Quan Thuật

Chương 469: Kịch chiến




-Cậu nhìn lầm rồi, không phải là không khí đang run rẩy, là quyền phong tạo thành không khí sóng gợn vặn vẹo, nhưng thật ra là một loại ảo ảnh.

Thiết Chiêm Hùng lắc đầu, kiên nhẫn giải thích mấy câu cho những tên gà mờ.

-Hừ! Phá Thiên!

Diệp Phàm cũng bị ngạo khí ngất trời của người thanh niên này kích thích, đem nội khí cất giữ như nước thủy triều xông ra.

Không lâu sau trên nắm tay hắn tạo thành một thứ giống như vỏ giáp màu xanh, thật ra không phải là vỏ giáp thật, mà là kình khí rót vào trong nắm tay, có thể khiến da thịt biến thành màu xanh, xa xa nhìn lại giống như là trên nắm tay có choàng một tầng áo giáp mỏng như lụa, một đạo hư ảnh thoảng qua hung hăng đụng vào nắm tay Lang Phá Thiên.

-Ầm!

Ánh sáng giống như dải băng vặn vẹo lướt nhẹ trên không trung. Hai luồng khí dữ dội một lần nữa chạm vào nhau, Diệp Phàm như đại điểu bị khí tức dữ dội chấn động bắn ra đến hơn 10 mét. Lần này khí huyết sôi trào càng thêm lợi hại, một ngụm máu tươi bị ép ngược lại trong bụng.

Lang Phá Thiên lui về phía sau hơn 10 mét, công lực mạnh yếu liếc qua là biết. Tuy nhiên sắc mặt Lang Phá Thiên rất khó coi. Lần này tuy nói bên ngoài hình như Diệp Phàm rơi xuống thế hạ phong, nhưng trên thực tế bị thương nặng hơn lại là Lang Phá Thiên.

Bởi vì gã cảm giác quyền phong của mình giống như đụng vào một chiếc áo giáp cứng rắn. Nắm tay dù sao cũng là da thịt, làm sao có thể đụng đến áo giáp. Một trận ù tai, Lang Phá Thiên cảm giác xương tay của mình giống như bị nứt ra, cảm giác tê dại đau đớn vô cùng rõ ràng. Đôi mắt bén nhạy của Lạc Tuyết Phiêu Mai đang dùng ống nhòm quan sát ở phía xa cũng cảm nhận được tình huống của Lang Phá Thiên. Trong lòng lại càng kinh ngạc, thiếu chút nữa cắn nát đầu lưỡi của mình, thầm nghĩ:

"Tên thiếu niên họ Diệp này rốt cuộc có lai lịch như thế nào, quyền phong lợi hại không hề thua kém Sát Thần. Hắn mới 19 tuổi, hình như cảnh giới tu vi của hắn hơi thấp một chút so với Lang Phá Thiên, có lẽ cũng có cảnh giới Khai Nguyên lục đoạn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Nếu như chờ hắn tiến vào cảnh giới Tiệt Lưu lục đoạn, không phải có thể chống đỡ được với cao thủ thất đẳng rồi sao, đúng là thiên tài.

Ta phải làm sao đây, vốn cho là Lang Phá Thiên đánh đổ hắn là chuyện cầm chắc trong tay, bây giờ nhìn lại cũng không ổn như vậy, hai bên cân bằng.

Nếu quả thật thua thì phải làm sao? Đến lúc đó tiểu tử này da mặt dày bắt ta làm nhân tình gì đó của hắn, khó nghe muốn chết, vợ nhỏ còn dễ nghe hơn, làm sao đây, mình phải nhảy lầu mất.

Lúc này Lạc Tuyết Phiêu Mai không ngừng hối hận, trái tim phập phồng như biển rộng sóng lớn, người luyện võ trọng nhất là hứa hẹn, nếu quả thật phải thực hiện hứa hẹn chắc mình phải đào lỗ chui xuống rồi, trong lòng cô ả bất chợt ê ẩm.

-Hừ! Gọi đại ca còn được, kêu ta làm vợ nhỏ của hắn, ta chết cũng không chịu?

