Quan Thuật

Chương 3415: Muốn làm phong giới




- Ha ha, không phải ngươi có thể làm ra phong giới lớn như lòng bàn tay sao, chứng tỏ ngươi có biết thuật phong giới. Hơn nữa, ta phát hiện thuật phong giới của ngươi còn phù hợp với Thái cực âm dương, hình như có liên quan đến Thái Cực Càn Không?

Thiên Hạo Tử cười nói.

- Mọi vật đều không tránh khỏi mắt Khí Vương, tôi học được thuật phong giới từ phái Võ Đang. Chẳng qua hiện giờ công lực của tôi quá yếu, chỉ có thể làm ra một cái như lòng bàn tay, khiến Khí Vương chê cười.

Diệp Phàm nói, trên mặt có chút xấu hổ.

- Tiểu phong giới của ngươi vẫn rất lợi hại, không ngờ có thể che chắn ta. Ta biết ngươi có chút không yên tâm về ta, việc này cũng là bình thường.

Giống như ta cũng không hoàn toàn tin tưởng ngươi. Chúng ta có thể từ từ, tình cảm phải từ từ tăng tiến, hiện giờ chẳng qua là cùng tồn tại trên một con thuyền mà thôi.

Nhưng, ít hôm nữa không cần bao lâu ngươi sẽ biết con người của ta. Hơn nữa, ngươi che chắn tôi cũng là bình thường.

Nếu không, cái gì cũng để ta cảm giác được thì cũng không tốt. Ví dụ như ngươi đang trên giường với phụ nữ không phải là việc ta có thể cảm giác có phải không?

Thiên Hạo Tử không ngờ cười phá lên.

- Ha ha, ngại quá, đúng là có chút không tiện. Là người mà, đều có bí mật phải không?

Diệp Phàm cười cười.

- Đúng thế, đúng thế.

Thiên Hạo Tử cười, sau đó nói

- Muốn làm cho con rối phong giới này lớn lên một chút dù sao thì cũng quá mức lớn.

Nếu tôi còn sống có thể làm được. Nhưng với thực lực của ngươi đúng là không thể làm được.

Mặc dù phong giới này rất mỏng, cũng không có khả năng làm được. Bởi vì hiện giờ ngay cả các phong giới cao cấp khác cũng không nhìn thấy.

Nhưng ta còn có một cách khác để giải quyết.

- Cách gì?

Diệp Phàm hỏi.

- Nếu ngươi có thể tìm đến đây tám cao thủ tiên thiên thì có thể làm theo cách của ta.

Thiên Hạo Tử nói xong Diệp Phàm nhất thời thở dài, tức giận hừ nói

- Ông cho là hiện giờ cao thủ tiên thiên là rau xanh, cải củ tùy tay có thể nhổ sao?

- Ta biết cao thủ tiên thiên ở thời kỳ hiện đại cực kỳ hiếm thấy, nhưng, ta tin tưởng với năng lực của ngươi nghĩ một chút cũng vẫn có cách có thể làm được.

Đây là điều kiện tiên quyết để thực thi cách này. Không có nó thì cách của ta không thực hiện được. Vấn đề trái tim của con rối này chúng ta cũng không cần phải giải quyết.

Đến lúc đó không chữa khỏi cho Huyết Cương thì cả hai chúng ta đều chết cũng không đáng. Hơn nữa, có lẽ còn có thể nguy hiểm đến mọi người ở đây.

Phải biết rằng, chỗ đáng sợ của Đán Phi Tử ngươi không thể tưởng tượng được. Nếu y thật sự đột phát đến trình độ cao hơn cả Thoát thần cảnh, thì tùy tay một chưởng có thể phá tan một tòa nhà mười tầng.

Sức công phá không thua đạn đạo tầm trung hiện giờ của các cậu.

Thiên Hạo Tử nói.

- May mắn không có nếu không chúng ta còn sống cái rắm.

Diệp Phàm hừ một tiếng.

- Ha ha, thật ra bằng không. Thời cổ đại nhiều cao thủ loại này nhưng cao thủ kiềm chế họ nhiều. Tất cả mọi người kiêng nể nhau mà không dám xằng bậy.

Nếu xã hội hiện đại thực sự xuất hiện những cao thủ đặc biệt lợi hại như vậy, ví dụ như y vung tay lên một cái sẽ phải hủy một tòa nhà cao tầng.

Vậy có phải là người trên toàn thế giới đã bị tấn công không. Đến lúc đó, mặc dù y lợi hại thế nào cũng bị tiêu diệt.

Thiên Hạo Tử cười nói.

- Chẳng lẽ bốn năm cao thủ tiên thiên ở đây cũng không thể dùng cách của ông để chế tạo ra phong giới sao?

Diệp Phàm hỏi.

- Không thể, tám đã là ít nhất rồi. Hơn nữa, còn phải tiêu hao một ít hồn khí còn lại của ta. Ta cảm thấy ngươi hợp ý ta nếu không ta đa không giúp ngươi.

