Quan Thuật

Chương 1707: Các tướng quân của Tổ đặc nhiệm A toàn bộ ngây người




.

- Ừ, như mấy năm gần đây có tin truyền về đĩa bay ngoài hành tinh, tôi thấy, tất cả đều do một vài hiện tượng tự nhiên tạo thành. Cũng có người cố ý chế tạo thứ giả gần giống dùng để chú ý ánh mắt toàn cầu mà thôi. Các hãng truyền thông lớn cũng thích đưa tin về mấy thứ này, nhàm chán đến cực kỳ điểm. Trung tướng Cố Toàn thản nhiên lắc lắc đầu.

- Ừ, tất cả đều có khả năng. Chuyện trong mắt người ở bên ngoài không có khả năng phát sinh thì trong mắt các thành viên Tổ đặc nhiệm A chúng ta đều có thể phát sinh. Ánh mắt chúng ta so với người bình thường phải càng nhạy bén, có lối suy nghĩ và góc độ nhìn phải rộng khắp. Mấy ngàn năm trước Khổng Tử chẳng lẽ dám tin người du hành vũ trụ của chúng ta có thể lên mặt trăng sao? Cho nên, ánh mắt của chúng ta nhất định phải tiên liệu trước. Phải tiên liệu trước những thứ khiến mình có cảm giác không thể tin tưởng mới được. Chỉ có như vậy mới có thể khẳng định địa vị hàng đầu của tổ chúng ta. Tôi vì sao lại thuyết minh như thế, vì tổ chức cùng loại của các quốc gia khác đều đang phát triển rất nhanh. Chúng ta không tiến thì sẽ phải lạc hậu, lạc hậu sẽ bị đánh, đó không phải là phong cách của chúng ta. Lỗ Tiến vẻ mặt nghiêm túc nói đến đây thì nhìn Triệu Thanh Ngọc liếc mắt một cái, nói: - Anh nói tiếp đi.

- Lúc ấy Ado la liền nóng ruột, tuy nhiên, vận khí lại tới nữa, lòng vòng mãi nước ngọt cùng lương thực cũng sắp hết, hai ngày mọi người không ăn gì, cũng không uống nước, sắp sửa chịu đựng không được nữa rồi. Bọn họ không ngờ phát hiện từ trong bãi cát từ từ xuất hiện một tòa thành. Cụ thể to lớn bao nhiêu thì không rõ ràng lắm, cũng có người nói rất lớn, lớn đến mấy chục dặm. Cũng có người nói gần mấy trăm mét. Dù sao có chút không chính xác. Đám người này như bắt được cứu tinh, vội vã nhảy vọt qua. Tuy nhiên, Ado la rất điềm tĩnh, đây là nhờ ông mất nhiều năm khảo cổ có được. Ông kêu to nói đây là ảo ảnh, đừng bị mê hoặc. Tuy nhiên, nhóm người đã đói khát đến hai mắt mờ đi thì sao còn để ý đến lời thừa của Ado la. Cho nên, tất cả cùng nhảy vọt qua. Không ngờ không phải ảo ảnh mà là thật. Hơn nữa, tòa thành này rất kỳ lạ, không giống tòa thành từ xa xưa của Âu Châu mà rất quỷ dị. Nghe Triệu Thanh Ngọc nói, tất cả mọi người thấy rất hứng thú. Tương Đại Hải không kìm nổi hỏi: - Sao lại như thế, mời Tổ trưởng Triệu miêu tả một chút, nếu có thêm hình ảnh biểu thị thì rất tốt, dễ dàng cho chúng tôi nắm tình huống cụ thể.

- Lão Tưởng có hình ảnh, sao có chuyện này được? Lúc này, Cố Toàn cười nói.

- Cũng phải, nếu có hình ảnh thì phỏng chừng toàn bộ thế giới sẽ điên lên mà tiến về. Tương Đại Hải cũng hơi ngượng ngùng, sờ sờ đầu cười nói.

