Quan Tiên

Chương 367: Chương 367: Tổng Kết Đơn Giản





Nghe tin Trần Thái Trung trực tiếp thừa nhận, Mông Hiểu Diễm thấy có chút do dự, nhất thời không biết có nên điều tra chuyện này không, tính cách nóng nẩy của hắn, cô là người biết rõ nhất, hơn nữa, cô và hắn cũng chả có liên quan gì đến nhau.
Nhưng càng nghĩ cô càng thấy do dự, liền hỏi.
- Thái Trung, anh với cô gái kia quan hệ rất tốt phải không?
- Đúng vậy, cô ấy là người phụ nữ của anh
Sự việc đã đến hồi mấu chốt, Trần Thái Trung không thể phủ nhận rằng, cháu gái của bí thư tỉnh ủy, không phải là bình thường, nhưng cũng chả có quyền gì để quản lý cuộc sống riêng tư của tôi đúng chứ?
Đương nhiên, hiện tại hắn đã không làm việc một cách phá hoại như trước đây nữa, ít nhất hắn cũng biết giải thích một câu.
- He he, ngày mai, ngày mai, anh sẽ đi tìm em được không? Tối nay anh bận rồi.
Mông Hiểu Diễm nghe câu trước, trong lòng tự nhiên cảm thấy khó chịu, nhưng vẫn là câu nói ấy, cô chỉ có quyền đau khổ một chút thôi, bởi vì, cô thật sự không phải là người gì của hắn.
Nhưng, sau khi nghe lời giải thích rắn thêm chân đằng sau, tuy rằng trong lòng cô nhất thời có chút phẫn nộ, nhưng cô rất vui vì Trần Thái Trung đã không lừa gạt mình.
- Một mình cô ta, so sánh được với hai bọn em không?
- Lát nữa, sẽ có một người nữa đến.
Trần Thái Trung trả lời một cách vô liêm xỉ, trên thực tế, hắn không cho rằng hắn làm như thế có gì là không ổn, đàn ông trong cái thế giới này tìm đến năm mười người phụ nữ có gì là không bình thường, chỉ có một người phục vụ hắn, người đó có chịu nổi không?
Cô có “Cẩm lý hấp thủy” và “Thiên mệnh xá nữ” không? Không có, vậy chẳng cần phải nói gì nữa cả.
Mông Hiểu Diễm trong lòng như có lửa, mà lửa càng cháy thì càng mạnh. Nhưng càng thấy ghen tức, đầu óc cô càng sáng suốt hơn.
- Thái Trung, thế này nhé, em có một ý kiến.
- Không biết em và Tiểu Kiều có thể đến hiện trường quan sát một chút được không?

Cô cười khẽ.
- Nếu chẳng may khi có người không được, hai đứa em cũng có thể lấp vào
Những lời này nửa đùa nửa thật, chỉ vì tức giận mà nói ra, nhưng khi nói những lời này, trong lòng giáo viên Mông, ít nhiều cũng có cảm giác không chịu thua cuộc - chỉ là con la con ngựa mà thôi. Mình vẫn không tin, Mông Hiểu Diễn mình và Nhâm Kiều hợp tác, ai có thể vượt qua được chứ?
Trần Thái Trung nghe những lời đó, trong lòng nhất thời hơi lay động. Mông Hiểu Diễn không phục, hắn ta đã nghe ra rồi, bản kế hoạch mà chủ nhiệm Mông quy hoạch Ra, làm cho hắn có vài phần hướng tới: Ồ, ba người đèu biến thành 5P rồi, anh đây từ trước đến giờ chưa khi nào chơi đùa với nhiều người thế này đâu.
Nghĩ đi nghĩ lại, nhưng lúc này mà nói thì, vẫn không có sự thực tế nào cả, mà Đinh Tiểu Ninh đối với hắn cũng như một thứ không thể xa rời, làm cho hắn cũng không thể tùy tiện xử lý được.
- Haha, anh cũng hi vọng là mọi người được nhìn chút, nhưng anh nói như thế thì cô giáo Nhiệm có đáp ứng hay không?
- Em không ý kiến gì.
Nhâm Kiều lên tiếng, âm thanh trong micro vọng ra.
- Nhưng em muốn xem, ai có thể so sánh với sự lợi hại của hai người bọn em.
Giọng nói của cô đầy sự tự tin, tốt xấu cũng là đôi bách hợp, sợ ai chứ?
- Cái này, hôm nay thôi nhé, hehe.
Trần Thái Trung rất muốn 5P, không phải giả tưởng mà là muốn thật, nhưng Lưu Vọng Nam cũng đi rồi, Đinh Tiểu Ninh ở đây, tốt nhất nên làm việc trước.
- Đã muộn rồi, à, Hiểu Diêm…
Ý đồ của hắn là nói sang chuyện khác.
- Việc của công nhân kia, lúc khác, anh sẽ giúp em nghĩ, nói thế nào thì nói cũng chỉ muốn em thấy thoải mái thôi, không thể để em vì việc đó mà lo lắng được.

