Quan Thuật

Chương 2581: Anh hùng cứu mỹ nhân




Nguyên lí này có đôi chút giống với các cao nhân biểu diễn xiếc đi qua dây xích trong không trung.

Xa Thiên cũng tương tự như vậy. Tuy nhiên Á thúc không chế mặt này tốt hơn cậu ta. Dù sao rừng trúc này cũng là nơi mấy chục năm ông ta luyện công.

Xa Thiên hướng xuống phần thắt eo thì thanh kiếm màu đen bỗng vang lên tiếng ào ào dữ dội trong không trung.

Chân Xa Thiên đang đứng trên phần ngọn cây trúc bỗng xuất ra một chiêu "húc nhật đông thăng", tiến cao lên thêm khoảng năm mét nữa. Từ độ cao hơn hai chục mét, anh ta nhằm vào phía Á thúc mà ra sức xuất chiêu "phách hoa sơn phách".

Vì Á thúc có thế mạnh khi đấu trên thân trúc nên Xa Thiên không muốn hao phí quá nhiều sức lực vào đó.

Luồng mãnh khí mạnh đến nỗi tất cả đám trúc trong phạm vi hơn chục mét quanh đó đều đổ xuống nghiêng nghả. Tiếng lá trúc đổ xào xạc vang lên như thể chúng sắp rụng hết trước đợt gió mạnh.

Á thúc cũng khom người lại, vọt lên phía trên không trung, miệng hét lớn "ngao". Sau đó chân co lại một cách kì dị, bật thẳng lên từ thân cây trúc. Cả cơ thể ông ta như một mũi tên căng ra, lao vọt lên phía Xa Thiên. Tốc độ đó đều khiến Diệp Phàm và mọi người phải thầm kinh ngạc.

- Nghe thấy gì không? Ngao..đó không phải là tiếng sói hoang tru lên hay sao?

Vương Nhân Bàng nói.

- Đúng thế. Các anh xem tư thế ra đòn của Á thúc kìa, không khác gì một con sói đang bị công kích. Hình như ban nãy có nghe Chu Đống nhắc đến lang thuật của Á thúc. Không lẽ chiêu vừa rồi Á thúc xuất ra chính là một hình hài biến tấu khác của lang thuật?

Diệp Phàm nghi ngờ hỏi lại mọi người.

- Lang thuật. Chưa nghe nói bao giờ.

Lam Tồn Quân nghĩ một lúc. Dường như anh ta chưa nghe đến loại võ công này nên lắc lắc đầu.

- Dù chúng ta chưa nghe nói đến lang thuật nhưng thực ra nó cũng không có gì kì quái cả. Ví như hố bối quyền, xà quyền...của người Trung Hoa chúng ta chẳng phải đều mô phỏng động tác của mãnh thú mà ra đó sao? Nếu có thể biến tấu các động tác của hổ, của rắn thì tại sao lại không thể làm thế với sói chứ?

Vương Nhân Bàng đắc lại một cách rất đắc ý.

Xa Thiên vừa nhìn thấy đao phách hoa sơn thì bóng của Á thúc đã biến mất. Anh ta chột dạ quay vội người lại.

Nhưng anh ta vừa kịp quay người lại thì thanh đao lao vút đến trước mặt anh ta như chưa hề đổi hướng.

Xa Thiên vội vàng đạp mạnh chân trái lên chân phải. Đây chính là hành đề cao pháp trong không trung của Diệp Phàm.

Xa Thiên bỗng chốc lên cao thêm được chừng ba mét. Tất nhiên hậu quả của cách làm như vậy là sức lực bị tổn hại đi rất nhiều.

Bình thường thì không cần phải làm vậy. Chỉ trong những trường hợp khẩn mới phải tăng gấp độ cao như thế.

Tuy vậy anh ta vẫn cảm nhận được giầy của mình vẫn còn bỏng. Xa Thiên cúi đầu xuống nhìn thì phát hiện ra một chiếc giày đã bị đường đao dứt khoát của Á thúc khoét đi.

Đến cả đôi tất đen phía trong cũng bị lộ ra. Hơn nữa, tất cũng bị thủng vài lỗ.

Cũng may mà có thuật mượn lực đề thăng của Diệp Phàm nếu không Xa Thiên đã bị đánh bại dưới chiêu ấy rồi.

Xa Thiên mặt đỏ lự. Anh ta lại phát hiện ra Á thúc đã luồn xuống một thân trúc phía dưới nữa. Cả thân hình ông ta lại uốn cong, dán chặt vào và đung đưa theo thân trúc. Điệu bộ ông ta như đang cười nhạo sự bất lực của Xa Thiên.

Xa Thiên hết sức giận dữ. Anh ta nhào thẳng xuống thân trúc Á thúc đang đứng để xuất đòn.

Nhưng Á thúc lại quá am hiểu rừng trúc này nên khi đòn của Xa Thiên còn chưa tới nơi thì ông ta đã luồn sang một thân trúc khác.

