Quan Thuật

Chương 2868: Người đứng sau Chu Hồng Huyết




- Tổng giám đốc Diệp, cái này căn bản là ngụy biện. Tập đoàn Hoành Không của các anh đã báo án việc liên quan đến việc này rồi, điều này rõ ràng là hiện thực. Việc này nếu Tổng giám đốc Diệp muốn chứng minh thì chúng ta có thể đến Sở cảnh sát. Hơn nữa, cơ quan công an đại lục cũng có thể chứng minh phải không? Tra Thái Lâm có chút giận.

- Tôi vừa nói qua rồi, đây là chuyện sau này. Hơn nữa lúc đó Guillian lại là Phó tổng giám đốc phụ trách dự án của các anh. Y cũng là người quyền Chủ tịch công ty các anh. Điểm này tôi nói có đúng không? Diệp phàm hỏi.

- Anh nói không sai, lúc đó vì bị ốm nên phó tổng giám đốc thường trực Richer đang ở nước ngoài.

Cho nên, công ty chỉ tạm thời cho y giữ chức quyền Chủ tịch. Đây chỉ là chức vụ tạm thời, hơn nữa không thể quyết định một dự án quan trọng.

Như chuyện đầu tư cùng tập đoàn Hoành Không các anh chắc chắn phải qua Giám đốc Công ty phê chuẩn.

Mà Guillian không báo cáo gì, mà Chủ tịch hội đồng quản trị Tra cũng không biết. Chuyện này, căn bản là hành vi cá nhân của y, không liên quan tới công ty.

Hơn nữa chuyện quan trọng như vậy đều phải có ba phó tổng giám đốc ký tên báo cáo lên cấp trên phê chuẩn mới có hiệu lực. Tra Thái Lâm nói.

- Nếu là quyền chủ tịch chứng tỏ trong thời gian này y có thể thay mặt công ty. Đây là chuyện mà ban giám đốc các anh có quyền quyết định.

Còn chuyện y có báo cáo ban giám đốc hay phê chuẩn không liên quan gì đến Hoành Không chúng ta.

Nếu không phải bởi vì y là người của tập đoàn Chính Hà các anh thì tập đoàn cơ điện Hoành Không chúng tôi không thể đầu tư hơn một trăm triệu trong tình hình khó khăn như vậy. Đây chính là vì danh tiếng của tập đoàn các anh đấy.

Hiện giờ khoản tiền này bị Guillian mang đi rồi, chúng tôi thừa nhận là tổn thất thật lớn. Mà chúng tôi chỉ yêu cầu tập đoàn các anh thực hiện hợp đồng, đền bù tiền cho chúng tôi.

Đây cũng là sai sao? Nếu nói về lý, vì Chủ tịch Guillian của tập đoàn Chính Hà các anh mới có tổn thất lớn như vậy. Khoản tiền này còn cần phải tập đoàn Chính Hà các anh bồi thường.

Tập đoàn Chính Hà chúng tôi đã tới tận nơi lấy, hợp đồng các anh cũng không thực hiện rồi, có lẽ chúng ta phải bàn bạn tố cáo tập đoàn Chính Hà các anh, yêu cầu quyền lợi bồi thường. Ngôn từ của Diệp Phàm sắc bén, đánh trúng điểm yếu.

Ngay cả Tra Thái Lâm vừa nghe cũng không trả lời được.

- Bồi thường, các anh khôn thật đấy. Các anh đi tố cáo chúng tôi là được, xem quan tòa sẽ ủng hộ yêu cầu của các anh hay không?

Đây căn bản là cố tình gây sự. Nói khó nghe, đây căn bản là logic của đạo tặc. Hợp đồng này giám định cũng không có hiệu quả, không được pháp luật thừa nhận. không ngờ trên đời còn có loại người lừa dối nhàm chán như thế, thật sự là buồn cười, buồn cười đến cực điểm. Tra Phi Lôi cười lạnh nói - Tôi thấy Tổng giám đốc Diệp tuy nói trẻ tuổi nhưng có thể ngồi lên chức Chủ tịch tập đoàn Hoành Không kinh nghiệm sẽ không non như thế. Những lời này anh cũng có thể nói ra. Các anh thật sự coi tập đoàn Chính Hà chúng tôi là quả hồng chín nhũn sao?

- Buồn cười, việc này buồn cười sao? Muốn nói nhàm chán, hôm nay các anh không nên nói với chúng tôi những vấn đề này.

Người của Tập đoàn Hoành Không chúng ta tới tìm các anh, các anh càng phải tiếp đón cẩn thận, bàn bạc chuyện hợp tác.

Mà không phải dùng một số mánh lới làm mấy chuyện gì đó, Tra công tử, anh đừng coi người trong thiên hạ là thằng ngốc.

Tập đoàn Chính Hà rất hùng mạnh, nhưng trên đời này còn có cái gọi là Công lý, là pháp luật. Diệp Phàm cười nhạt một tiếng.

