Được, nếu là Ủy ban kỷ luật yêu cầu đồng chí Lăng Nguyên hỗ trợ điều tra, tôi không có lý do gì để ngăn cản các anh. Hơn nữa các anh làm việc theo đúng quy trình, xin mời.
Diệp Phàm rất khách khí, nói
- Dẫn người đi.
Hạ Hải Vĩ khoát tay áo ra hiệu nói.
- Từ đã Phó chủ nhiệm Hạ. chúng tôi đã đưa người đến. Hơn nữa, chúng tôi còn đến sớm hơn các anh.
Chúng ta cần đồng chí Trương Lăng Nguyên cùng về để điều tra.
Lúc này, Mâu Kinh Sinh vừa thấy không được, vội vàng bước lên trước một bước ngăn trước mặt các đồng chí Ủy ban kỷ luật tỉnh.
- Hả, các anh cũng đưa người đến.Tôi còn tưởng rằng các anh tới tham gia lễ khánh thành trụ sở mới.
Hạ Hải Vĩ vẻ mặt kinh ngạc, nhìn Mâu Kinh Sinh một cái nói:
- Các anh có cái kia không?
- Hừ, đây là lệnh bắt giam.
Mâu Kinh Sinh đưa ra lệnh bắt giam, xem ra, y đã chuẩn bị để đến đây.
- Việc này có thể có chút khó khăn.
Hạ Hải Vĩ do dự một chút, trầm ngâm một hồi rôi fnói:
- Kiểm sát trưởng Mâu, phải trao đổi một chút. Việc này, vốn là vụ án do viện kiểm sát các anh phá, Ủy ban kỷ luật chúng tôi không can thiệp. Hơn nữa Ủy ban kỷ luật chúng tôi nói như vậy đều là xung phong, sau khi điều tra một chút manh mối sẽ giao người cho các anh. Tuy nhiên, việc hôm nay, là Chủ nhiệm Thiết giao, ông ấy muốn hỏi đồng chí Lăng Nguyên một chút. Anh xem, Chủ nhiệm Thiết vẫn đang chờ tại văn phòng.
- Việc này….
Mâu Kinh Sinh vừa nghe thấy việc này có chút lớn. Chủ nhiệm Thiết Thác là ai, Thiết Thác là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh. Hơn nữa chính là Thiết bánh mì. Y muốn hỏi Trương Lăng Nguyên. Nếu không cho thì Chủ nhiệm Thiết trong lòng sẽ giữ ấn tượng không tốt. Về sau nếu có chuyện gì thì phiền toái…
Tuy nhiên, Mâu Kinh Sinh nghĩ vậy nhưng Bí thư Nạp Lan cũng tự mình hỏi đến, huống chi, Bí thư Nạp Lan trong nội bộ đảng còn cao hơn Thiết Thác.
Cho nên, Mâu Kinh Sinh lo lắng một hồi, y nhìn Hạ Hải Vĩ một cái, nói:
- Rất xin lỗi Chủ nhiệm Hạ, chuyện lần này viện kiểm sát chúng tôi cần nhanh, không thể để lỡ. Cấp trên có người muốn hỏi chúng ta không thể không làm xong việc.
Ý của Mâu Kinh Sinh Hạ Tưởng tất nhiên đã hiểu, đơn giản là phía sau cũng có ông chủ muốn hỏi. Chắc ông chủ này ở tỉnh xếp hạng trong nội bộ còn cao hơn Thiết Thác. Bằng không, Mâu Kinh Sinh bình thường sẽ không ra mặt.
Diệp Phàm đứng cạnh nghe càng rõ ràng hơn, chắc chắn là ở tỉnh có người muốn dùng việc này để trừng trị hắn.
Hơn nữa, người này phân lượng lớn hơn Thiết Thác, vật là tốt số rồi.
Phí Mãn Thiên và Tề Chấn Đào chắc chắn không phải. Chỉ còn Bí thư Nạp Lan Nhược Phong và Phó Chủ tịch thường trực Tống Sơ Kiệt. Khả năng là Tống Sơ Kiệt không lớn, xem ra tam phần là Nạp Lan Nhược Phong.
- Chủ nhiệm Thiết của chúng tôi chuyên quản lý cán bộ vi phạm quy định. Nếu không thấy được người, tôi về cũng khó.
Hạ Hải Vĩ nói.
- Ha ha, Phó Chủ nhiệm Hạ, tôi cũng thế, trở về đều khó.
Mâu Kinh Sinh không rời một bước, lắc lắc đầu. Nhìn bộ dáng hai người giống như đang ngang cơ.
- Như vậy đi Phó kiểm sát trưởng Mâu, chúng tôi đưa người về hỏi trước sau đó sẽ giao cho viện kiểm sát các anh thì thế nào?
Hạ Hải Vĩ chọn thái độ thương lượng.
- Vậy không giống như chúng tôi điều tra trước, điều tra ra có việc, các anh quyết định sao?
Phó chủ nhiệm Hạ yên tâm, người đã ở viện kiểm sát tỉnh chắc chắn không chạy đi đâu được.
Phó kiểm sát trưởng Mâu kiên quyết mạnh mẽ.
- Vậy đi, anh dẫn người đi trước.