Thiên Hạo Tử có chút kiêu căng.

- Đúng vậy, nhưng hiện giờ chính là người trên cùng một chiếc thuyền, đều là người bị Đán Phi Tử hại.

Nếu ông không giúp tôi tôi cũng sẽ sống tốt, tôi coi như không biết Đán Phi Tử.

Tôi cứ làm một người bình thường. Nhưng Khí Vương ông thì sao? Chẳng lẽ ông không cần sự trợ giúp của tôi sao?

Hơn nữa có phải ông không muốn chữa trị hồn khí của mình nữa sao? Một khi tìm được một thân thể có thể chuyển sang kiếp khác, có phải ông còn muốn thử cách chuyển sang kiếp khác không?

Tất cả mọi thứ này, có lẽ đều phải Diệp Phàm tôi thực hiện đi. Hơn nữa, trên thế giới này, cao thủ lợi hại hơn so với Diệp Phàm tôi chắc có, nhưng bọn họ đều bảy tảm mươi tuổi.

Mình cũng gấp đến độ tìm cách giữ mạng sống còn cố muốn người khác.

Diệp Phàm cũng thản nhiên hừ nói, đương nhiên không thể để cho lão già này xỏ mũi. Nếu không sau này nghe ông ta hết còn sống cái rắm.

- Hả, tiểu tử, ngươi thật sự kiêu ngạo trước mặt ta rồi, ngươi không sợ ta ra tay tiêu diệt ngươi sao?

Tuy nói hiện giờ chỉ còn là hồn khí, nhưng ta là ai, là cao thủ thoát thần cảnh viên mãn cường giả.

Trước kia còn sống chỉ cần một ngón tay út cũng có thể giết chết ngươi còn dễ dàng hơn giết một con kiến.

Cảm giác Thiên Hạo Tử khiêu chiến quyền uy chưa từng có, tất nhiên không thể tự yếu thế.

- Vậy sao, nếu như ông giết chết tôi đơn giản như vậy, thì con dơi của tôi tiến vào chỗ trung tâm của cây thương thì ông cũng đứt.

Đừng bày mưu trước mặt tôi. Người hiện đại chúng tôi mưu lược không thua người xưa các ông.

Nếu bàn về trí tuệ, Diệp Phàm tôi là cao thủ. Ông có thủ đoạn của ông, Diệp Phàm tôi cũng có thủ đoạn mà ông không thể biết đến.

Diệp Phàm hừ lạnh nói, quyết định phải áp chết một đầu đối với lão già này mới được, nếu không, heo mẹ muốn lên cây.

- Tiểu tử, có tin ta tiêu diệt ngươi không?

Thiên Hạo Tử tức giận.

- Tôi có thể mở phong giới mà ông dán vào trong cây thương, chẳng lẽ không thể tiêu diệt ông? Dù ông lợi hại cũng chẳng qua là một chút hồn khí còn sót lại mà thôi. Người hiện đại chúng tôi cũng có thể chế tạo ra nhiệt độ cao cực hạn, đến lúc đó đưa ông vào bên trong cây súng này, ha ha, ông muốn kết quả sẽ như thế nào?

Diệp Phàm vẻ mặt bình tĩnh cười nói.

- Dễ dàng như vậy sao? Ngươi có tin ta đưa ngươi vào lò cực nóng, ta sẽ giết chết ngươi trước không?

Đến lúc đó cùng lắm thì ta từ cây thương ra, tìm một thân thể khác để tàng thân, ngươi đi đâu để tìm.

Hơn nữa, ngươi đã bị diệt rồi còn nói cái gì. Ta đã từng nói, ta thích người biết nghe lời, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng.

Thiên Hạo Tử cau mặt.

- Vậy sao, dễ dàng tìm một thân thể thích hợp thì ông đã đi rồi.

Diệp Phàm châm chọc nói.

- Đừng khoe khoang thuật đầu thai trước mặt tôi. Trong 100 cao thủ Thoát thần cảnh chỉ có một hai người thành công thôi.

- Ngươi thì biết cái gì?

Thiên Hại Tử buồn bực.

- Ông xem xem đây là cái gì?

Diệp Phàm đưa ra một gói to trước mặt quay quay.

- Ngươi… sao ngươi lại có thứ này? Không thể nào, thứ này…

Quả nhiên, Thiên Hạo Tử biết thứ này, vừa thấy được hộp gỗ Luyện hồn khí trong tay Diệp Phàm cảm thấy kinh hãi, giọng nhất thời có chút lạc đi.

- Xem ra Khí Vương cũng biết đồ này, không hổ là Chế khí Đại sư.

Diệp Phàm cười lạnh nói.

- Thảo nào ngươi lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra là có đồ này trong tay. Nhưng, thứ này tuy nói có thể ảnh hướng đến hồn khí của ta nhưng ta dùng hồn tán ngươi cũng không tìm thấy ta. Ta tin rằng hủy diệt ngươi trước khi ta bị hồn tán là việc ta có thể làm được.