Hắn lúc này, không dùng đến Thiên nhãn, nếu không thì, hắn sẽ nhìn thấy, một thân hình trần trụi trẻ đẹp, áp tai vào tường cạnh phòng tắm, lặng yên nghe những lời hắn nói.
Gác điện thoại, Trần Thái Trung cứ thế đứng lên, chân đi dép lê, không mặc gì cả, bước vào phòng tắm.
- Tiểu Ninh, chuyện gì thế.
- Anh kì cho em cái lưng.
Đinh Tiểu Ninh đứng bên trong, đôi mắt trong sáng ngước lên nhìn hắn, để mặc bọt nước chảy dài trên phần vai mượt mà đến trước ngực, rồi đến phần bụng… cuối cùng là chảy đến đôi chân thon dài.
Kỳ lưng không phải ở trên giường sao?
Trần Thái Trung liếc mắt nhìn thấy giường mát xoa trong phòng tắm, nhưng cũng không nói cái gì, nhận lấy bong tắm nhẹ nhàng chà xát, sợ cơ thể cô động đậy, tay trái đặt trước ngực cô để cố định.
Bàn tay để trước bộ ngực đẫy đà, hắn không kìm nổi lại tiếp tục chơi tiếp, Đinh Tiểu Ninh cũng là vừa mới lên đỉnh, cơ thể còn chút mẫn cảm, lắc nhẹ người.
- Ghét, chờ chút nữa nhé.
Chà lưng được khoảng mười phút, nhìn bộ dạng của Đinh Tiểu Ninh, Trần Thái Trung ôm ghì lấy cô, lại bị cô cười rồi đẩy ra.
Anh đây gần đây có phải là quá mức dâm đãng chăng?
Nhìn thân hình trắng nõn nà của cô lách ra phòng tắm, hắn chép miệng một cái.
Bước thong thả vào phòng sauna, mở công tắc điện, trong hơi nước bốc lên, suy nghĩ.
Gần đây những việc xung quanh hắn, thật ra hơi nhiều, mà những người trọc tức hắn thì cũng nhiều hơn, chỉ nói đến giới quan chức đã có tới hai người: Dương Nhuệ Phong và Lưu Tập Minh, lại còn có cả Tần Tiểu Phương, vấn đề là ba người này trước mắt chưa có cái cớ đáng để hắn hạ sát thủ
Xã hội đen, thì là bọn Thường Tam đáng chết, giới đồng nghiệp, hắn còn đang chờ xem trò cười của Trương Linh Linh, lại còn có dân công, phóng viên…

Chỉ nói đến chuyện thu hút đầu tư, hắn cũng có quá nhiều việc để làm rồi, nhưng những việc này đến một cách cố ý, nhất thời, hắn thấy một loại ảo giác, cảm giác chính mình như lao vào một trận địa phức tạp, hắn chỉ là người ở giữa, chứ không phải là người trong cuộc, căn bản là không có cách nào để buông xuôi cả.
- Phức tạp, thật sự là quá phức tạp.
Hắn thở dài, cầm cái gáo nhỏ lên, nhìn chằm chằm vào chỗ nước đang ngùn ngụt bốc hơi.
- Ôi, thật sự đang luyện tôi người mà.
Hắn đang ngẩn người ở đây, bỗng nhiên một cơn gió lạnh thổi qua, ngẩng đầu lên thì thấy, Đinh Tiểu Ninh đã đứng ở của phòng cười dài, chiếc khăn tắm vây quanh ngực, không dài hơn một cái vạt áo, khó mà trùm kín được qua mông, chỉ dài đến dưới bụng một tý là cùng.
- Em cũng muốn xông một chút.
- Ngồi xuống đi.
Hắn cười một tiếng, nhấc mông sang một bên, trong đầu đang cân nhắc, tiếp theo làm gì đây, nên làm gì đây.
Nhìn cái bộ dạng nhăn nhó của hắn, Đinh Tiểu Ninh lặng lẽ ngồi xuống, đưa cánh tay mảnh khảnh nhẹ nhàng tựa vào tấm lưng dày rộng của hắn, cuối cùng cô không chịu nổi.
- Thái Trung, vừa rồi ai gọi điện thế? Tại sao anh lại buồn rầu thế này?
- Thế này thì có gì là buồn phiền chứ?
Trần Thái Trung mở miệng trả lời, chỉ là, có một ánh sáng vừa hiện lên trong đầu thôi, hơi giật mình một chút, gật gật đầu.
- Ừ, có chút việc, chúng ta ở bên nhau, các cô gái khác sẽ ghen tỵ thôi.
- Vậy, bọn họ có gì thú vị không.
Đinh Tiểu Ninh ôm lấy eo của hắn, mặt áp vào vai hắn, hỏi một câu rất sâu sắc.
- Không thể tốt được như hai ta phải không?
- Ai mà quản được anh chứ.
Trần Thái Trung hừ lên một tiếng, trong phòng nhiệt độ rất à sao tay cô ta vẫn lạnh như thế, khiến hắn có cảm giác khác thường.

