Quan Thuật

Chương 3561: Đánh vào ổ rắn




- Chẳng lẽ là phát tín hiệu gì đó yêu cầu đồng loại đến đây? Thiên Đao người này có đủ kinh nghiệm.

Quả nhiên, lời của Thiên Đao vừa dứt lời. Dưới biển sâu bốc lên một chút, giống như có cái nồi đột nhiên mở ra vậy.

- Cái gì vậy, chẳng lẽ là hải quái sao? Bao Nghị nói, anh ta dùng micro dưới nước. Tất cả mọi người đều có thể nghe thấy được.

- Đúng thật là nó rồi, ôi mẹ ơi tà môn, con hải quái này không nhỏ, nhìn xem, cái bóng đen kia ước chừng là cả một dãy núi to. Chúng ta nên cẩn thận, đừng để bị hải quái nuốt mất.

Hồng Tà đương nhiên là đùa rồi.

- Không phải là hải quái, tất cả đều là những con hải Xà vương tập hợp lại. Anh bạn bị thương kia, xem ra thật đúng là có cả một bầy ở đây. Có lẽ không dưới mấy trăm con. Diệp Phàm cảnh báo.

- Mấy trăm con, điều này cũng khá khó khăn đấy. Thiên Đao nhíu mày lại.

- Chúng ta hợp lực lại xử lý một phần, tất cả chúng nó sẽ tập trung lại đánh chúng ta đấy. Diệp Phàm nói:

Trước hết ba đại cao thủ hợp lực lại tấn công, thông thường sẽ có một cái cột nước giống như đạn đạo phun ra.

Ù ù

Âm thanh khiến người ta chói tai, ba đại cao thủ hợp lực lại phá cái cột nước ấy nhưng không được. Một lúc sau đó có một con hải Xà vương bị trên ngọn núi nhỏ nổ tung ra.

Bang bang

Mấy chục con hải Xà vương bị chết, nhưng, những con hải Xà vương này cứ như binh lính được huấn luyện đặc thù rồi lập tức tản ra.

- Kỳ lạ, giống như chuẩn bị trận thế í. Diệp Phàm nói, thấy mấy trăm con hải Xà vương tự nhiên tản ra xếp thành một hình có sáu cạnh vây quanh đám người Diệp Phàm.

Không lâu sau, phía dưới đột nhiên phát ra một tiếng kêu. Một con Hải Xà vương to toàn thân màu hồng giống như con đứng đầu vậy.

Diệp Phàm vừa nhìn thấy con này nhất thời sửng sốt, nheo mắt lại một chút, nói: - Quái, con hải xà này sao lại có chút giống con Kê Quan vương mới gặp hôm qua trên đảo vậy?

- Trên đảo thủy tinh này có loại rắn này sao? Sắc mặt Thiên Đao có chút khó coi.

- Đúng vậy, nên cùng là một loại, chỉ có điều một con ở trên đảo một con ở dưới biển. Hơn nữa, lúc đó trên đầu những con rắn này đều có cái mào gà.

Mọi người chú ý, loại rắn này có tên gọi là xà hoàng. Khả năng tấn công rất lợi hại, có thể xử lý được cao thủ cấp 10 đấy.

Nhưng, loại rắn này cũng có một điểm tốt. Bên cạnh túi mật trong bụng của nó có cái quý nhất của rắn có hình dáng giống trứng chim.

Đợi tôi xử lý xong chúng ta lột da của chúng ra, da của loài rắn này cũng có thể hỗ trợ đột phá công lực. Diệp Phàm nói:

Ở dưới nước nói chuyện có kỹ thuật nhập mật tuy vậy nhưng khoảng cách truyền âm không thể bằng trên đất liền được. Nhưng, truyền âm nhập mật là việc trực tiếp đem kết hợp nội khí với âm thanh.

Cho nên không cần mở miệng cũng phát ra âm thanh. Có điểm giống với phương thức nói chuyện của người hiện đại là dùng cách "phức ngữ".