- Chú Tra, tôi thấy chúng ta không cùng quan điểm thì không thể cùng bàn việc. Nếu bọn họ cố ý như thế, tôi thấy cứ để họ tố cáo đi. Tập đoàn Chính Hà chúng ta không phải là để hù dọa. Chúng ta chờ tiếp chiêu là được. Tra Phi Lôi nói rồi đứng lên.

- Tổng giám đốc Diệp, nếu nhất thời không thể đồng ý thì hôm nào chúng ta bàn lại. Tuy nhiên, chúng tôi nhắc lại, chúng tôi sẽ bồi thường tổn thất cho Khổng tiên sinh và Ngô tiên sinh. Về những thứ khác, tôi hi vọng Tổng giám đốc Diệp không cần dính vào. Đó là không thể, nếu không, hừ xin cáo từ. Tra Thái Lâm cũng đứng lên nói muốn đi.

- Không tiễn! Diệp Phàm nói. Sau đó nói thêm - Tôi chỉ có hai ngày ở Hồng Kông. Chủ nhiệm Khổng, anh hãy đặt vé máy bay sáng ngày kia.

- Tổng giám đốc Diệp, bình tĩnh thật hay giả vờ? Người nhà họ Tra đi rồi, Khổng Ý Hùng hỏi.

- Chẳng lẽ là giả bộ hay sao? Diệp Phàm thản nhiên nhấp một chút cà phê nói.

- Tổng giám đốc Diệp chẳng lẽ cứ về như vậy? Khổng Ý Hùng lo lắng hỏi.

- Ha ha, anh cứ nói đi. Diệp Phàm cười nhạt một chút, có vẻ thần bí.

Diệp Phàm vừa mới bước vào phòng, điện thoại không ngờ vang lên. Vừa nghe máy, tiếng cười sang sảng của lãnh đạo Tổ đặc nhiệm A Thôi Kim Đồng: - Tổng giám đốc Diệp, hành trình đến Hồng Kông thuận lợi chứ?

- Hả, tổ trưởng Thôi vẫn theo dõi tôi sao. Tôi có chút hơi sợ. Diệp Phàm trêu cười nói.

- Nói chi vậy? là thủ trưởng Cung có việc hỏi cậu bảo tôi hỏi thăm xem giờ cậu đang ở đâu, mới biết cậu đã đến Hồng Kông rồi. Nghe nói vẫn là chuyện hợp tác với tập đoàn Chính Hà. Việc này cũng không phải chúng tôi cố ý theo dõi cậu. Đối với cậu chúng tôi hoàn toàn yên tâm. Thôi Kim Đồng cười nói.

- Ngay cả việc này cũng đã hỏi thăm rõ ràng, xem ra thực sự là các anh theo dõi tôi. Diệp Phàm cười nói.

- Ôi, việc này kỳ thật tôi nghe Hồng Huyết nói qua rồi. Việc này, ngạy quá, tôi thay mặt Hồng Huyết xin lỗi cậu. Cô ấy cái gì cũng tốt, ví dụ như công tác rất cố gắng. Nhưng có một điểm không tốt chính là về mặt đối nhân xử thế. Thôi Kim Đồng nói rõ mục đích, quả nhiên là vì chuyện Chh.

- Ha ha, việc đó không liên quan đến chúng tôi nhiều lắm. dù sao cô cũng ít xuất hiện cùng một chỗ với chúng tôi. Không cùng xuất hiện thì không thể ở chung. Hơn nữa trẻ tuổi vậy lại là phụ nữ đã có thân thủ ngũ đẳng đỉnh giai, chức vụ ở Sở cảnh sát Hồng Kông lại cao, cá tính cũng là bình thường. Diệp Phàm cười nói.

Biết Diệp Phàm tức giận trong lòng không nói ra, Phó tổ trưởng Thôi cười nói: - Ha ha, việc này Trương Hùng có dặn cô, thật sự cô giải quyết không thỏa đáng. Đôi khi cô suy nghĩ hơi đơn giản. Đồng chí Trương Hùng không thể tự dưng nhờ giúp, cô nghĩ hơi đơn giản, không được tốt.

- Hình như vậy. Diệp Phàm nói.

- Việc này cô có nói với tôi, tôi đã hung hăng phê bình cô. Bày đặt ra vẻ, trước mặt cậu rõ ràng thân thủ của cô là đồ chơi con nít rồi. Đáng tiếc thân phận của cậu là bí mật của nhà nước, không thể nói. Tuy nhiên tôi hi vọng Tổng giám đốc Diệp có thể khoan thứ cho sự không biết của cô. Thôi Kim Đồng trực tiếp cầu xin cho Chh.

- Việc này tôi không đặt trong lòng, không có gì tôi đã quên rồi. Diệp Phàm cười nói, biết Thôi Kim Đồng nói thẳng như vậy cũng là giả bộ một chút. Nịnh người khác thôi.