- Nếu cần, chút nữa so sánh với họ một chút, xem có hứng thú hay không?
- Anh…
Đinh Tiểu Ninh tất nhiên là hiểu một cách rõ ràng những lời nói khôn ngoan kia, một lúc lâu sau, tức giận bóp chặt thắt lưng của hắn.
- So sánh thì so sánh, ai sợ ai chứ?
Cô biết hắn có rất nhiếu tình nhân, tuy nhiên chỉ nghĩ đến việc trên giường có rất nhiều đàn bà cùng nhau phục vụ hắn, hơi có chút cảm giác khó chịu kia, nhưng điều này cùng thể hiện cô có tư cách bước vào trong trái tim kia rồi…
Cuối cùng khó mà tránh khỏi được cái ngày này, nhất thời trong lòng cô xuất hiện đủ mọi thứ cảm xúc, thực sự khó mà nói nổi là buồn hay vui nữa.
Nhìn bộ dạng suy tư của cô, cảm nhận bàn tay lãnh lẽo ở thắt lưng, Trần Thái Trung nhất thời dục vọng bùng phát, quay người lại ôm lấy cô, nhấc cô ngồi lên đùi, lưng dựa vào mình, lấy tay kéo khăn tắm hơi ẩm lên, tách cặp mông đầy đặn ra, cho hàng của mình từ từ đâm vào khu vực bí hiểm giữa hai chân cô
Điều đáng tiếc là, vốn dĩ của cô đã rất hẹp, với tư thế này, thật sự có chút khó khăn, thử vài lần, mãi mà không cho vào được, hắn sợ cô bị đau, nên không dám dùng lực mạnh, chỉ có thể lởn vởn phía ngoài
Ngay sau đó, đôi tay lạnh lẽo của Đinh Tiểu Ninh duỗi ra, giữ lấy phần cơ thể đang hừng hực kia của hắn, hai chân lại mở ra, tay kia thì từ từ tự tách trái cấm của mình ra, thật cẩn thận dẫn đường hắn chậm rãi tiến nhập vào, và một lần nữa hai người lại nồng cháy với nhau…
Đợi đến gần sáng, Lưu Vọng Nam đạp nhẹ vào cửa phòng, tận mắt nhìn thấy cảnh ‘nóng’ trong phòng ngủ, làm cho kiến thức sâu rộng của Lưu Đại Đường cũng cứng họng: một tay Trần Thái Trung cầm tờ Nhật báo Phượng Hoàng tay kia thì đang mân mê trên bộ ngực trắng nõn nà của Đinh Tiểu Ninh.
Đinh Tiểu Ninh thì lại gối lên bụng của Trần Thái Trung, đang say sưa trong giấc ngủ, chỉ là bàn tay nhỏ bé của cô vẫn đang nắm lấy chỗ kia của Trần Thái Trung, đôi chân trắng nõn nà dạng rộng ra trên chăn, phần rậm rạp giữa hai chân kia, đã khô tết lại thành chùm…
Ngửi được hương vị đặc biệt sau khi làm tình còn lưu lại trong không khí, Lưu Vọng Nam bắt đầu cởi tung quần áo ra.
- Thái Trung, hôm nay anh thích nhỉ.
- Ừ, anh vẫn còn chưa ngủ mà, không phải là đang đợi em sao?
Trần Thái Trung úp tờ báo xuống, nhe răng cười nhẹ với cô, sau đó mắt hắn dừng lại ở tờ báo, miệng còn lẩm bẩm.
- Ủa. Tại sao mà lại không tìm thấy phóng viên Lôi?