Quan Thuật

Chương 540: Cao nhân hạ ám chiêu




Hình như không phát hiện ra tình huống dị thường gì, người này đột nhiên xoay người, đứng thẳng chào Diệp Phàm theo nghi thức quân đội.

Tuy nhiên kỳ lạ là y đột nhiên quỳ xuống nửa gối giống như nhân sĩ võ lâm thường nhìn thấy trong ti vi, nói:

-Thượng tá Trấn Đông Tà, người phụ trách đặc biệt tổ Hạch tâm số 8 tổ A Đặc cần trú tại Hồng Kông tham kiến Diệp phó soái!

Bởi vì tổ Đặc cần trên căn bản là từ một nhóm cao thủ Quốc thuật tạo thành, thành viên Đặc cần chính tông khi hạ cấp tham kiến thượng cấp phải quỳ nửa gối giống như trong chốn võ lâm, có chút giống như một môn phái quốc gia, bởi vì trong tổ chức này, người có thể là lãnh đạo thượng cấp của anh khẳng định là có cảnh giới Quốc thuật cao hơn anh, anh quỳ nửa gối xem như cũng không thiệt, đây là tổ chức thần bí dựa trên năng lực.

Đương nhiên, chuyện này là trong tình huống không có người ngoài, nếu có người ngoài chỉ cần hành lễ theo tiêu chuẩn quân đội là được.

Còn có một loại tình huống cũng hành lễ quân đội như vậy, vì trong tổ A Đặc cần, ủy viên Quân ủy quốc gia có cũng phái một Thượng tướng tham dự, chỉ là phối hợp giúp đỡ quản lý một số đầu sỏ của bộ phận hậu cần tổ Đặc cần.

Đối với vị Thượng tướng này, đội viên Đặc cần chính tông thấy y không cần khom gối chỉ cần chào theo tiêu chuẩn quân đội là được, vì y không phải là cao thủ Quốc thuật.

Đương nhiên, cấp dưới của Thượng tướng quản lý hậu cần này cũng có một đám người, trong đó cũng có mấy Thiếu tướng, đám người này chưa tính là đội viên chính tông của tổ Đặc cần, chỉ có thể coi là bộ đội phối hợp giúp đỡ làm việc lặt vặt, giống như cả binh đoàn Liệp Báo quân khu Lĩnh Nam đều là vì Tổ Hạch tâm số 8 tổ A Đặc cần, cũng chính là tổ công kích làm việc lặt vặt.

-Ừ! Đứng lên đi Thượng tá Trấn.

Diệp Phàm cười nói.

-Phó soái, tôi tới muộn, để cho phó soái phải chịu vất vả. Chuyện này tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm khắc, tôi đã điều tra rõ ràng, đúng như là phó soái đã nói, Thanh tra Trần đã nhận 5 vạn tiền trà nước Hồng Kông của Đinh Xuân Thu.

Cho nên y muốn dùng phòng giam đặc biệt để hành hạ hai người, có lẽ ở thêm một đêm nữa tuyệt đối sẽ mắc bệnh, nghiêm trọng có thể sẽ tạo thành đi đứng bất tiện sau này, da thịt bị đông cứng, tạo thành di chứng teo cơ….

Đinh Xuân Thu này xem ra dụng tâm nham hiểm, phó soái, tôi tới xin chỉ thị có cần dạy dỗ Đinh Xuân Thu hay không. Người này quá ác độc, lại có thể ra tay tàn ác như vậy, nói ra hai người hình như cũng không có thâm cừu đại hận gì.

-Được rồi, chuyện này đến đây thôi, chơi với bọn họ cũng không hay gì, ha ha…

Diệp Phàm cười thản nhiên, hoàn toàn không để ý.

-Đúng thế, ngài là phó soái Tổ Hạch tâm số 8 chúng ta, cấp bậc của Đinh Xuân Thu quá thấp, ha ha…

Trấn Đông Tà hơi có vẻ nịnh bợ cười nói.

-Được rồi, thanh tra Trần đó xử lý thế nào đây, người này cũng tương đối ghê tởm, lại có thể xuống tay tàn ác như vậy.

