Quan Thuật

Chương 849: Xử lý Phó chủ tịch huyện Lôi




- Dừng cái mẹ gì, vênh váo mẹ gì, tạm thời cách chức có đúng không? Ông đây không phải Phan mặt rỗ. Dừng cái chó gì.

Một tiếng rầm vang lên, không phải Diệp Phàm đập bàn mà đồng chí Lôi lần đầu tiên dám đập mạnh lên bàn làm việc của Chủ tịch Diệp.

Hơn nữa, âm thanh đó giòn vang như tiếng lựu đạn nổ khiến cho Xa Hồng Quân và Nông Viện Viện sợ hãi, nhanh chóng đẩy cửa bước vào đứng cạnh cửa. Họ còn tưởng rằng không biết có phải là Chủ tịch Diệp tức giận quá nên Phó chủ tịch Lôi bị áp chế trong phòng làm việc hay không. Trong phòng làm việc lại đang diễn ra diễn ra cuộc đôi co giữa Chủ tịch Diệp và Phó chủ tịch Lôi. Phó chủ tịch Lôi cũng không hề đơn giản, tuyệt đối y không phải là người chịu rút lui.

- Thái độ của anh là thái độ gì vậy? Tôi đây không đập bàn mà anh lại dám đập bàn ư. Lập tức tạm thời cách chức điều tra, kiểm điểm lại mình. Thư kí Xa, gọi điện cho Trưởng ban Tôn nói một tiếng, bảo ông ta tạm thời cử cán bộ mới làm nhiệm vụ phân công quản lý công nghiệp.

Diệp Phàm lạnh lùng nói, hắn có vẻ rất giận dữ.

- Chuyện này…

Xa Hồng Quân và Nông Viện Viện liếc mắt nhìn nhau, không dám làm gì.

- Ha ha…Buồn cười thật. Hôm nay ông đây muốn nhìn xem có ai dám cách chức ông không, ai dám có can đảm đó.

Tiếng cười khả ố của Phó chủ tịch Lôi vang lên khắp văn phòng Ủy ban nhân dân huyện khiến cho cán bộ trong các phòng ban đều ngó đầu nhìn ra.

- Không phải bây giờ tạm thời cách chức, viết bản kiểm điểm ư.

Diệp Phàm cười khẩy quay sang phía Xa Hồng Quân nói:

- Lập tức ra thông báo, đồng chí Lôi Lượng Minh cực đoan, làm việc không có trách nhiệm, không tuân theo sắp xếp công việc của tổ chức, không nghe theo đề nghị của tổ chức, không làm tròn trách nhiệm. Hơn nữa, trong văn phòng lãnh đạo cấp trên giận dữ đập bàn, nói năng càn rỡ. Tôi đại diện cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, quyết định ngay tại chỗ tạm thời cách chức đồng chí Phó chủ tịch Lôi. Việc này tôi sẽ báo cáo với Bí thư Chu.

- Cứ chờ xem có cách chức được tao không, mẹ mày còn không có được bản lĩnh đó. Tôi nhổ vào.

Một tiếng ầm vang lên, Phó chủ tịch Lôi đẩy rầm cửa bước ra.

- Còn đứng thất thần vậy, lập tức vào việc đi.

Diệp Phàm quay sang Xa Hồng Quân đang đứng sững sờ bên cạnh nói.

- Chuyện này, Chủ tịch huyện à…

Xa Hồng Quân nuốt nước bọt, nói không nên lời. Gã chỉ sợ gặp đen đủi, nên biết là lúc này Chủ tịch Diệp đang nổi cơn thịnh nộ, phỏng chừng ai nói dông dài sẽ gặp xui xẻo. Nếu Chủ tịch Diệp bắt mình cút đi thì thật đúng là khóc không ra nước mắt. Vị trí thư ký này, Xa Hồng Quân đang trong cuộc chiến sinh tử để giữ được nó.

Gã cảm thấy mặc kệ thế nào cũng nên giảng giải tình hình thực tế cho Chủ tịch Diệp. Nếu không Chủ tịch Diệp sẽ bị thiệt hại nặng, gã là một thư ký cũng không có nơi nào để đi.