Tiếng "răng rắc" của mười mấy câu trúc đổ xuống vang lên. Các đòn Xa Thiên ra thậm chí còn không chạm đến gần Á thúc được.

Rõ ràng là Á thúc muốn làm tiêu hao sức lực của Xa Thiên trước. Khi sức lực của Xa Thiên đã giảm sút mới là lúc ông ta triển khai thế tấn công.

Xa Thiên thấy các chiêu này đều không có tác dụng. Anh ta cũng khá thông minh, chọn được một thân trúc lớn, đứng vững trên đó rồi không ra đòn nữa. Hai mắt anh ta nhìn chằm chằm vào Á thúc theo đúng kiểu ôm cây đợi thỏ.

Á thúc đợi một lát thấy tên tiểu tử kia không mắc mưu mình nữa thì không kìm được tức giận. Hai chân ông ta đột nhiên kẹp chặt hai thân trúc lại để tăng thêm sức mạnh.

Chỉ thấy hai tay Á thúc khua một hồi, lá trúc bốn phía xung quanh ồ ạt bắn ra không trung như lông vũ. Từng lá trúc sắc nhọn như từng cọng liễu nhằm thẳng về phía Xa Thiên.

Xa Thiên vừa nhìn thấy ông ta khua hai tay thì dùng hết sức chặn lá trúc đâm vào mình nhưng cách làm này khác tốn sức. Lá trúc lao đến lại nhiều vô kể, tránh được cái này thì không tránh được cái kia.

Xa Thiên cũng khá linh động. Hai tay anh ta cũng khua lên. Đám lá trúc đang bủa vây anh ta cũng bị sức hút xoáy lại thành một vòng.

Không lâu sau, quanh Xa Thiên đã xuất hiện một bức tường lá trúc phòng giới. Toàn bộ lá trúc đều bị chặn lại trước bức tường này, không thể vào được.

Xa Thiên giống như một món hàng nấp trong bức tường lá trúc, vô cùng an toàn.

Trái lại, Á thúc xuất chiêu trúc diệp công cũng mất khá nhiều sức lực nên không lâu sau trán ông ta đã lấm tấm mồ hồi.

Mặt khác nếu xét về sức lực thì Xa Thiên trẻ hơn nên chắc chắn có ưu thế hơn. Hơn nữa thời gian nhập đẳng của anh ta cũng sớm hơn Á thúc.

Á thúc thấy chiêu này của mình không có tác dụng. Ông ta lại đột nhiên vọt lên trong không trung. Đám lá trúc bay loạn xạ ban nãy trong nháy mắt đều cuốn thành những lá sắc như kim (trúc châm), trông giống như lá tùng.

Trúc châm như lông bò lao thẳng vào bức tường đao bảo vệ Xa Thiên.

Lần này Xa Thiên cố hết sức. Dù sao thì để duy trì bức tường bảo vệ này cũng tốn khá nhiều sức lực. Hơn nữa trúc châm rất nhỏ. Xa Thiên phòng thủ được lại càng mất sức hơn.

Chẳng mấy chốc trán anh ta cũng lã chã mồ hồi.

Thấy cách đó của mình không được, Xa Thiên nghiến răng, bức tường lá trúc trong nháy mắt sụp đổ. Cũng trong nháy mắt bức tường ấy sụp đổ, Xa Thiên đã nhanh nhẹn đáp sang một thân trúc khác.

Anh ta cũng bắt chước Á thúc, kẹp hai thân trúc lại dưới chân để tăng thêm lực mạnh.

Sau đó, Xa Thiên lại khua hai tay, đám lá trúc đã tản ra trong không trung xoáy lại thành vòng, tạo thành một sức hút lớn kì lạ. Ngay tức thì, không khí bị hút lại tạo nên những âm thanh vang dội.

Giờ phút này vũ khí tre trúc của Xa Thiên như đã biến thành hắc động trúc. Thế nhưng Á thúc lại càng điêu luyện hơn. Hai tay ông ta lại khua lên, những lá trúc khác bỗng chốc tạo thành một đường dài chừng bảy, tám mét, to như một cây roi trúc.

Một tiếng "rào" vang lên, chiếc roi trúc dưới sức ép nội công của Á thúc lao xoáy về phía Xa Thiên.

Đòn này quả nhiên có hiệu quả. Một tiếng "rào" lại vang lên, vòng xoáy trúc do Xa Thiên dùng nội công tạo thành đã vị chiếc roi trúc phá tan.

Trong lúc không còn bị nội công khống chế nữa, không lâu sau chiếc vòng xoáy lá trúc tản ra thành từng chiếc lá rách rơi dần xuống trong không trung.

Á thúc không bỏ qua cơ hội này. Cả người ông ta luồn lên xuống, sang trái, snag phải trong rừng trúc.

