựng thành phố điện ảnh gì đó, chỉ là dùng để hướng vào cái vòng đó để ném tiền mua danh tiếng và mối liên hệ, điều đó hiển nhiên là không thích hợp rồi, công ty ở Tố Ba cũng không tệ, nhưng ảnh hưởng đến thì nên suy nghĩ lại.
Đương nhiên, đấy cũng không phải chuyện khó khăn gì,có được danh nghĩa là người của Tập đoàn Trung Thiên, công ty Hoa Vũ muốn vay tiền ở đâu cũng không là vấn đề, họ muốn làm, chỉ là hé chút thông tin ra, đến lúc đó, tự nhiên sẽ có người tìm đến để hợp tác thôi.
Như Trương Hãn chính là một trong số đó, dùng hết các thủ đoạn của mình, mới dẫn được người của công ty Hoa Vũ đến với Phượng Hoàng, điều đáng tiếc là, Phó chủ nhiệm Trương nằm mơ cũng không ngờ, kết quả lại như thế này, thật sự là “Dẫn sói vào nhà”!