- Cái này, như thế nào. Lúc ấy nhận được tin tức nhân viên tình báo của chúng ta trú ở châu Phi truyền đến, tôi vẫn cân nhắc khả năng làm sao lưu lại được hình ảnh của hiện tượng quỷ dị này. Để dễ dàng cho các vị lãnh đạo tham khảo, tuy nhiên khó khăn rất cao. Theo nhân viên tình báo truyền tin thì loại hiện tường quỷ dị này hình như Địa Cầu chưa từng thấy qua. Ví dụ như, tòa thành chúng ta có phải có lăng có sừng hay không, bình thường ở chỗ trên mái nhà đều hở ra một hoặc nhiều tháp hình sừng. Còn Tử vong mê cung cũng có tháp sừng hở ra, tuy nhiên nếu nói nó là tháp sừng thì hình như có chút không thỏa đáng. Nghe nói đến gần nhìn thì tòa thành hở ra rất khác thường, bốn phía đều tản ra. Lúc ấy có người khá tỉnh táo kêu lên, chạy ra xa nhìn lại thì phát hiện bốn phía tản ra đó lại hợp lại thành một. Cho nên, chỉ như vậy thôi đã làm cho người ta cảm giác rất quỷ dị rồi. Triệu Thanh Ngọc nói đến đây cầm ly trà lên uống một ngụm.

- Có thể do quang học tạo thành hay không, tựa như người say nhìn một ngón tay thành ra nhiều ngón. Lúc này, thủ trưởng Ngô Quang Bảo của tổ Khoa học Năng lượng không kìm nổi hỏi. Bởi vì bọn họ đối với loại hiện tượng khoa học không thể giải thích này cảm thấy cực kỳ hứng thú. Chuyên môn của tổ Khoa học Năng lượng chính là nghiên cứu những hiện tượng không tầm thường. Đương nhiên, tổ Khoa học Năng lượng cũng phát minh rất nhiều thứ. Ví dụ như thuốc có thể tạm thời thay đổi hình dạng khuôn mặt.

- Chuyện này không rõ ràng lắm. Tuy nhiên, khi người kia đến gần lại phát hiện đích thật là bảo sừng đang tản ra. Một đám người nhảy vọt đi vào, đương nhiên là muốn tìm chút thức ăn. Tuy nhiên, vừa vào liền mơ hồ. Ado la nén cơn đói khát xuống đứng bên ngoài quan sát tòa thành quỷ dị này. Người vào bên trong phát hiện phía bên trong giống mê cung vậy. Nháy mắt cái đã không thấy người đi cùng đâu. Dường như mê cung này biết nuốt người vậy. Hơn nữa mọi người kinh ngạc phát hiện trên vách tường tại lối đi của tòa thành không ngờ treo rất nhiều những bức họa lừng danh đã thất truyền của thế giới. Triều đại này cũng có, những danh họa mà hiện tại chỉ để lại bản vẽ lại. Tỷ như bức Lan đình tự nổi danh của Trung Hoa. Những danh họa treo trên vách tường dường như đều là bút tích thực. Bởi vì, trong số những người đi vào có người cũng am hiểu đôi chút. Tuy nhiên, đợi lúc mọi người điên cuồng vồ lên muốn cướp các danh họa thì không ngờ toàn bộ đều vồ hụt. Hình như tất cả trở thành bọt nước thì phải. Mà có người còn nhìn thấy sản phẩm khoa học kỹ thuật sơ khai đầu tiên của thế giới. Tỷ như trong một đại sảnh hiện ra chiếc phi thuyền. Còn có con số hòa bình của Nga, cùng vệ tinh Đông Phương Hồng của quốc gia chúng ta. Cùng với thiết bị máy tính. Hơn nữa, thiết bị đó toàn bộ được phóng đại. Mọi người rõ ràng đang chăm chú nghe Triệu Thanh Ngọc nói, tất cả từ tướng tới lính đều có cảm giác trợn mắt há hốc mồm.