Xa Thiên bị chiếc roi trúc của ông ta ép không chịu được nữa. Không lâu sau, y phục trên người anh ta đều bị toác ra.

- Khai.

Xa Thiên đột nhiên hét lớn.

Anh ta bỗng duỗi ra xuất song chưởng. Nội công tập trung vào phía dưới, hoan hỉ phật điệp khiêu dưới hai vai bỗng xuất hiện hai cánh dài chừng ba mét.

Xa Thiên nhẹ nhàng vẫy cánh là đã tới được khoảng không cách rừng trúc hơn chục mét. Mắt anh ta nhìn xuống Á thúc đang chuẩn bị ra đòn phía bên dưới. Đông tác đó của Xa Thiên khiến cho Á thúc phải sửng sốt.

Người nhà họ chu ở dưới cũng hét lớn lên.

- Sao lại có thể bay được?

- Đây là cái gì? Không lẽ là phi cơ dạng hình tròn đặc biệt của quân đội Mỹ? như vậy là không công bằng, không được sử dụng các thiết bị hiện đại. Bằng không chúng ta dùng sung bắn một phát đạn là anh ta chết lâu rồi.

Một thanh nhiên của Chu gia hét lên.

- Đây không phải là vũ khí hiện đại. Đây chỉ là một đôi cánh giả của Xa tiên sinh thôi. Á thúc cỏ thể lợi dụng rừng trúc để tác chiến thì tại sao không thể để cho Xa tiên sinh sử dụng vũ khí lạnh chứ? Nếu không cả hai bên đứng trên mặt đất giao đấu thì không có gì để nói nữa rồi.

Diệp Phàm thản nhiên đáp lại.

- Có thể dùng được.

Chu Do khoát tay cười nói. Sắc mặt ông ta có chút khó coi.

Xa Thiên lao xuống. song chưởng kết hợp với nhau trong không trung nhằm vào đám lá trúc ẩn trong người Á thúc mà công kích. Đây chính là lúc Xa Thiên tận dụng thiên thời.

Mặt khác, Á thúc đang ẩn trong rừng trúc muốn công kích Xa Thiên đang ở độ cao ba bốn chục mét cũng khá khó.

Huống hồ hai chân ông ta còn phải duy trì trạng thái cân bằng trên thân trúc. Xa Thiên tận dụng được đôi cánh giả nên thảnh thơi hơn rất nhiều.

Xa Thiên vẫn phe phẩy đôi cánh. Á thúc có trốn ở đâu thì cũng không trốn được một Xa Thiên trên không trung.

Ông ta chạy, Xa Thiên liền xuất chiêu. Trông ông ta giống như một con chuột đang chui lủi.

Khi ông ta tiếp tục lẩn trốn, cũng có đến hơn trăm thân trúc bị Xa Thiên đánh gãy.

- Ngao...

Á thúc lại kêu lên một tiếng. Sau đó ông ta không tiếp tục lẩn nữa. Cả người ông ta bỗng cuộn tròn trông rất kì quái. Trong nháy mắt, cả chân và tay đều cuộn tròn lại thành hình một quả bóng.

Khối cầu này lăn qua lăn lại trên những thân trúc song song nằm cạnh nhau. Dưới lực phản quán tính của các thân trúc, khối cầu đột nhiên bắn lên chừng ba mươi, bốn mươi mét như một viên đạn.

Xa Thiên đanh phản ứng lại, định vỗ cánh bay cao lên nhưng rõ ràng là đã muộn.`Khối cầu trong chớp mắt đã đến trước mặt Xa Thiên. Hai người như trái đất và sao chổi trên thiên không.

Kết quả là sau khi một tiếng "thịch" vang lên, trong không trung bỗng phát ra một chuỗi những âm thanh như tiếng nổ.

Tiếp theo đó là tiếng rắc rắc. Hơn một trăm cây trúc bỗng đổ xuống ào ào. Lá trúc dưới sức ép công kích đổ xuống bắn về phía người xem.

Những người Diệp Phàm đem đến đều là các cao thủ nên tất cả bọn họ đều sử dụng võ công để tránh. Những người đến xem bên nhà họ Chu thì rất ít cao thủ, có nhiều người đều là những người bình thường.

Nhìn thấy những thân trúc to bằng cổ tay bay tới, bọn họ mặt mày trắng bệch, hét lên ầm ĩ.

Biểu hiện của tiểu Lam cho thấy cơ hội đã đến rồi.

Chỉ nhìn thấy anh ta rút ra thanh đao vung lên trời. Ngay tức khắc trúc đều bị biến thành những thanh lớn. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Anh ta rơi xuống, thuận thế ôm luôn Chu Na.

Nhưng đôi mắt anh tường của Diệp Phàm đã kịp phát hiện ta rõ ràng tiểu Lam rõ ràng đang để ý đến con gái nhà người ta.

Vì trong lúc cứu người, ngón tay của đồng chí tiểu Lam