- Chẳng lẽ lại có cung Hồng Đàm ở ngay phía dưới, hơn nữa, cung Hồng Đàm này có mối liên quan gì với đảo Thủy Tinh hay không? Bao Nghị nói một câu khiến cho Diệp Phàm chấn động.

- Cung Hồng Đàm bị giới Thất Bảo hủy diệt rồi. Giới Thất Bảo cũng có thể có mối quan hệ với đảo Thủy Tinh. Hoặc là, bởi vì người của giới Thất Bảo có cái đuôi. Cho nên, tôi nghĩ, chẳng lẽ đảo Thủy Tinh và rắn quỷ bảy nghìn năm của Vũ Vương lại có mối quan hệ với nhau.

Diệp Phàm nói:

- Đúng rồi, những con rắn biển này có khi nào là thời hậu đại của rắn quỷ bảy nghìn năm. Nếu như rắn quỷ và cung Hồng Đàm có liên quan đến nhau thì những con hải Xà vương này muốn làm gì? Bao Nghị nói.

- Người anh em đừng đoán nữa, lão già ta sớm đã ngứa tay rồi. Xử lý thêm vài cái đầu nữa rồi nói sau. Hồng Tà quát to một tiếng phun cả bọt nước biển ra, một quyền xuyên qua dòng nước tấn công một hàng hải Xà vương đứng trước mặt.

Bằng..

Ngược lại kết quả cũng khiến cho Diệp Phàm thiếu chút nữa rơi mất cằm, đồng chí Hồng Tà người cấp tiên thiên cường mạnh sau khi ra một quyền những con hải Xà vương xếp vây quanh thành hình sáu cạnh đều vặn vẹo cơ thể một chút.Thật kỳ lạ tự nhiên trước chỗ mà Hồng Tà ra tay công kích ấy nhô ra một đống xà cầu.

Xà cầu đột nhiên nổ tung, Hồng Tà dùng hết sức lực, cả người bị lộn mấy vòng trong nước mới dừng lại.

Chỉ có điều tình huống này không thể nào lạc quan được, lộn mấy vòng trong nước cũng khiến máu mũi chảy ra, hơn nữa, một bên má bị lõm vào.

- Thế nào Hồng Tà? Diệp Phàm chạy nhanh hỏi:

- Tà Môn, loại xà cầu này nổ tung ra giống như cơn lốc đột nhiên khiến người ta không kịp phòng tránh thiếu chút nữa tôi bị hôn mê.

Hơn nữa, khi chuyển động mặt tôi dường như bị cái gì đó sắc cứa vào mặt. Hồng Tà nếm qua rất nhiều, miệng vừa phun nước biển vừa muốn tấn công.

- Tất cả ra bên ngoài tấn công, tiêu diệt từng chỗ một, ta thấy loại xà cầu này không thể có nhiều khả năng như vậy. Diệp Phàm kêu lên, đám người Thiên Đao và Akiyama Linyifu tách ra khỏi vòng vây của bọn xà cầu mà tấn công chúng.

Việc lạ lại xảy ra, tất cả những con rắn này tự nhiên lại vặn vẹo, sau một hồi liên tục vặn vẹo xuất hiện vài chục cái xà cầu.

Âm thanh ầm ầm vang lên. Xà cầu lại nổ tung, xà cầu lần này bị nổ tung cũng không chết. Giống như đột nhiên khiến người ta áp lực thành cầu đột nhiên nổ tung ra, chính lúc này lực đạo nổ tung ra khiến người ta khiếp sợ.

Hơn nữa cơ thể chúng nó to lớn như vậy, ngay lúc đó, xung quanh Diệp Phàm cảm giác đột nhiên nghe thấy có sóng lớn cấp mười bảy mười tám vậy.

Toàn bộ nước trong biển bị kích động, đám người Diệp Phàm cao thủ như vậy ở trong vòng vây này đột nhiên có cảm giác như cơ thể không nghe theo mệnh trời vậy.

