Người này là một thư ký rất tinh ý, từ mắt ông chủ Quách Phác Dương, anh ta thấy được ông chủ rất thích Diệp Phàm
Diệp Phàm, như thế nào lại trở thành ngôi sao mới tiềm lực vô hạn của chính tỉnh Nam Phúc. Chính bởi vì quốc lộ Thiên Tường khánh thành đã trở thành pháp mã thăng quan cho Diệp Phàm
- Đồng chí Diệp Phàm, lần này quốc lộ Thiên Tường có thể làm ở Nam Phúc chúng ta, làm tốt lắm.
Câu đầu tiên Quách Phác Dương nói là khuyến khích.
- Cảm ơn Bí thư Quách khích lệ, điều này...đều do lãnh đạo Tỉnh ủy tốt, ha ha.
Diệp Phàm khiêm tốn cười nói.
- Ừ, nói cụ thể về hành trình ở Bắc Kinh đi.
Quách Phác Dương trở lại chuyện chính, nghe Diệp Phàm thuật lại chuyện ở bộ Giao thông.
- Sở Giao thông tỉnh rốt cuộc sao lại như thế?
Quách Phác Dương trầm ngâm một lúc đột nhiên hỏi.
- Tôi cũng không biết vì sao lại thế này? Giám đốc sở Lô không để ý tới người, tôi đâu có gì xấu, tôi còn nói quốc lộ Thiên Tường không cần sở Giao thông tỉnh chi tiền, chỉ xin lập dự án, chúng tôi nghĩ biện pháp đến chỗ Tống tướng quân và bộ Giao thông xin tiền. Hơn nữa, Tống tướng quân chính là do Bí thư Quách đề xuất. Tuy nhiên, Giám đốc sở Lô cơ bản không nghe tôi giải thích.
Diệp Phàm đương nhiên nhân cơ hội này tố cáo.
- Nghe nói cậu làm cho Tề Chấn Đào phê duyệt?
Bí thư Quách hỏi.
- Vâng, Giám đốc sở Lô không để ý tới tôi, ôi…
Diệp Phàm thở dài, ánh sáng chợt lóe lên trong mắt Quách Phác Dương rồi biến mất, tuy nhiên bị đôi mắt ưng của Diệp Phàm bắt được, thầm nghĩ: "Lão Quách này đang có ý gì, vừa nghe nói Tề Chấn Đào đóng cửa ăn canh, chẳng lẽ vui vẻ vì người khác gặp họa".
- Ở Tỉnh hôm nay thành lập một Ban điều hành quốc lộ Thiên Tường, cậu cũng vào đó. Chàng trai, làm cho tốt, theo tôi cùng đến Hội nghị thường vụ.
Quách Phác Dương vỗ vỗ vai Diệp Phàm, kéo theo Diệp Phàm thẳng tới phòng họp.
Đương nhiên, Diệp Phàm đi lui ra sau một bước. Tuy nhiên dù là nhưng vậy, cùng đi tới, cũng làm tròng mắt mọi người trong Tỉnh ủy rơi hết xuống đất, đều đoán người trẻ tuổi kia là thần thành phương nào, không ngờ cùng Quách Phác Dương vừa cười vừa nói.
Tiến vào phòng hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, đại diện cho trung tâm quyền lực tỉnh Nam Phúc, trong lòng Diệp Phàm tương đối hồi hộp, còn hồi hộp hơn cả ở Bộ Giao thông, sau khi hít mấy hơi, trong lòng hét lên một tiếng lớn, mới bình tĩnh trở lại.
Liếc mắt nhìn trộm các vị quan to một cái, phát hiện Chủ tịch tỉnh Chu Thế Lâm với cái đầu tương đối thô. Bí thư Cố Phong Sơn có cái đầu vừa phải, khuôn mặt bốn phần giống Cố Tuấn Phi. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật La Trường Giang là một lão già, tóc đã trắng toàn bộ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
- Các vị lãnh đạo, chào các ngài, tôi là Diệp Phàm, Quyền bí thư huyện Ma Xuyên, quốc lộ Thiên Tường...
Diệp Phàm đem chuyện quốc lộ Thiên Tường nói ra, đương nhiên trong đó có Quách Phác Dương nhắc nhở, Tề Chấn Đào ủng hộ, Trang Thế Thành tương trợ toàn bộ đều kể ra.