- Quái, tòa thành quỷ dị như vậy theo lý luận thì đội viên của Ado la hẳn là không về được chứ? Tin tức này làm thế nào lại truyền ra ngoài. Có thể có tổ chức nào có dụng tâm kín đáo cố ý bịa đặt hay không, gây sự chú ý của toàn cầu, tập trung mọi tinh anh vào cùng một chỗ, sau đó tiêu diệt toàn bộ người ở bên trong. Đây có lẽ là dụng ý lớn, Cố Toàn nói.

- Lúc ấy vài người xông vào ôm Ado la đang ở bên ngoài kêu to. Điên cuồng kêu lên những thứ nhìn thấy bên trong. Sau đó không lâu, Ado la cũng được cứu. Nhưng những đội viên vào bên trong thì toàn bộ đều bị điên. Chỉ có điều không biết sao lại thế này, sao tin tức này vẫn bị truyền ra ngoài. Triệu Thanh Ngọc nói

- Phỏng chừng vị Ado la hiện tại đã bị người ta cướp đi rồi? Lỗ Tiến thản nhiên hừ nói.

- Theo tin tức gần nhất, Ado la bị tổ hành động đặc biệt Mĩ đón đi. Triệu Thanh Ngọc nói.

- Tổ trưởng Triệu, anh nói là đón chứ không phải cướp, từ này có ý gì? Lý Khiếu Phong như thoáng có chút suy nghĩ, hỏi.

- Tất cả mọi người đều rõ, Ado la là người Saudi, quan hệ hai quốc gia này còn phải nói sao? Triệu Thanh Ngọc đáp.

- Ừ, loại đại bí mật này, mặc dù là Saudi không muốn nhưng nước Mĩ muốn thì không cho dẫn người đi cũng phải cho. Cánh tay xoay không qua chân, Tổ trưởng Triệu này, anh dùng từ đón rất đúng. Lỗ Tiến thản nhiên nói.

- Tuy nhiên, Saudi bên kia dường như có chút không cam lòng nên đã lộ tin tức này ra, tất nhiên là đã tiết lộ ra ngoài rồi, tôi nói có đúng không Tổ trưởng Triệu? Cố Toàn thản nhiên nói.

- Hẳn là như vậy, Saudi giải thích với nước Mĩ là do những người điên kia truyền ra. Mọi người ở trong lòng biết rõ, đã điên rồi thì sao truyền ra được? Việc này, tám phần là sau khi Ado la trở lại Saudi không cẩn thận để lộ phong thanh, về sau bị tổ chức đặc biệt Tham đà của Saudi biết. Ado la bị bắt đi kể ra toàn bộ câu chuyện. Về sau, Tổ chức Hải Lang giật giây để chính phủ nước Mĩ ra mặt, buộc Saudi giao người cho tổ chức này. Danh nghĩa là nói hai quốc gia hợp tác tìm kiếm câu trả lời cho Tử vong mê cung, tuy nhiên, khi nào thì người Mỹ sẽ trở nên thiện lương như thế. Triệu Thanh Ngọc nói, nhìn mọi người liếc mắt một cái, lại nói,

- Hiện tại, tổ chức của các quốc gia đều theo dõi tổ chức Tổ chức Hải Lang của nước Mĩ. Theo tin tình báo đáng tin cậy truyền đến, tổ hành động đặc biệt của tổ chức Hải Lang ở châu Phi đã xuất phát đến nơi đó.

- Tổ chức Hải Lang đã hành động, chúng ta phải nhanh chóng đuổi kịp. Cho là Tử vong mê cung là một đống rác rưởi thì chúng ta cũng phải đến đó đem chút gì trở về. Lý Khiếu Phong lạnh lùng hừ nói.