Diệp Phàm nghiêm mặt nói.

-Khai trừ, tôi đã giao cho bên sở thanh tra xử lý.

Trấn Đông Tà cười quái dị. Nguồn truyện: Truyện FULL

-Ừ! Cứ như vậy đi, bên tôi cũng không có việc gì, mời ngài quay về, chuyện này làm phiền ngài rồi.

Diệp Phàm khách khí nói, suy nghĩ một lát lại giao đãi nói:

-Còn một chuyện nữa, sau này đừng gọi tôi là phó soái, gọi tôi là Diệp tiên sinh được rồi. Thật ra tôi chỉ mang hư danh ở tổ Đặc cần, cũng không xuất ra bao nhiêu sức mạnh. Hơn nữa tôi cũng rất ít khi xuất hiện ở Liệp Báo, tôi thích lăn lộn ở chính quyền hơn.

-Được! Tôi nghe lời phó soái, tuy nhiên khi có nhiệm vụ tôi chỉ có thể gọi phó soái, bởi vì tổ thứ tám Đặc cần là tổ công kích, thật ra cũng là tổ cường đại nhất trong các tổ, nhân viên nhiều nhất, thực lực mạnh nhất, là tổ nòng cốt. Tuy nhiên lần trước Đoàn trưởng Thiết đi Mỹ tổn thất thảm trọng, nghe nói là phía bên CIA xuất hiện một số khe hở. Ài, tổn thất mất mấy huynh đệ, các huynh đệ tiến vào tổ Đặc cần cũng không dễ dàng gì…Ài…

-Đúng vậy! Bên Mỹ cũng có cao thủ. Tôi nghĩ mỗi quốc gia về căn bản đều có tổ chức giống như tổ Đặc cần quốc gia của chúng ta, một cao thủ tiến vào không dễ, tổn thất một người rất đáng tiếc, anh chưa nhìn thấy, Đoàn trưởng Thiết vì chiêu mộ một số hảo thủ Quốc thuật đáng tin đã bạc tóc đi rất nhiều. Y làm thủ lĩnh của Tổ Hạch tâm số 8 đúng là không dễ dàng.

Diệp Phàm cũng thở dài.

- Phó soái, tôi có thể xin ngài một việc được không?

Trấn Đông Tà do dự một lát, rốt cục cũng cố lên gân nói, trên mặt tỏ vẻ xin lỗi.

-Anh nói đi.

Diệp Phàm nói.

-Cứ điểm Hồng Kông chỉ có hai thành viên chính thức của Tổ Hạch tâm số 8, trừ tôi ra, người còn lại chính là phó trạm trưởng Phương Viên, thành viên Liệp Báo phối hợp giúp đỡ làm việc trái lại có 7 người.

Tuy nhiên lần trước đi Thái Lan thi hành nhiệm vụ đặc thù, phó trạm trưởng Phương bị thương, lúc mới bắt đầu còn không cảm giác được gì, chẳng qua hiện tại càng ngày càng nghiêm trọng, đi bệnh viện kiểm tra cũng không tìm được bệnh gì.

Lần trước tôi kêu y trở về tổng bộ một chuyến, tuy nhiên chuyên gia của tổ Khoa Năng tổng bộ cũng không điều tra ra bệnh gì, nếu như bệnh tình tiếp tục đồng chí Phương Viên phải chuyển nghề sang bộ đội bình thường hoặc là nhậm chức ở địa phương.

Ài, y mới 26 tuổi, một thiên tài võ thuật truyền thống Trung Quốc, đáng tiếc, y vốn là một cao thủ Khai Nguyên tứ đoạn, hiện tại nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra thực lực đỉnh cấp nhị đoạn. Nếu như y rời đi, bên Hồng Kông chỉ còn lại một mình tôi, công việc quá nhiều, tôi vừa nhận danh hiệu cảnh sát trưởng, chuyện bên phương diện cảnh bị cũng tương đối nhiều, nhất thời thật sự bận rộn.

Trấn Đông Tà lo lắng.

- Nếu chuyên gia tổng bộ cũng nói không có cách tra rõ tình huống, chứng tỏ nguồn gốc căn bệnh của đồng chí Phương Viên tương đối khó, có lẽ bị bên Thái Lan xuống tay âm độc.