Hơn nữa làm thư ký thì cũng phải có ý kiến của mình.

Thằng nhãi này cắn chặt răng, rốt cục thốt nên lời:

- Chủ tịch huyện, Phó bí thư Lôi là anh họ của Phó chủ tịch huyện.

Phó chủ tịch Lôi không có trình độ gì, chỉ biết ăn uống, ngày nào cũng say rượu.

Bình thường thì căn bản là không có chuyện gì, ngày ngày câu cá. Mặc kệ là đi đâu cũng đều có người hầu hạ.

Huyện chúng ta tuy nói là không có nhiều nhà máy nhưng với những ông chủ nhà máy thép cây thì người nào mà không nịnh bợ anh ta.

Mỏ đồng thị trấn Thanh Sơn, tập đoàn Mỏ Silicon Mã Hồ Tử đều là những nơi chiêu đãi anh ta thịnh soạn, có khi còn bảo mấy cô gái trong nhà máy tới phục vụ, chiều chuộng anh ta thoải mái.

Tuy nhiên người này cảm thấy không có quyền lực, chỉ có ăn no nên cảm thấy không đủ hăng hái. Anh ta vẫn muốn được phân công quản lý thuế vụ công thương ở huyện, thậm chí còn muốn chiếm vị trí công – kiểm - pháp của Mã Vân Tiền. Tuy nhiên vị trí đó là vị trí Ủy viên thường vụ, Bí thư Chu đương nhiên sẽ không đồng ý. Nghe nói Phó bí thư Địa khu Lôi cũng có nói bóng gió, lần sau muốn em họ ông ta được nhập thường.

Diệp Phàm lập tức gọi điện thoại cho Chu Phú Đức, ông ta này nghe xong liền nói:

- Lôi Lượng Minh có như có như vậy cũng là chuyện nhỏ thôi.

Tuy nhiên do đặc thù tình hình của huyện ta nên vấn đề miễn chức đối với đồng chí Lôi Lượng Minh cũng có thể được.

Bản thân tôi không tán thành cũng không phản đối. Tuy nhiên tôi đồng ý để anh mời họp hội nghị Thường vụ Huyện ủy, có thể trong hội nghị thường vụ anh nghiên cứu thảo luận vấn đề này luôn.

Về phần tôi xem như không có mặt, có chuyện gì thì anh cùng các ủy viên thường vụ quyết định là được rồi. Đối với hội nghị thường vụ Đảng ủy, tôi là người đứng đầu huyện ủy, phục tùng vô điều kiện.

Lời nói của Chu Phú Đức rất tế nhị, mở đầu thể hiện thái độ của mình. Sau đó không ngờ ông ta gợi ý để Diệp Phàm tổ chức hội nghị thường vụ Huyện ủy, dường như giao quyền xử lý Lôi Lượng Minh cho Diệp Phàm.

Ý tứ của ông ta là muốn xem bản lĩnh của Diệp Phàm. Hắn có bản lĩnh thu phục các Ủy viên thường vụ thì Chu Phú Đức không phản đối, nếu không có được bản lĩnh đó thì cũng đừng trách ông ta.

- Hừ, công bố ngay lập tức mở cuộc họp thường vụ Huyện ủy.

Diệp Phàm thốt ra những lời đó rồi không nói nữa, kiên trì theo quyết định của mình. Xa Hồng Quân và Nông Viện Viện bất đắc dĩ đành làm theo lệnh của hắn.

Đương nhiên Diệp Phàm biể rằng Chu Phú Đức ở về phe mình. Ông ta khơi mào để hắn đối đầu với Phó bí thư Địa khu Lôi. Có lẽ Chu Phú Đức đã sớm không vừa mắt với Lôi Lượng Minh vì tên này dã tâm quá lớn. Tuy nhiên Chu Phú Đức không tự mình ra mặt mà để Diệp Phàm xử lý.

Trong một khoảng thời gian ngắn, Chủ tịch Diệp ra tay khiến nhiều người kinh hoàng. Tất cả các cán bộ công nhân viên chức ở các phòng ban huyện ủy đều đoán được kết quả hội nghị lần này như thế nào.