- Ông Lý, tuyệt đối sẽ không là một đống rác rưởi đâu. Nghe nói Ado la đã thu được rất nhiều thứ từ trong tay của một vài người điên. Bề ngoài của chúng giống như một khối thiết, tuy nhiên, sau khi Saudi kiểm nghiệm qua, tuyệt đối không phải thiết mà là thứ kim loại gì đó. Đây mới là nguyên nhân lớn nhất đưa tổ chức Hải Lang tham gia vào. Nếu vật ấy không phải làm từ kim loại trên Địa Cầu mà chúng ta từng thấy, thì có lẽ là một loại kim loại mới mà đến nay chúng ta còn chưa phát hiện ra. Về phần có ích lợi gì, người Mỹ khẳng định cũng không hiểu được. Đơn giản là muốn lấy nghiên cứu trước một chút. Nếu trong Tử vong mê cung có gì thần bí đặc biệt, có lẽ còn có thứ tài liệu chiến lược hiện tại chúng ta đang cần,như hàng không, hạch nhân. Nếu có thể phát minh ra nhiều tài liệu mới, thì trong tương lai khi chiến tranh sẽ đi trước một bước. Nắm trong tay tài liệu mới có ý nghĩa lấy được quyền khống chế chiến tranh. thủ trưởng Ngô Quang Bảo của Tổ Khoa học Năng lượng cảm thấy hứng thú nói. Lão già này, đã sớm gấp đến độ hai mắt căng ra như lang sói, vẫn nhìn Lý Khiếu Phong và Lỗ Tiến. Lão biết, chỉ cần hai vị này gật đầu chuyện lần này khẳng định làm được. - Phải đi xem. Lỗ Tiến nhìn mọi người liếc mắt một cái, hỏi,

- Các đồng chí đồng ý không?

- Đồng ý! Không thể tưởng được tất cả các đồng chí trong phòng hội nghị không ngờ đều trả lời, xem ra, không riêng gì chỉ có Ngô Quang Bảo nóng vội.

- Các đồng chí, đối với tài liệu mới chúng ta tuyệt không thể bỏ qua, trả giá có đắt thế nào cũng trả, không thể buông tha. Chỉ có điều đó là sa mạc được xưng là sa mạc lớn nhất thế giới, những nguy hiểm nơi đó cũng cần tính toán cho chuẩn xác. Đội viên của chúng ta không thể bị thương càng không thể bị tổn hại. Lỗ Tiến không ngờ thở dài. Tổ đặc nhiệm A sau khi trải qua vài lần âm thầm chiến đấu, giờ sức chiến đấu cũng suy giảm nhiều. Đặc biệt tổ thứ tám đến bây giờ còn chưa khôi phục lại, Lỗ Tiến là tổng thủ trưởng của Tổ đặc nhiệm A này nên đứng ngồi không yên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

- Sa mạc này ước chừng hình thành vào hai triệu năm trăm ngàn năm trước, là hoang mạc đứng thứ hai thế giới, gần châu Nam Cực, là sa mạc hoang mạc lớn nhất thế giới. Nó ở bắc bộ châu Phi, điều kiện khí hậu rất ác liệt, là một trong những nói không thích hợp cho sinh vật sinh tồn. Tổng diện tích ước chừng chứa được cả nước Mĩ.

- Tên của nó là ngữ dịch âm của tiếng Ảrập, có người gọi mảnh đất đó là tử vong sa mạc. Hoàn cảnh đặc biệt ác liệt. Nếu tổ chức Hải Lang đều đã động thủ, phỏng chừng không lâu sau các quốc gia khác cũng sẽ phái ra đội viên đặc biệt hành động. Khi đó nơi đó sẽ diễn ra cuộc chiến âm thầm tàn khốc. Chúng ta phải làm tốt kế hoạch chuẩn bị. Phương án nhất định phải hoàn chỉnh. Lý Khiếu Phong lật tài liệu, vẻ mặt ngưng trọng, hừ nói.