Một số cao thủ quốc thuật nếu sử xuất ra thủ đoạn điểm mạch tiệt âm gì đó, cũng rất khó điều tra, cho dù có thể điều tra ra không có phương pháp giải mạch đặc thù cũng không thể làm gì.

Cho nên, tôi thấy có thể yêu cầu Đoàn trưởng Thiết điều một tổ viên chính thức từ Tổ Hạch tâm số 8 tới đây để bổ sung cho cứ điểm Hồng Kông là được.

Diệp Phàm nghiêm túc nói.

Hắn biết mình nói như vậy hình như có vẻ vô tình vô nghĩa, nhưng loại chuyện phiền toái này nếu như chọc vào tay, muốn giải quyết là tương đối khó khăn.

Nếu như muốn tra ra nguyên nhân Phương Viên thật sự bị thương thì phải đến Thái Lan tìm phương pháp trị thương thì càng khó hơn, Thái Lan cũng có rất nhiều cao thủ thái quyền, không thua kém cao thủ võ thuật truyền thống Trung Quốc chúng ta. Mỗi quốc gia đều có đặc sắc của mình, võ thuật cũng không phải là độc quyền của người Trung Hoa chúng ta.

-Tôi đã sớm đề cập tới chuyện này rồi. chẳng qua Đoàn trưởng Thiết nói hiện giờ nhân sự đang khó khăn, lần trước đi Mỹ lại tổn hại người, đi Nhật Bản cũng bị thương mấy người, hiện tại Tổ Hạch tâm số 8 sắp tê liệt rồi, làm gì còn người?

Chúng tôi lại cầu cứu tổng bộ, thủ trưởng tổng bộ cũng chỉ lắc đầu, nói là tổng bộ còn thiếu người. Hiện tại nhân viên trong tổ Hạch tâm số 1 bảo vệ Trung Nam Hải còn không chưa trang bị đầy đủ. Mấy thường ủy cục chính trị thay phiên ra nước ngoài viếng thăm, đã bận đến mức tối mày tối mặt.

Năng lực của Trấn Đông Tà không thể biết nhiều chuyện như vậy, chuyện này làm cho Diệp Phàm âm thầm giật mình:

"Người này không đơn giản, không phải là đời sau của một số công thần khai quốc gì chứ! Tục gọi là hồng nhị đại, hồng tam đại gì đó.

Trấn Đông Tà họ Trấn, hiện tại Chủ tịch nước không phải là Trấn Sơn Hà sao? Lẽ nào Trấn Đông Tà có liên quan đến ông ấy, nếu quả thật có liên quan đến người này thì thật đáng giao tiếp.

Nếu mình có thể kết giao bằng hữu với thân thích của Chủ tịch nước, lợi ích hẳn không ít. Tuy nhiên có thể không phải, họ Trấn cả nước cũng không thiếu.

Nếu quả thật là thân thích của Chủ tịch nước tại sao lại ở đây, người đứng đầu tổ Đặc cần là Chủ tịch nước Trấn Sơn Hà, Thượng tướng Trấn Đông Hải chỉ là người phụ trách cụ thể mà thôi.

-Tổng bộ không phải có đại vũ sư bát đoạn sao?

Diệp Phàm hỏi.

-Y cũng xem qua rồi, cũng không tra ra bệnh gì.

Trấn Đông Tà ủ rũ lắc đầu.

-Ài! Cao thủ bát đoạn cũng tra không ra. Tôi có biện pháp gì chứ? Chỉ có thể nhúng tay vào phương diện điều người. Anh thấy Tề Thiên như thế nào?

Diệp Phàm vừa nghĩ vừa nói, thầm nghĩ:

"Nếu Tề Thiên vào tổ dự bị tổ A Đặc cần, trái lại trước tiên có thể điều tới Hồng Kông phối hợp giúp đỡ Trấn Đông Tà giải quyết công việc, công việc ở Hồng Kông rất phức tạp, trên quốc tế thế lực khắp nơi lần lượt thay đổi, càng là chỗ tốt để tôi luyện. Tề Thiên vừa đến đã trở thành phó trạm trưởng, tiếp nhận vị trí của Phương Viên, lăn lộn một hai năm đoán chừng có thể trực tiếp thăng lên Trung tá, trái lại còn dễ dàng hơn lăn lộn bên trong Liệp Báo.