- Chàng trai, làm tốt lắm, ha ha…
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật La Trường Giang dù sao cũng sắp về hưu, mở lời đầu tiên, khen ngợi Diệp Phàm một câu.
- Đồng chí Diệp Phàm, bất luận là đi chỗ nào, cậu đều có thể làm cho người ta giật mình, ha ha.
Trưởng ban thư ký tỉnh ủy Lô Minh Châu mỉm cười nói
- Ồ, Trưởng ban thư ký Lô cũng biết Tiểu Diệp?
Tề Chấn Đào cười hỏi.
- Năm trước không phải tôi đi qua Lâm Tuyền Ngư Dương sao, lúc ấy anh chàng này muốn làm khu kinh tế Lâm Tuyền, không đơn giản, một Chủ tịch thị trấn mà làm đầu tư trên trăm triệu, khu kinh tế Lâm Tuyền xã xây dựng được cũng có thể so sánh với tỉnh lộ. Không thể tưởng tượng sau đó không lâu, ở huyện Ma Xuyên đồng chí Diệp Phàm lại làm ra việc này khiến các Ủy viên thường vụ đều cảm thấy có chút xấu hổ. Công trình lớn bốn trăm triệu, giúp đỡ cho bao nhiêu người Nam Phúc à.
Lô Minh Châu cũng không tiếc lời khen ngợi.
- Ừ, đồng chí Tiểu Diệp làm không tồi, có thể làm Đảng viên gương mẫu của tỉnh Nam Phúc chúng ta.
Quách Phác Dương dùng giọng điệu rõ ràng, khẳng định đầy đủ thành tích của Diệp Phàm.
Tuy nhiên, Bí thư Quách chuyển mặt nghiêm nói:
- Ngày hôm qua, lãnh đạo Bộ Giao thông hỏi tôi, công trình lớn như vậy, giúp đỡ cho mấy ngàn vạn người Nam Phúc thật là tốt, được Tổng cục Hậu cần liệt vào công trình xây dựng đường quốc phòng, vì sao Sở Giao thông tỉnh cứng ngắc ngăn cản không cho lập dự án? Đây là một cái tát mạnh đối với tỉnh Nam Phúc chúng ta.
Quách Phác Dương nói đến đây, trong phòng hội nghị đã có vài nét mặt ủy viên thường vụ hổ thẹn, đương nhiên, người thứ nhất chính là Phó bí thư quản lý công tác Đảng Cố Phong Sơn, biết hôm nay Giám đốc sở Lô Cửu Nhất có chút sợ hãi, phỏng chừng Quách Phác Dương muốn khai đao với ông ta. Đây là Quách Phác Dương châm biếm mỉa mai chính mình, điều này Cố Phong Sơn đã sớm nhìn ra.
- Nói đến việc này tôi cũng không sợ mất mặt, lúc ấy đồng chí Diệp Phàm ở văn phòng của tôi nhờ cậy, tôi lúc ấy cũng lật xem cẩn thận kế hoạch quốc lộ Thiên Tường, nghe đồng chí Diệp Phàm nói phương án này là Bí thư Quách đã xem qua, hơn nữa, kinh phí phương án này chủ yếu là của bộ Giao thông và Tổng cục Hậu cần. Cho nên, tôi liền trực tiếp phê duyệt. Không thể tưởng tượng Lô Cửu Nhất không hề để ý tới, cứng nhắc loại bỏ quốc lộ Thiên Tường. Tôi làm sao có thể quản lãnh đạo sở Giao thông, ha ha, mà quản cái gì? Nguyên tắc tổ chức Đảng, đồng chí Lô Cửu Nhất làm như không thấy, tôi nghĩ cần hỏi chính là, ai cho Lô Cửu Nhất uy phong lớn như thế, có thể không để ý lãnh đạo Đảng?
Tề Chấn Đào lạnh lùng hừ nói.
- Hừ, có vài đồng chí hoàn toàn không nhìn thấy nhân dân Ma Xuyên khốn khổ, chính mình thoải mái là đủ rồi. Hơn nữa, xem chỉ thị lãnh đạo như không có gì, như vậy đồng chí tự cho mình là cao, chỉ lo cho mình, làm sao có thể lo toàn bộ việc kiến thiết giao thông của cả tỉnh.