Lạc Tuyết Phiêu Mai giống như đã hạ quyết tâm, quyết định quịt nợ.

Lúc này khuôn mặt cô ả đỏ bừng như hoa đào, thật là người và hoa tôn nhau lên. Tuy nhiên Lạc Tuyết Phiêu Mai cũng biết, nếu như mình thật sự quịt nợ thì cả đời này mình phải trốn trong nhà không dám xuất hiện, nếu như vậy thì có khác gì xuất gia, nếu không đi ra ngoài sẽ mất mặt chết đi được.

-Tốt! Tốt! Tốt!-

- Một quyền cuối cùng, Phật liên vạn phóng.

Lang Phá Thiên ngược lại bị khơi dậy cuồng hứng huyết tính giống như dã thú, đã lâu rồi không gặp được võ sĩ có thể đánh đã ghiền như vậy.

Chỉ thấy một đoàn kình khí sương cát kéo theo gió thổi như đạn bắn từ bên trong thân thể tràn ra, tốc độ tung quyền của hai quả đấm càng lúc càng nhanh, dần dần cả cơ thể đều bị bao trùm bên trong quyền ảnh.

Từ xa nhìn lại, cả người giống như là một kim thải nhàn nhạt sáng rực, quyền ảnh bao vây liên hoa phát ra tiếng ù ù vang dội.

Khí thế tương đối quỷ dị kinh người, trên khán đài tất cả đều kinh ngạc, toàn bộ như biến thành xác ướp, không có ai phát ra một tiếng động nhỏ, giống như sợ phá vỡ loại cảnh tượng quái dị này.

-Mẹ kiếp! Người ta nói người kiếm hợp nhất là cảnh giới tối cao của kiếm đạo, Lang Phá Thiên hình như đã làm được cảnh giới người kiếm hợp nhất.

Cao thủ! Tuy nhiên có lẽ cũng chỉ là chiêu số kỳ lạ thôi, nếu thật sự muốn làm được cảnh giới người quyền hợp nhất, cảnh giới của gã còn chưa đủ, đó là độc quyền của Tiên Thiên tôn giả.

Diệp Phàm cũng âm thầm bội phục không dứt, lại xấu hổ ném ra mấy thanh "Tiểu Lý đao",

linh cơ vừa động, nghĩ tới kiếm chiêu của sư phụ,"
Nguyệt vũ liên thai vạn hoa khai." Nếu đã có thể huyễn xuất ra kiếm hoa tại sao không thử xem có thể lấy quyền thay kiếm hay không.

Hiện tại dù sao cũng không kịp ứng đối rồi, Diệp Phàm thủ thế một trận sôi trào, tinh hoa quả Thái tuế lúc trước cất ở đan điền vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa, kích động đan điền, bức bách khí nội kình từ trên nắm tay toát ra.

Không trung nhất thời thoáng hiện Hỏa tinh dạng sương mù màu vàng nhạt, quyền ảnh dựa theo phương thức kiếm chiêu huy vũ xuất ra,

nhất thời trên không trung tạo thành "Nguyệt vũ liên thai vạn hoa khai" do những quả đấm tổ hợp mà thành, xen lẫn với tiếng nổ vang ầm ầm.

-Ầm!

Giống như hai nhiệt khí cầu đụng xe nổ tung, thế kim phong và thế hoàng phong cuồng loạn đan xen với nhau trên không trung.

Dẫn động không khí trong không gian hơn mười thước chung quanh đều vang lên tiếng nổ "
ầm ầm;. Không khí trên không trung chạm vào nhau nổ tung liên tiếp.

-Ầm ầm-

Cuối cùng hai hư ảnh quả bóng cao su đập vào nhau, thoáng cái đã giao thủ mấy chục đạo quyền.

Hồ nước màu lam dưới đất cũng bị thế gió thổi tung run rẩy như sóng cuồng, hình thành từng vằn nước giống như dạng dây thừng dài hẹp điên cuồng lắc lư loạn xạ, như biểu diễn vũ điệu lục xà.