-Tề Thiên, ngoài đẳng cấp còn hơi kém một chút những phương diện khác cũng không tệ lắm. Tuy nhiên Phương Viên là phó trạm trưởng. Theo như quy định là thành viên chính thức tổ Đặc cần tiếp nhận. Tề Thiên chỉ là đội viên Liệp Báo, là người phối hợp giúp đỡ Tổ hạch tâm số 8 chúng ta, còn chưa gia nhập tổ Đặc cần. Nếu cậu ấy đảm đương chức vụ này sẽ có dị nghị. Tổ Đặc cần chúng ta có quy củ đặc biệt nghiêm khắc, chế độ hoàn hảo, không cho phép có sơ suất. Quốc gia lớn như vậy, quyền lực của tổ Đặc cần rất lớn, cho nên đương nhiên cần có hạn chế nghiêm khắc nhất định, chuyện này có lẽ chính là loại cân bằng mà bên ngoài nói.

Trấn Đông Tà cười khổ.

-Ừ! Tuy nhiên, sau đó không lâu Tề Thiên sẽ là đội viên tổ dự bị, trước hết để cho cậu ấy rèn luyện một chút cũng tốt. Ngọc không mài không sáng, dần dần sẽ thành thói quen, không trải qua mưa gió làm sao có thể thấy cầu vồng? Hơn nữa tiểu tử Tề Thiên này rấy chịu khó, lòng cầu tiến mạnh, một lòng vì Liệp Báo, nghe nói thậm chí rất ít khi về nhà. Đối với đồng chí tốt như vậy, chúng ta phải coi trọng, phải giúp đỡ.

Diệp Phàm mỉm cười.

- Đội viên dự bị!

Trấn Đông Tà có vẻ kinh ngạc, tuy nhiên chỉ lóe lên rồi biến mất

-Chuyện này kỳ quái lắm sao?

Diệp Phàm cũng âm thầm thầm cằn nhằn hỏi, thầm nghĩ:

-Đội viên dự bị thì có gì đáng làm người phụ trách Đặc cần trú ở Hồng Kông giật mình, lẽ nào đội viên dự bị cũng tương đối khó vào?

Thật ra thì muốn vào tổ dự bị tổ A Đặc cần cũng tương đối khó khăn, có chút giống như Đảng viên dự bị.

Đội viên dự bị khoảng ba thành cuối cùng đều có thể trở thành thành viên tổ chính thức, cho nên đội dự bị chính là cảnh cửa đầu tiên tiến vào tổ, đội viên tổ bình thường đều phải trải qua thời điểm mấu chốt trước, đương nhiên tình huống giống như Diệp Phàm chỉ có ở người có bản lĩnh lớn, lại là một ngoại lệ.

Cho nên, chuyện này không thể không làm Trấn Đông Tà giật mình, thầm nghĩ:

-Có lẽ Tề Thiên có quan hệ không bình thường với Diệp phó soái, vừa rồi hình như nghe thấy y gọi Diệp phó soái là đại ca, chẳng lẽ thành anh em kết nghĩa, hảo huynh đệ, có khả năng lắm.

Nếu quả thật như vậy, thì phải suy nghĩ lại một lần nữa thân phận địa vị của Tề Thiên. Nếu có phó soái tổ Hạch tâm số 8 chống đỡ, con đường của Tề Thiên ở tổ Đặc cần sẽ càng ngày càng rộng mở, càng chạy càng xa. Diệp phó soái trẻ tuổi như vậy đã ngồi lên vị trí phó soái tổ công kích tổ Hạch tâm số 8 xếp thứ nhất trong tổng bộ.

Đoàn trưởng Thiết hình như cũng có ý tứ đem tổ Hạch tâm số 8 giao lại cho hắn, nghe nói ngay cả biển số xe 002 cũng đưa cho Diệp Phàm rồi.