Đặc biệt quốc lộ Thiên Tường là của Nam Phúc chúng ta, càng không thể để đồng chí này làm hỏng việc lớn. Bí thư Quách, tôi thấy Lô Cửu Nhất đã không còn thích hợp đảm nhiệm chức Giám đốc sở Giao thông tỉnh.
- Phó bí thư Tề, anh nghĩ thế nào?
Người ủng hộ chân thành của Quách Phác Dương, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật tỉnh Mã Quốc Chính đứng ra đầu tiên.
Đầu tiên là ân cần hỏi han Quách Phác Dương, lôi kéo, ngay lập tức làm Tề Chấn Đào kéo xuống ngựa, Mã Quốc Chính thông minh tuyệt đỉnh. Trong lòng Diệp Phàm cảm thấy thật lợi hại, đây là đấu tranh cấp bậc Tỉnh ủy. Với sự sắc bén vô hình, hôm nay thật sự mở rộng tầm mắt. Theo chân bọn họ, cảm giác mình ở huyện tranh đấu một ít việc nhỏ thực sự như chơi trò chơi tập làm người lớn.
- Đúng vậy, nên điều chỉnh công tác đồng chí Lô Cửu Nhất, quốc lộ Thiên Tường sắp tới khởi công, hôm nay sẽ thành lập Ban điều hành quốc lộ Thiên Tường, thống nhất điều hành toàn bộ nhân lực, tài chính tỉnh, không thể lại vì đồng chí nào đó mà không làm rồi hỏng đại sự quốc lộ Thiên Tường.
Tề Chấn Đào nói một câu, đương nhiên đánh rắn dập đầu.
- Đồng chí Lô Cửu Nhất phỏng chừng lúc ấy cũng bởi là suy nghĩ về hạng mục Quốc lộ La Thủy ở Đức Bình đã được trình bày, hơn nữa, nghe nói quốc lộ La Thủy đã đầu tư mười triệu vào giai đoạn đầu thi công.
Kinh tế Địa khu Đức Bình kém như vậy, một quốc lộ La Thủy đã là gánh nặng trầm trọng, lại thêm quốc lộ Thiên Tường, làm sao có thể gánh được tốt.
Đến lúc đó chỉ làm được nửa công trình thì không được, dựa vào thái độ vì dân vì nước thì thái độ của Lô Cửu Nhất cũng là có thể nể tình.
Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Cố Phong Sơn ngồi không yên, đứng lên. Dù sao cũng phải biểu lộ thái độ, bằng không, rất nhiều người sẽ không đi theo mình.
- Ừ, đồng chí Lô Cửu Nhất cũng là vì công việc, vì không muốn lãng phí tài chính quốc gia, tin tưởng sau khi quốc lộ Thiên Tường được xây dựng ở Nam Phúc sẽ làm đồng chí thay đổi thái độ, toàn lực đầu tư xây dựng quốc lộ Thiên Tường
Trưởng ban tổ chức cán bộ Tống Sơ Kiệt lần này không đạt được chức Phó bí thư, buồn bực muốn chết.
Căn bản hiện tại ông ta quan hệ mật thiết với nhà họ Cố, cho nên cũng ra sức ủng hộ Cố Phong Sơn, ủng hộ Lô Cửu Nhất.
- Chúng ta có thể tiếp tục tin tưởng đồng chí Lô Cửu Nhất hay không, các đồng chí có dám thử xem không. Nếu quốc lộ Thiên Tường lại gặp tình huống khó khăn như lúc trước khiến việc xây dựng quốc lộ Thiên Tường có vấn đề gì đó, tin tưởng những người ngồi ở đây đều đo lường được. Theo góc độ của tôi thấy, chúng ta không thể lấy khoản tiền kếch xù bốn trăm triệu này để đánh cuộc.
Lô Minh Châu theo góc độ cá nhân, tỏ rõ quan điểm của chính mình.
- Tầm nhìn của Lô Cửu Nhất rất hẹp, không thích hợp đảm nhiệm chức Giám đốc sở Giao thông Tỉnh khi sắp tới quốc lộ Thiên Tường khởi công. Làm chủ quản đơn vị kiến thiết giao thông một tỉnh, khi quốc lộ Thiên Tường vừa khởi động, Giám đốc Sở chắc chắn phải vào Ban chỉ huy.