-A! Đây quả thực là Thiên Thủ Quan Âm biểu diễn như mộng ảo, đẹp quá!

Thiền Nguyệt thất thanh kêu lên, bị tướng quân trừng mắt liếc nhìn, hoảng sợ vội vàng bưng kín đôi môi nhỏ nhắn anh đào của mình.

-Đây là người sao?

Chi Liên thầm nói, cái miệng nhỏ hếch lên cao, nước miếng chảy ra từ lúc nào mà không biết.

-Tiểu tử, còn7chiêu nữa chớ đắc ý.

Khuôn mặt Lang Phá Thiên đã biến thành màu đỏ như máu, có lẽ thật sự tức giận.

Y nằm mơ cũng không ngờ được tung ra ba quyền lại có thể không chiếm được tiện nghi, nếu như ngay cả một thằng nhóc chưa đến 20 tuổi cũng không thu thập không được, sau này y thật sự không còn mặt mũi nào lăn lộn ở tổng bộ.

- Kiếm mãn thương khung!

Lang Phá Thiên lại rống to một tiếng, tiếng hú chấn động đập ông ông vào màng nhĩ những người ở trên khán đài. Một bảo kiếm giống như dao găm màu đen nhánh có khắc hung lang ở trên, cũng không biết từ chỗ nào thoáng cái lộ ra ở không trung.

Trên thân kiếm tràn ra khí tức màu đen giống như khói thuốc, bên trong xen lẫn tinh điểm màu vàng.

Thanh kiếm này dưới sự bổ trợ của nội kính cuồng bạo của Lang Phá Thiên lại càng kinh người, luồng tử khí huyết sát làm cho Diệp Phàm tựa hồ cũng ngửi thấy được một mùi mùi máu tươi sặc mũi.

Thủ thế của Lang Phá Thiên khiến người ta hoa mắt, bảo kiếm trên không trung giống như linh xà vặn vẹo.

Không lâu sau, trên trăm đóa hoa hình kiếm ngũ giác chồng chất xoay tròn nhẹ nhàng bay ra, tạo thành thế hợp kích hung hăng đâm tới.

Xem ra lần này Lang Phá Thiên thật sự nổi giận rồi, hôm nay không thắng được thì không còn mặt mũi trở về, thậm chí có tính toán ra tay tàn khốc với Diệp Phàm ngay tại chỗ.

-Tốt! "Nguyệt vũ liên thai vạn hoa khai" lên cho lão tử!

Diệp Phàm cũng không chịu yếu thế, lỗ chân lông quanh người đột nhiên như mở ra. Không khí trong không trung giao hòa, kiếm tức nhàn nhạt từ trên Tiểu Lý đao phát tán mở ra, đâm vào không khí giòn vang. Kiếm tức phảng phất như vừa nuốt vừa phun, không lâu sau trong không trung huyễn hóa ra 30 đóa hoa sen lớn như quạt hương bồ đón đánh về hướng trăm đóa hoa kiếm năm cánh của Sát Thần.

Một trăm đóa kiếm hoa trên không trung tách ra phóng tới, dưới ánh mặt trời càng lộ vẻ rất chói mắt, tất cả cao thủ đứng trên đài quan sát đều muốn rớt con mắt.

-Huynh đệ, cậu nói kiếm hoa kia có phải là thật không?

Một quân nhân vóc người thấp bé hỏi.

-Có lẽ là hư ảo, tuy nhiên thoạt nhìn tưởng như thật, quả thực đạt đến trình độ lấy giả loạn thật, kinh khủng!

Một người quân nhân khác thuận miệng trả lời.

-Aì, nhìn thấy loại này kiếm hoa cao năng này, những võ lâm đại sư nhìn thấy trước kia đều là *** chó.

Một quân nhân khác không nhịn được bật thốt mắng, đột nhiên tỉnh ngộ lại vội vàng nhìn trộm sang mấy tướng quân, phát hiện bọn họ đã ngẩn người, hơi sợ thầm nói:

"May là hư ảnh kiếm hoa quá mê người, nếu không có lẽ xong đời rồi.