Là Phó chủ tịch Lôi vượt qua được Chủ tịch Diệp hay là Chủ tịch Diệp trừng trị được Phó chủ tịch Lôi. Đương nhiên hội nghị thường vụ Huyện ủy cũng chỉ có quyền đưa ra đề nghị chứ không có quyền quyết định cách chức một Phó chủ tịch huyện. Muốn có quyền quyết định thì phải báo cáo để Hội nghị thường vụ địa khu phê chuẩn.

Diệp Phàm bắt đầu tính toán sơ bộ. Phương Viên thì chắc chắn về phe hắn, Tôn Minh Ngọc phỏng chừng cũng sẽ theo hắn. Thái độ của Phương Hồng Quốc chắc là đại diện cho thái độ của Tề Quy Vân.

Diệp Phàm cũng muốn nhân sự việc này để thử thái độ của Phương Hồng Quốc. Thiết Đông, Vi Bất Lý và Mã Vân Tiền chắc chắn sẽ phản đối.

Ngoài 10 Ủy viên thường vụ còn có dư ra Đỗ Tiểu Lan, nếu hắn có thể tác động để cô ta ủng hộ hắn thì có lẽ sẽ cách chức được Lôi Lượng Minh.

Hơn nữa, hình như Liễu Mi Phương, Chánh văn phòng Huyện ủy đúng là không có ác ý gì với hắn. Cũng chưa chắc chắn lắm nhưng hắn thấy có khả năng lấy được một phiếu của cô.

Kệ cho thế nào thì cứ thử xem. Đương nhiên Diệp Phàm cũng khá tỉnh táo nhận biết rằng xác suất thất bại của mình chiếm khoảng bảy mươi phần trăm. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tuy nhiên quyết định của mình nhất định Diệp Phàm không thay đổi. Lôi Lượng Minh tuy rằng được Lôi Minh Hoài nâng đỡ nhưng nếu để mặc y như vậy thì nền công nghiệp Ma Xuyên còn có hy vọng gì nữa.

Mặc dù lần này thất bại nhưng ít nhất trước hết cũng có thể nhân việc Lôi Lượng Minh bị cách chức mà ra uy. Hơn nữa chuyện này cũng là để thử thái độ của các Ủy viên thường vụ. Diệp Phàm tình nguyện mạo hiểm như vậy.

Giữa giờ chiều.

10 Ủy viên thường vụ vừa mới kết thúc việc quyên góp sáng nay nên chưa có ai được nghỉ ngơi lại tập trung họp hành luôn.

Trước đó Diệp Phàm cũng đón ý Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tôn Minh Ngọc. Sau một lát do dự, Tôn Minh Ngọc đồng ý tương trợ.

Chuyện này cần nhiều dũng khí. Dù sao người đứng sau Lôi Lượng Minh cũng thật đáng sợ. May mắn thay, bố của Tôn Minh Ngọc là Tôn Quốc Đống không hề qua lại với Phó bí thư Địa ủy Lôi Minh Hoài. Hơn nữa, Tôn Quốc Đống chẳng những là Trưởng ban Tổ chức cán bộ mà còn là Phó bí thư Địa ủy.

Trong ban chấp hành Đảng ủy thì ông ta cũng có một vị trí nhỏ, tuy không uy phong như trước nhưng ở Đức Bình thì quyền uy của ông ta cũng khá lớn. Vậy nên phỏng chừng nhờ vậy mới thúc đẩy được Tôn Minh Ngọc đồng ý với đề nghị của Diệp Phàm.

Đầu tiên là Tôn Minh Ngọc thuật lại biểu hiện của Lôi Lượng Minh từ khi đảm nhiệm chức vụ Phó chủ tịch huyện phân công quản lý công nghiệp. Sau đó vạch rõ sự lười nhác của y, không nhiệt tình công tác, hơn nữa không phục theo lãnh đạo của tổ chức….

Diệp Phàm lập tức đề xuất đề nghị miễn chức Lôi Lượng Minh. Việc này vốn theo lý thuyết là Tôn Minh Ngọc nói xong, các Ủy viên thường vụ phát biểu ý kiến rồi Diệp Phàm dựa vào tình hình cụ thể mà ra quyết định cuối cùng.

