Quan Thương

Chương 142: Trần Phi Lăng (1)





Ngày 16 tháng 11, khoản nợ 44 triệu của Cao ốc Tĩnh Hải trong tay Tổng cty xây dựng Tĩnh Hải được đem bán đấu giá với giá sàn 34 triệu, lại một lần nữa đổ vỡ.
Ngày hôm đó Lâm Tuyền không về Tĩnh Hải mà ở lại tỉnh thành, khi mọi người khổ sở chờ đợi Chung cư Đàn Sơn vén màn bí mật, tình tình áp chế một thời gian dài, thực nghiệp Hòa Hoàng tổ chức một bữa tiệc, địa điểm là căn hộ ba tầng siêu xa xỉ diện tích 500 mét vuông nằm trên tầng thượng của Chung cư Đàn Sơn.
Tham gia bữa tiệc bao gồm các nhà doanh nghiệp danh tiếng, nhân vật tinh anh của giới thương trường, Hoa kiều giàu có, lãnh sự và phu nhân của sáu nước, các ngôi điện ảnh.
Qua một tháng tuyên truyền tạo thế, từ chối vô số yêu cầu xem nhà, ngày 16 tháng 11, Chung cư Đàn Sơn chính thức thể hiện ra sự sang trong nội tại của mình, quy mô của bữa tiệc này khá nhỏ, nhưng quy tụ những nhan vật nổi tiếng nhất toàn thành phố, quy cách nghiêm ngặt, mỗi người nhận được giấy mời chỉ được phép mang theo một người bạn, từ chối hết phóng viên đến phỏng vấn.
Căn hộ rộng hơn 500 mét vuông, tổ chức một bữa tiệc dung nạp hơn 60 người mà vẫn cứ rộng rãi, trừ các trang thiết bị hoàn thiện của một căn nhà, còn có một kho rượu khống chế được nhiệt độ và độ ẩm, trưng bày các loại rượu quý giá từ 20 năm trở lên mà Lạc Ích Đồng thu thập được.
Đương nhiên, vì bữa tiệc này mà Lạc Ích Đồng phải cống hiến một phần, còn có một gian trưng bày đồ sưu tầm, xếp những món đồ gốm, đồ cổ. Cố Lương Vũ, Phàn Xuân Binh thì không hiểu nổi Lạc Ích Đông gom một đống chai lọ đựng thức ăn để làm gì.
Phục vụ lịch sự lễ phép luôn giữ nụ cười thân thiện, ngoài phục vụ khác khứa, còn giúp phiên dịch tiếng Anh cho các vị lãnh sự cùng phu nhân, đến khi biết bọn họ phục vụ đều là nhân viên công tác của Chung cư Đàn Sơn thì đều giật mình.
Góc phía bắc trên tầng thượng còn chuyên môn mở một câu lạc bộ giải trí cho những vị chủ nhà sống trong chung cư, diện tích rộng 1.100 mét vuông, bao gồm một quầy bar, một nhà ăn cao cấp, một phòng bơi trong nhà, một trung tâm làm đẹp, một gian phòng mát xa, hai gian phòng bàn chuyện làm ăn.
Trừ cung cấp tiêu chuẩn phục vụ của khách sạn 5 sao, Chung cư Đàn Sơn còn cung cấp dịch vụ xa xỉ như thư ký thương vụ, cung cấp xe đưa đón trong thành phố, phiên dịch tiếng Anh.
Tấm màn thần bí của Chung cư Đàn Sơn dần dần được vén lên, thu hút sự hiếu kỳ của những người tham dự bữa tiệc, Trương Bích Quân mặc váy đầm đỏ rực trễ cổ cùng Lạc Tình váy xếp tầng trang nhã thành tâm điểm chú ý không ít người, những cô minh tinh xinh đẹp ăn mặc lộng lẫy trang điểm cầu kỳ tuy không kém phần xinh đẹp, song không thể thu hút ánh mắt bằng hai mỹ nhân tổ chức bữa tiệc được.
Lâm Tuyền mặc lễ phục màu xanh thẩm, cầm ly rượu vang đứng ở góc khuất không ai chú ý, vai áo hơi chật làm y không thoải mái lắm, song vẫn chăm chú lắng nghe một cô ca sĩ biểu diễn ngay tại chỗ, tiếng hát êm ái đi vào lòng người làm Lâm Tuyền nghe say sữa, hết bài hát còn đặt ly rượu xuống vỗ tay nhiệt liệt, với người được gọi là Thạch Phật như y, hành động này là hiếm có lắm rồi.
Nhìn thấy Thiệu Binh cầm giấy bút kích động đứng bên cạnh, Lâm Tuyền ngạc nhiên hỏi:
- Không phải là anh muốn xin chữ ký cô ấy chứ?
- Vợ tôi mà biết tôi đứng gần cô ấy như thế lại không xin chữ ký, thế nào cũng cầm dao chém tôi mất.
- Ồ, cô ấy nổi tiếng lắm à?
Vợ Thiệu Binh có hâm mộ cô ca sĩ kia không thì Lâm Tuyền không biết, nhưng Thiệu Binh thì nhìn dáng vẻ kia là đủ hiểu rồi:
- Ông trời ạ.
Thiệu Binh nhìn Lâm Tuyền như nhìn quái vật:
- Đó là Trần Phi Lăng, tổng giám đốc, anh không biết Trần Phi Lăng sao?
Thấy Lâm Tuyền tỉnh bơ như không, Thiệu Binh hận không thể đem toàn bộ những điều mình biết về Trần Phi Lăng nhét vào đầu Lâm Tuyền:
- Xin cám ơn người tổ chức bữa tiệc hôm nay, để tôi nhìn thấy được chỗ ở đáng mong đợi nhất thành phố này ....