Mọi người dốc toàn lực phòng bị. Nhưng đến cuối cùng vừa mới bình ổn được một lát thì Diệp Phàm kinh ngạc phát hiện ra, trừ hắn và Thiên Đao có thể miễn cưỡng điều khiển được cơ thể ra thì những người còn lại biểu diễn ở trong nước như người bay vậy, hoàn toàn không thể kiểm soát được bản thân mình.

Lúc này, thấy tình huống như vậy. Con rắn màu huyết hồng há miệng to ra. Cái đầu lưỡi dài đến bảy tám mét cuốn quanh người Bao Nghị.

Con rắn này thật đúng là biết phân biệt hàng tốt hàng xấu, tự nhiên có thể có cảm giác công lực của Bao Nghị là thấp nhất. Cái lưỡi chói mắt này đang cuốn quanh thắt lưng Bao Nghị. Đầu lưỡi co lại, Bao Nghị giống như ngồi trên con huyết xà mà bay đi.

- Ông đây quyết đấu với mày! Bao Nghị không để ý quát to một tiếng trong nước lấy một quả lựu đạn được chế tạo đặc biệt dưới nước từ eo ra.

- Mẹ nó, đi chết đi! Diệp Phàm tức giận rồi, dùng súng phá vỡ nước biển để đi nhanh hơn, nhanh chóng đã tới trước mặt con xà huyết rồi.

Mặt khác Thiên Thiết dùng một quyền kéo Bao nghị ra, rắn biển vòng một cái, súng đã ở trước mặt, những con hải xà cầu này nghĩ xem có kế nào tập hợp thành dài bảy tám mét.

Thành công thật rồi, quả cầu do những con rắn biển này tập hợp lại bị sức hủy diệt của súng khiến chúng bị bắn ngược trở lại. Nhưng, trong lúc hỗn loạn, âm hồn đêm trăng rằm tự nhiên đến rồi.

Két két..

Máu tươi ứa ra, một đao cắt đứt cái lưỡi của hài xà màu huyết rồi.

- Bắt giặc phải bắt vua trước, chúng ta xử lý con xà hoàng này đã. Bố trí cửu thiên mê ảo trận cùng nhau đánh, tôi mượn đao Thiên Loan dùng một chút. Diệp Phàm kêu lên.

Đám nguời Phí Thanh Sơn uông khí lực của sữa mẹ cũng tự mình có thể cảm nhận được vị trí, bố trí trận đấu rất tốt.

Đương nhiên, dù sao rắn biển cũng không phải là người, nhìn không ra đám người Diệp Phàm đang chơi cái gì. Hơn nữa, lưỡi của con Huyết Xà vương bị chặt đứt cũng bạo nộ rồi.

Cơ thể nguyên bảo của nó chính là cấp trên chỉ huy hình 6 cạnh kia, lúc cơn nóng giận tự nhiên lại vọt qua đầu của Thiên Đao mà đi- oan có đầu nợ có chủ tìm cái lưỡi của ngươi đi.

Con rắn này còn mang hận trong lòng.

Diệp Phàm cầm đao Thiên Loan ở phía trên, chuyện buồn cười đã xảy ra. Huyết Xà vương tự nhiên bỏ qua Thiên Đao mà hướng về đao Thiên Loan.

Con rắn này thật đúng là mang thù hận rồi, bởi vì chính là con đao này cắt lưỡi nó. Chỉ thấy nó mở rộng cái miệng ra, tự nhiên phun ra một quả cầu màu huyết.

Nếu là trong chuyện tiểu thuyết thần thoại thì đây chính kim đan của con rắn rồi.

Diệp Phàm biết, điều này đoán chừng là thủ đoạn tấn công lợi hại nhất của con Huyết Xà vương này. Đoán chừng cũng hiểu được một chút độc đàm đạn của nó.