Tuy nhiên nếu để như vậy mà nhiều ủy viên thường vụ phản đối, Diệp Phàm ra quyết định đó không phải là đẩy Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tôn Minh Ngọc về phía đầu sóng ngọn gió. Chuyện này tất nhiên Tôn Minh Ngọc cũng đã suy xét rồi.

Vậy nên trước đó Diệp Phàm nói chuyện với Tôn Minh Ngọc thì hắn cũng ám chỉ thái độ của mình rồi. Tất nhiên là hắn nói từ trước Tôn Minh Ngọc đứng ra nói về những sai lầm công tác của Lôi Lượng Minh còn đề xuất quyết định xử lý như thế nào thì để Diệp Phàm đề xuất.

Diệp Phàm tất nhiên là cũng đồng ý, chuyện này thật ra cũng làm Tôn Minh Ngọc khó xử.

Diệp Phàm tự mình có cảm giác thật ra mình hơi xấu xa. Thật ra Tôn Minh Ngọc cũng đã giúp đỡ Diệp Phàm quá nhiều. Sáng nay bố ông ta đã ra mặt bỏ ra khoản tiền đóng góp 1,5 triệu sửa đường tất nhiên là kết quả hồi báo hỗ trợ Diệp Phàm.

Đương nhiên Tôn Quốc Đống cũng xem xét thế lực của Diệp Phàm mới ra tay. Nếu không dựa vào uy lực Phó bí thư Địa ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ của mình thì làm gì có chuyện ông ta thể hiện thiện ý với Diệp Phàm. Mặc dù Diệp Phàm có giúp ông ta đi nữa thì chỉ cần ông ta thể hiện thiện ý một lần là đủ, không cần phải làm đi làm lại nhiều lần.

Diệp Phàm tất nhiên cũng hiểu rõ phỏng chừng Tôn Quốc Đống đã hạ quyết tâm ủng hộ hắn. Mặc dù uy phong Phó bí thư Địa ủy có bị động tới thì ông ta cũng ủng hộ hắn.

Dù sao bản thân hắn thì được nhà họ Tề ở trên tỉnh ủng hộ, hơn nữa Bí thư Địa ủy Trang Thế Thành nhất định sẽ ủng hộ hắn.

Chuyện đó tất nhiên Tôn Quốc Đống cũng đã suy xét kĩ càng. Tuy nói rằng trước mắt Trang Thế Thành bị Chủ tịch địa khu Vương cãi lời, trong khoảng thời gian ngắn thì ông ta không thể nào nắm được hoàn toàn Đảng ủy Địa khu trong tay nhưng trong tương lai chắc chắn Trang Thế Thành sẽ chiếm ưu thế.

- Đối với hành động cực đoan không có trách nhiệm như thế này, không tuân theo sự sắp xếp của lãnh đạo, đồng chí ấy đã phạm vào sai lầm tư tưởng chính trị nghiêm trọng, không hề có tính tổ chức kỷ luật. Vậy thì làm sao có thể chấn hưng được nền công nghiệp huyện chứ.

Tôi đồng ý với đề nghị của Chủ tịch Diệp. Hội nghị thường vụ huyện ủy nên lập tức đề xuất đề nghị đối với ban Tổ chức cán bộ Địa ủy, hội nghị thường vụ Địa ủy, lập tức cách chức Phó chủ tịch huyện Lôi Lượng Minh.

Phía chúng ta bắt tay vào việc sắp xếp cán bộ tiếp nhận công việc của đồng chí ấy, quản lý tốt nền công nghiệp huyện, khi đó mới có thể xúc tiến phát triển nền kinh tế huyện nhà, chấn hưng nền kinh tế Ma Xuyên chúng ta, hoàn thành nhiệm vụ mà Hội nghị thường vụ Huyện ủy lần trước đã ra quyết định.

Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị pháp luật Phương Viên vẻ mặt rất nghiêm túc, thể hiện dáng vẻ chính nghĩa. Lời nói của y khiến cho đám người Vi Bất Lý, Thiết Đông, Mã Vân Tiền hết sức ngạc nhiên.