-Thiết Đầu Nhân, cậu nói kiếm hoa của anh Diệp lợi hại hay là lăng lợi của Sát Thần? Trương Cường không nhịn được hỏi.

- Không biết được! nhìn từ bên ngoài kiếm thế của Lang Phá Thiên nhiều gấp ba lần kiếm hoa của Diệp Phàm, tuy nhiên kiếm hoa của Diệp Phàm hình như lại lớn hơn.

Kiếm hoa của Phá Thiên có lẽ càng chân thật hơn một chút, Diệp Phàm mờ ảo một chút, có lẽ đây chính là nguyên nhân chênh lệch về công lực cảnh giới tạo thành cường độ mạnh yếu của nội kình không đồng nhất.

Hơn nữa… hơn nữa, Ài! Tôi cũng không nói rõ được. Tuy nhiên nếu như cảnh giới của Diệp lão đệ giống như Phá Thiên, tôi dám đánh cuộc, Diệp lão đệ thắng tuyệt đối.

Ài! Hậu sanh khả úy! Tôi đúng là đánh giá thấp năng lượng của Diệp lão đệ, có lẽ hắn cũng là cao thủ Khai Nguyên cảnh lục đoạn.

Thiết Chiêm Hùng thuận miệng không khỏi thở dài nói, thầm hoảng sợ, một cao thủ lục đoạn 19 tuổi, chuyện này chỉ có thể dùng tuyệt thế thiên tài để hình dung.

-Thiết Đầu Nhân, anh nói Diệp Phàm lão đệ là một cao thủ cấp lục đoạn?

Con ngươi Mã Dương Xuân đột nhiên trừng lớn.

Y vốn cho rằng Diệp Phàm chỉ là một cao thủ cấp ngũ đoạn, mà gã tiến vào cấp ngũ đoạn cũng lâu lắm rồi, khí tức nội kình hẳn là cao hơn Diệp Phàm không ít, nếu như Diệp Phàm là cao thủ cấp lục đoạn, gã thật sự không còn biết nói gì. Biển số xe 002 dành cho hắn là hoàn toàn xứng đáng.

Thật ra Thiết Chiêm Hùng bị gọi đùa là đại soái Liệp Báo, nếu như Diệp Phàm đeo biển số xe 002 thì hắn là Thiếu soái rồi.

Các thành viên bên trong Tổ Hạch tâm số 8 liếc mắt là có thể nhìn ra ẩn ý trong đó, có thể đoán được hắn chính là người nối nghiệp tương lai của Liệp Báo.

-Có khả năng, đẳng cấp Quốc thuật không dễ phân biệt, chỉ có thể là một loại cảm giác. Hơn nữa khi đánh nhau mới có thể cảm giác được từ trên khí thế của đối phương, đẳng cấp thấp hơn gã cũng khó phát hiện, trừ phi kêu Diệp lão đệ trở lại căn cứ sau khi trải qua máy kiểm tra năng lượng mới có thể xác định cuối cùng.

Thiết Chiêm Hùng cũng không có cách xác định, nói chuyện có chút thần bí khó lường, khiến cho Mã Dương Xuân và chính ủy Thái Chính Thu vẻ mặt buồn bực.

Ngay vào lúc này, trên đảo nhỏ trong hồ đột nhiên truyền đến một trận tiếng kiếm khí va chạm giòn vang.

Kiếm hoa trên không trung toàn bộ đụng vào nhau, hai người đã nhảy lên độ cao khoảng 2 mét, đấu trên không trung rồi đến trên mặt nước.

-Ầm

Sau khi một tiếng quái lạ vang lên, Diệp Phàm bị nện vào trong hồ nước. Lang Phá Thiên cũng như cá dùng kiếm hoa xé mặt nước chui vào.

Thủy thế trong hồ như suối phun tràn ngập không trung, phun lên chiều rộng gần 10 mét, hơi nước cao gần bảy tám thước, cùng với tiếng "xoẹt xoẹt" vang lên trong hồ nước, hồ nước giống như được nấu sôi nổ tung.