- Có thể chưa quên, nhưng tôi hi vọng sau này ông em. Đúng rồi, tôi gọi cậu một tiếng ông em không trách tội tôi chứ?

Thôi Kim Đồng cười nói.

- Sao có thể, người anh như anh tôi cầu cũng không thấy phải không anh Thôi? Diệp Phàm cười nói tất nhiên không từ chối.

Thôi Kim Đồng cũng là một nhân vật quan trọng trong bộ máy lãnh đạo tổ, có thể giao hảo cũng cố gắng giao hảo.

Tuy nói bản lĩnh ông ta không cao hơn hắn nhưng cũng không có nghĩa là ông ta không có tác dụng với mình.

Làm lão nhân của Tổ đặc nhiệm A, phân lượng của Thôi Kim Đồng rất nặng, nhiều năm như vậy quan hệ cũng không ít.

- Vậy là tốt rồi, tuy nhiên, Chh gần đây cũng khá buồn bực. Trước kia cô luyện Vũ Thiên chưa đến 30 tuổi đã đột phát tới ngũ đẳng tiệt lưu chi bậc. Tuy nhiên vẫn dừng lại ở đỉnh giai nhiều năm rồi, dù cô cố gắng thế nào cũng không qua được tầng cửa cuối cùng này.

Cô cùng đã nhờ tôi nhiều lần. Tuy nhiên, bản lĩnh của tôi không sâu, điểm này thật sự không giúp được cô.

Việc này vài ngày lại lải nhải khiến tôi đến phiền. Hiện giờ gặp gỡ quý nhân là cậu, ông em, cậu nên giải nạn cho ông anh tôi.

Con gái lải nhải cũng muốn chết có phải không? Thôi Kim Đồng cũng nói ra tình hình thực tế. Người một chút nói: - Lần này việc tập đoàn Chính Hà cô tự mình phụ trách tổ điều tra.

Muốn điều tra thế nào Tổng giám đốc Diệp nói một cái là được. Tập đoàn Chính Hà cũng quá kiêu ngạo rồi, lại dám làm như thế, không gõ một chút cũng không được có phải không?

Biết đây là Thôi Kim Đồng coi như người cùng một nhà, Diệp Phàm đành phải nói: - Nói thật với ông anh, tôi cũng không muốn làm gì tập đoàn Chính Hà, chủ yếu là muốn yêu cầu họ thực hiện hợp đồng là được

Diệp Phàm nói rõ ràng về ý định, vừa đủ để khi ông ta nói với Chh, cô gây sức ép đối với tập đoàn Chính Hà, như vậy mới tốt, quá mức ngược lại bất lợi với kế hoạch của Diệp Phàm.

- Rõ rồi, có lẽ đồng chí Cung Khai Hà muốn nói chuyện với cậu, tôi cũng không dài dòng nữa, chúc ông em may mắn.

Thôi Kim Đồng cười cúp điện thoại.

Quả nhiên, không lâu sau Cung Khai Hà gọi điện thoại tới.

- Tổ trưởng Cung, có việc gì vậy? Diệp Phàm cười tâm trạng tốt hơn nhiều.

- Cũng không có việc gì, tuy nhiên, xương cốt trong quan tài chúng tôi đã xét nghiệm qua, thật sự là xương người.

Hơn nữa là xương tay. Tuy nhiên, xương cốt này đã bị thay đổi một chút cũng không biết là dùng cách nào để biến đổi kỳ lạ như vậy?

Hơn nữa, sau khi biến dị không giống với gien của xương người bình thường. Việc này khá là lạ, khiến cho các chuyên gia của Tổ khoa học Năng lượng thật sự hứng thú. Cung Khai Hà hỏi.

- Không phải là xá lợi sao? Diệp Phàm hỏi.

- Không giống như là bị hỏa thiêu, nhưng cũng không giống tự nhiên. Cũng rất nặng, nặng hơn cả một tảng đá có cùng thể tích. Nếu không kiểm tra đo lường, chúng tôi còn tưởng đây là kim loại năng mới được phát hiện. Cung Khai Hà nói.

- Tôi nghĩ, xương này có lẽ là của cao nhân. Xương cốt của cao nhân không giống với người bình thường.

Ba bốn nghìn năm trước, cao thủ của nước ta chắc chắn còn lợi hại hơn so với cao thủ trong truyền thuyết hiện giờ.

Bọn họ đạt đến cảnh giới nào chúng ta không thể tưởng tượng được. Xương cốt của những cao thủ như vậy trải qua một thời gian dài dùng một tức, sẽ diễn ra biến hóa cũng là bình thường.

Hơn nữa, xương cốt này khả năng có liên quan đến một vấn đề thần bí nào đó. Tôi nghĩ, có phải có liên quan đến tranh vẽ bên ngoài mê cũng không? Diệp Phàm đoán, đương nhiên sẽ không nói ra chuyện thần nhân để lại khí sóng truyền âm.