Thiên Hạo Tử lại khôi phục lại sự tự tin.

- Tôi tin tưởng ông có thể làm được, nhưng ông có thể cam lòng nhìn thấy kết quả như vậy sao?

Diệp Phàm lạnh lùng hừ nói

- Chúng ta cùng đối đầu với Đán Phi Tử, chẳng lẽ để y tiêu diêu tự tại sao?

- Việc này…

Thiên Hạo Tử trầm mặc thật lâu mới thở dài

- Người trẻ tuổi, không thể tưởng tượng được ngươi lại lợi hại vậy.

Ở xã hội hiện đại không ngờ lại có thể tìm đồ vật này. Ta xem như đã phục ngươi rồi, chúng ta tiếp tục đề tài chứ.

Hơn nữa, ta vẫn tò mò đối với ngươi. Ngươi ngay cả Hộp luyện hồn khí cũng có thể tìm được có lẽ ngươi đúng có cách giúp ta.

- Chúng ta là bạn bè hợp tác thôi, cùng nhau tiến bộ. Ông nói cũng quá, thời gian gian lâu sẽ làm tăng tình cảm có phải không. Tôi hiện giờ đang lo lắng không biết có thể tìm được tám cao thủ tiên thiên cường giả không.

Diệp Phàm căn bản là phô trương thanh thế, hộp Luyện hồn khí đựng là Tuyết y cao tăng.

Diệp Phàm đến hiện tại cũng không dám mở ra một cách dễ dàng. Bởi vì, theo nghe nói mù quáng mở ra chẳng những Tuyết y cao tăng bị hủy, mà người mở ra cũng gặp nguy hiểm. Cho nên, Thiên Hạo Tử nhìn hòm này căn bản vô dụng.

Chẳng qua lão già này vừa thấy được hộp gỗ này bị dọa, xem ra, cường giả cũng có khi lật thuyền trong mương, cũng có lúc nhìn nhầm.

- Ta nói trước với ngươi phương pháp phong giới này, thực ra cũng rất đơn giản, lão phu cũng là cao thủ ở lĩnh vực chế tạo binh khí.

Cho nên, luôn luôn cân nhắc một loại có thể tăng nội lực gì đó. Suy nghĩ ngàn năm xuống dưới thật đúng là cho ta nghĩ đến một thứ.

Thứ này dùng đồng để chế tạo ra, chẳng qua cơ quan bố trí bên trong phức tạp. Trải qua dùng nội khí mạnh đưa vào trong đó nội khí bị nhốt đã mạnh gấp 10 lần ban đầu.

Ngươi nghĩ lại xem, 8 cao thủ tiên thiên cường giả cùng đánh vào có phải tương đương có được 80 tiên thiên cường gia đang bố trí phong giới không?

Đương nhiên Cao thủ Thoát thần cảnh đại viên mãn cũng không thể lấy 80 tiên thiên cường giả để tính toán. Chẳng qua cách này chỉ có thể nói là một cách tạm thời có thể dùng thôi.

Đương nhiên, nếu muốn làm ra một phong giới lớn hơn nữa lại không thể. Đồ vật này ta tự gọi nó là “khuếch trương khí”.

Thiên Hạo Tử nói.

- Khuếch trương khí, tôi nói nhé Khí Vương, tên này của ông có chút ghê gớm.

Diệp Phàm thiếu chút nữa cười ra tiếng.

- Khuếch trương khí có gì sai? Không phải nội khí đi vào rồi được khuếch trương lên sao? Tên này chuẩn xác, vẫn là ta tiếp nhận một chút ngôn ngữ của người hiện đại mới nghĩ được ra.

Thiên Hạo Tử có chút bất mãn hừ nói.

- Ha ha, đây cũng không phải là độc quyền của ông.

Diệp Phàm cười gượng hai tiếng.

- Có ý gì, chẳng lẽ có người thông minh hơn Thiên Hạo Tử ta đã chế tạo ra cơ quan này?

Thiên Hạo Tử căn bản không tin.

- Là tôi nói tên này đã có người nghĩ ra trước, cũng không phải nói có người chế tạo ra thứ có thể khuếch trương nội tức. Nhưng, chúng ta dùng khuếch trưng khí chỉ để dùng trên người phụ nữ, chuyên dùng cho bác sĩ phụ khoa.

Diệp Phàm nói.

- Chẳng lẽ thầy thuốc phụ khoa còn dùng nội khí để chữa bệnh cho phụ nữ sao? Không phải ngươi nói xã hội hiện đại xuống dốc, không phải ngay cả thầy thuốc cũng là cao thủ nội lực sao?

Thiên Hạo Tử tuy nói tiếp xúc một ít với tư tưởng và ngôn ngữ hiện đại, nhưng vì tính hạn chế đi theo chủ nhân nên nhiều vật cũng không hiểu.