Huyết cầu xoay tròn vừa chuyển hướng đã đến trước mặt đao Thiên Loan rồi, Diệp Phàm lấy đạn ra, tập hợp sức lực của mọi người lại đao Thiên Loan tự nhiên nhoáng một cái lên, két một tiếng đao Thiên Loan cố ý chặt đứt đầu Huyết Xà vương.

Huyết cầu kia đương nhiên cũng đi theo rồi.

- Tới rất tốt, người anh em, cắt! Diệp Phàm kêu to một tiếng, đao Thiên Loan dưới sự hợp lực tốc độ cao của nhiều cao thủ như vậy nhắc tới quả thật giống như trong mơ vậy binh khí trong nháy mắt đã ở trên cổ con rắn này rồi.

Huyết cầu vẫn chưa nổ tung két một tiếng, cái đầu to lớn của Huyết Xà vương không cam lòng cuộn mấy vòng trong nước biển.

Rắn biển phẫn nộ, đang chuẩn bị khởi động. Nhưng, Diệp Phàm sao có thể bỏ qua cơ hội này được.

Đao Thiên Loan giống như binh khí xoay tròn trong hình sáu cạnh đấy, một tiếng két vang lên, ngay lúc đó, toàn bộ thịt những con hải xà ở trong vòng này bay lên, toàn bộ nước bị nhuộm thành màu đỏ.

- Tiếp tục, cắt cắt! Hồng Tà hưng phấn kêu to lên, Diệp Phàm cắt rất hứng khởi, căn bản là đã quên bản thân mình làm như vậy là rất hao phí sức lực.

Hơn nữa đao Thiên Loan là một binh khí ngũ phẩm có nội khí, chỉ thấy nó trướng to lên khiến bàn tay rộng thùng thình, dài đến hơn mười mét.

Dưới sự khống chế của Diệp Phàm lại xoay tròn, ngay lúc đó lại đánh một nhóm rắn biển nữa. Sợ tới mức mấy chục con rắn biển còn lại cũng không dám dừng lại nữa.

Thình thịch một tiếng, giống như có cái gì đó nổ tung. Hải Xà vương phi ra tứ phía mà trốn đi, tại chỗ có hơn một trăm xác con Xà vương.

Đúng lúc này, theo quán tính đao Thiên Loan bay ra ngoài. Diệp Phàm đúng lúc cầm huyết cầu của con Huyết Xà vương lên quan sát một chút xem là cái gì. Thấy tình huống như vậy đương nhiên không thể để nó bay đi như vậy.

Nhanh chóng khống chế được lực đạo trở về, nhưng, giây phút này đao Thiên Loan giống như bị sức hấp dẫn của biển sâu kéo lại dường như muốn đi xuống sâu nữa.

Diệp Phàm nóng nảy, sử dụng thuật thần đi, mượn sức lực của mọi người nhoáng một cái đã bắt được. Nhưng đám người Phí Thanh Sơn nhìn thấy cũng nhanh chóng xuống theo.

Diệp Phàm mới vừa quơ đươc thanh Thiên Loan, đột nhiên, huyết cầu ở trong tay đột nhiên bay đi. Trong lòng Diệp Phàm mắng một câu không nghe lời, tuyệt đối không từ bỏ, phi thẳng đến chỗ huyết cầu.

Thuật thần đi thật không phải đùa, Diệp Phàm bắt được huyết cầu rồi. Nhưng, Diệp Phàm đột nhiên nhìn thấy trước mắt có một cái gì đó màu đen bay qua ngay trước mặt.

Người này còn kịp phản ứng, ngay cả người cả đao cũng đi xuống. Nhưng đám người Phí Thanh Sơn vừa mới đuổi kịp đến đây còn chưa biết rõ ràng chuyện gì đã xảy ra, trời đất long chuyển, dòng chảy quá nhanh thật đáng sợ.

Diệp Phàm cảm giác có một vầng sáng, giống như trong trận đấu cuồng phong cấp mười bảy mười tám. Hắn liều mình đứng vững cơ thể.