Hai bán tay non mịn của Trần Phi Lăng cầm lấy micro đặt lên cánh môi hồng mê người, dụng giọng nói đặc biệt êm dịu ngọt ngào của mình nói cảm nhận của mình về Chung cư Đàn Sơn, khuôn mặt kiều diễm vô song cùng đôi mắt ngay thơ trong vắt liếc nhìn xung quanh, làm mỗi người đều cảm tưởng được cô ta nhìn thấy.
Thiệu Binh bị phong tình của Trần Phi Lăng làm ngây ngất, thiếu chút nữa chảy dãi ra:
- Cô ấy nói Chung cư Đàn Sơn là nơi ở cô ấy mong đợi nhất kìa ...
Lâm Tuyền gõ đầu hắn một cái, nói nhỏ:
- Đó là lời do phòng hạng mục viết, anh không phải không biết, có điều những lời cô ấy nói đúng là rất đi vào lòng người.
Những lời cảm xúc của Trần Phi Lăng tựa hồ nói trúng lòng rất nhiều người, được bốn xung quanh vỗ tay nhiệt liệt, Trần Phi Lăng cúi mình càm ơn, tay còn giữ cổ áo, nhẹ nhàng đặt micro xuống, không đi vào đám đông mà đi về góc Lâm Tuyền đứng, thuận tay cầm lấy một ly rượu, lẻ loi đứng ở chỗ cách Lâm Tuyền vài bước, nhìn ca sĩ tiếp theo lên biểu diễn.
Thiệu Binh cầm bút do dự mãi, muốn tới xin chữ ký, nhưng lại sợ phá vỡ mỹ cảm cô đơn như muốn bóp nghẹt trái tim người ta kia.
- Anh định ký vào đâu?
Lâm Tuyền không thấy Thiệu Binh cầm giấy, hỏi nhỏ:
- Ký lên áo sơ mi, chiếc áo Armani này giá 8.000, cô ấy ký vào đó, vợ tôi khẳng định hôn cả nghìn lần.
- Thế thì chẳng bằng kỳ lên mặt.
Lâm Tuyền thầm nghĩ không biết Trần Vũ có thích Trần Phi Lăng không:
Phàn Xuân Binh bất thình lình từ đâu nhảy vào:
- Không bằng bảo cô ấy ký lên trym, Lão Thiệu nhất định muốn bà xã hôn vào đó hơn ...
Lâm Tuyền cười hết sức thô bỉ, Thiệu Binh tức tối đẩy Phàn Xuân Binh về phòng công tác, Trần Phi Lăng bị tiếng cười của bọn họ làm giật mình, quay đầu sang nhìn rồi đi tới cầm lấy bút trong tay Thiệu Binh:
- Nếu như anh không ngại cởi quần ra thì tôi cũng không ngại ký vào đó ...
Không ngờ bị mỹ nhân nghe thấy hết những lại dâm uế đó, Thiệu Binh thẹn đỏ mặt, đứng thộn ra, Trần Phi Lăng cười nhẹ nhàng ký lên chiếc áo sơ mi giá trị không nhỏ kia, rồi hỏi Lâm Tuyền:
- Còn anh muốn ký vào đâu?
Lâm Tuyền bị hành vi kỳ lạ của Trần Phi Lăng làm cho hơi sửng sốt, thấy Thiệu Binh lúng ta lúng túng, nhịn cười lắc đầu:
- Tôi muốn ký vào đâu cả.
- Bộ y phục này không vừa với anh.
Trần Phi Lăng lấy tay kéo kéo chỗ vai mình:
- Ở đây hơi chật.
Bộ lễ phục này được may đo vào ba tháng trước, khi đó Lâm Tuyền bận rộn nhất cũng là gầy gò nhất, thời gian qua ở cùng với Trần Vũ, sinh hoạt điều độ, tình dục lại thỏa thuê, nặng thêm mười mấy cân, khiến đám Trương Bích Quân, Thiệu Binh héo mòn vì công việc bù đầu rất phẫn nộ.
- Không phải thứ của mình thì không hợp với mình.
Lâm Tuyền giang tay:
- Nếu không sẽ nhờ cô ký vào cổ áo.
Trần Phi Lăng ném bút trả cho Thiệu Binh, thấy hắn vẫn chưa đi, nghiêng đầu hỏi:
- Anh còn điều gì muốn tôi giúp sao?
- Không, không, hết rồi ...
Thiệu Binh vội vàng chạy mất:
Lâm Tuyền nhìn bộ dạng khốn đốn của hăn mà không nhịn được cười.
- Vì sao anh lại đứng một mình ở trong góc?
Trần Phi Lăng chỉ vào đại sảnh:
- Bao nhiêu người như vậy, nhưng cho tôi cảm giác vừa rồi chỉ có anh thực sự nghe tôi hát thôi.
- Làm gì có, những người đó hận không thể dán mắt mình lên người cô, cô còn muốn thế nào nữa.
Trần Phi Lăng cười khúc khích, đó là tiếng cười duyên dáng nhất mà Lâm Tuyền nghe được, nếu chẳng phải trong lòng đã Trần Vũ, Lâm Tuyền nghĩ mình không kháng cự lại được sức hút này.
- Bọn họ chỉ chú ý tới cơ thể tôi, còn anh mới chú ý tới giọng hát của tôi.
- Chỉ là thấy là lạ, vì sao tiếng hát của cô khiến người ta cảm giác cô đơn.
Lâm Tuyền nâng chén rượu lên:
- Cảm giác như những bong bóng nhỏ đẹp đẽ trong ly rượu này, không ngừng nở rộ, đẹp đấy, nhưng lại không có gì cả.