Lời Tư lệnh Quân khu tỉnh Trấn Thang Thành vừa nói ra, mặt Cố Phong Sơn kia có chút đen tối.
Bí thư thành phố Thương Hải Nạp Lan Nhược Phong theo Quách Phác Dương nói thẳng:
- Tôi đồng ý điều chuyển công tác đồng chí Lô Cửu Nhất, không thể lại lấy quốc lộ Thiên Tường ra đánh cuộc, đem việc đó trở thành trò cười cho cả nước. Nam Phúc chúng ta sẽ thua không dậy nổi.
- Tôi thấy không thể phủ định toàn bộ, chính sách Đảng cho tới bây giờ đối với đồng chí phạm một vài lỗi nhỏ đều dùng phương châm trị bệnh cứu người, đồng chí Lô Cửu Nhất theo một số phương diện suy xét có chút không ổn, nhưng chúng ta vẫn có thể cho đồng chí ấy một cơ hội.
Trước tiên xử phạt khiến đồng chí ấy trong việc xây dựng quốc lộ Thiên Tường phải lập công chuộc tội. Một đồng chí lăn lộn vài chục năm ở chiến tuyến giao thông, có kinh nghiệm phong phú, có năng lực lãnh đạo, Đảng bồi dưỡng một cán bộ lão thành có kinh nghiệm phong phú như vậy là không dễ dàng.
Chủ tịch tỉnh Chu Thế Lâm đột nhiên lên tiếng, lời nói kinh động bốn phương.
Lần này rõ ràng đứng ra ủng hộ Cố Phong Sơn, nhưng thật ra khiến vận mệnh Tỉnh biến hóa không nhỏ
Kỳ thật, do Chủ tịch tỉnh Chu không ủng hộ Tề Chấn Đào tranh vị trí Phó bí thư, nên đại biểu vùng này là liên minh tập đoàn Chu, Tề sinh ra rạn nứt rất lớn.
Về phần nói vết rách này có hàn gắn lại được hay không, theo trạng thái trước mắt xem ra, càng ngày càng tan vỡ.
Tề Chấn Đào hướng về phía nhà họ Phượng chủ trì "Tân Phái", Chu Thế Lâm cùng Tề Chấn Đào không hề cùng nhịp. Đương nhiên, việc Tề Chấn Đào và Chu Thế Lâm tách rời nhau ra là điều mà Bí thư tỉnh ủy Quách Phác Dương mong muốn nhìn thấy.
Tuy nhiên, Quách Phác Dương càng không muốn thấy Chu Thế Lâm và Cố Phong Sơn liên minh với nhau. Nếu hai người này liên minh với nhau, lực uy hiếp sẽ lớn hơn liên minh Chu, Tề nhiều.
Hơn nữa, Tề Chấn Đào thân cận với nhà họ Phượng, đối với Quách Phác Dương giúp đỡ không lớn, bởi vì Quách Phác Dương cũng không phải thuộc "Tân phái"
Lần này Tề Chấn Đào sẽ đứng ra áp chế Cố Phong Sơn, đơn giản là bởi vì Giám đốc sở Giao thông Lô Cửu Nhất đã không nể mặt ông ta, đây là điều những lãnh đạo thẳng tính đều không thể chịu đựng được.
Cũng bởi Lô Cửu Nhất xui xẻo, mà Quách Phác Dương cũng hiểu được Lô Cửu Nhất là đồng minh với Cố Phong Sơn, là do nhà họ Cố đẩy đi lên, làm ở Sở giao thông tỉnh, vị trí tương đối quan trọng.
Quách Phác Dương đã sớm muốn đổi tướng, lần này nhân sự kiện Diệp Phàm muốn làm quốc lộ Thiên Tường, chính là nguyên nhân để Quách Phác Dương xuống tay.
Tuy nhiên, đối với Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Lô Minh Châu cũng đứng ra xí cờ ủng hộ mình bắt Lô Cửu Nhất, Quách Phác Dương suy nghĩ trăm lần vẫn không hiểu được.
Chẳng lẽ Lô Minh Châu cũng xung đột với Cố Phong Sơn, nhưng hình như không nghe nói qua. Nếu nói Lô Minh Châu mâu thuẫn với Lô Cửu Nhất, cũng không nghe qua, việc này thật ra rất kỳ lạ.