Hạ Hải Vĩ thản nhiên cười, giơ tay làm động tác mời.
- Dẫn người đi.
Phó kiểm sát trưởng Mâu vung tay lên hừ nói. Tuy nhiên, cán bộ khu Hồng Liên vẫn nhao nhao vây quanh nhóm nhân viên của Phó kiểm sát trưởng Mâu. Đừng nói dẫn người đi, muốn đi cũng khó. Nguồn truyện: Truyện FULL
Mâu Kinh Sinh biết đây là do Diệp Phàm gây khó dễ, không thể không nhìn Diệp Phàm hừ nói:
- Bí thư Diệp, tôi hi vọng các đồng chí khu Hồng Liên các anh có thể ủng hộ công việc của viện kiểm sát tỉnh chúng tôi.
Dùng sức mạnh chống lại pháp luật thật sự không tốt. Hơn nữa đây là vi phạm pháp luật, phải xử phạt. Tình tiết nghiêm trọng còn phải đưa ra tòa án.
- Ha ha, kiểm sát trưởng Mâu, anh còn chưa nhìn thấy họ dùng sức mạnh chống lại pháp luật. Bọn họ không ra tay cũng chưa hề nhúc nhích chân cũng chưa nói gì. Dựa vào cái gì nói bọn họ chống lại pháp luật. Chẳng lẽ cán bộ khu Hồng Liên chúng tôi tổ chức lễ khánh thành trụ sở mới phải đến Viện kiểm sát tỉnh xin thông qua mới được sao? Chưa hề có quy định nào như vậy. Cục trưởng Lô, anh là công tác chính trị pháp luật, hẳn là biết một chút các quy định này.
Diệp Phàm thản nhiên cười, nhìn vẻ mặt tím như gan lợn của Phó kiểm sát trưởng Mâu một cái lạnh lùng nói.
- Chê cười, thiên hạ chắc chắn chê cười.
- Báo cáo lãnh đạo, không có quy định nào của pháp luật về điều này. Tôi nghĩ…
Lô Vĩ nói đến đây, còn cố ý tạm dừng một chút nhìn Mâu Kinh Sinh một cái nói:
- Không phải là Phó kiểm sát trưởng Mâu tự mình biên soạn ra điều này chứ. Còn chưa được cấp trên đồng ý đã dám thử. Xem ra, tôi phải chúc mừng Phó kiểm sát trưởng Mâu. Nghe nói có điều khoản luật được lấy từ nhân viên dưới.
Lô Vĩ nghiêm trang nói, các cán bộ khu Hồng Liên đều cười thầm trong bụng.
- Bí thư Lô, anh nói lời này có ý gì?
Phó kiểm sát trưởng Mâu thực sự tức giận, lập tức trừng mắt nhìn Lô Vĩ.
- Để làm gì, trừng mắt lớn như vậy muốn ăn thịt người à?
Lô Vĩ hừ lạnh một tiếng, nói.
- Tôi nói sai sao? Nếu có sai, anh có thể cho người kiểm tra lời tôi.
- Phó kiểm sát trưởng Mâu, Chủ nhiệm Thiết Thác còn đang đợi chúng tôi. Nếu các anh không dẫn người đi, thì phiền anh tránh ra một chút, để các đồng chí chúng tôi dẫn người đi.
Hạ Hải Vĩ đột nhiên nghiêm mặt nói.
- Việc này…
Mâu Kinh Sinh biết hôm nay không đưa người đi được rồi, hắn căm giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm hừ nói:
- Bí thư Diệp nếu kiên quyết làm như vậy, tôi hi vọng về sau anh đừng hối hận. Làm một người đảng viên, hiểu luật mà phạm luật không nói. Không ngờ còn cổ động cán bộ khu Hồng Liên gây rối tập thể. Hành vi này thực sự là không được. Các anh như vậy, sau khi tôi về sẽ báo cáo chi tiết tình hình với lãnh đạo.
- Báo cáo. Xin cứ tự nhiên!
Diệp Phàm khoát tay nói.
- Chúng ta đi thôi.
Mâu Kinh Sinh nhìn Thạch Ninh nói, bước đi đầu tiên.
- Không tiễn!
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng. Cạnh đó Hạ Hải Vĩ đã sớm cho người đưa Trương Lăng Nguyên đi.
Không lâu, Hạ Hải Vĩ gọi điện thoại đến nói:
- Yên tâm, chuyện bên này tôi sẽ xử lý.
- Người tình của Trương Lăng Nguyên Vu Hồng Liên có tìm thấy không?
- Mấy người Trần Quân đang tìm, nhưng việc này hơi lạ,Vu Hồng Liên hình như có được tin báo, đã trốn đâu mất.
Diệp Phàm có chút bực mình.
- Sao có thể thế? Trương Lăng Nguyên còn chưa biết tin, Vu Hồng Liên sao có thể biết được. Việc này, tối phương làm rất bí mật.
Hạ Hải Vĩ nói.
- Hải Vĩ, có phải có người cố ý chụp mũ Trương Lăng Nguyên?
Diệp Phàm đột nhiên nghĩ đến một sự kiện khác, lần này nếu là có người nhằm vào hắn. Thì Trương Lăng Nguyên trong thời gian ngắn phạm vào nhiều tội như vậy là thật đáng nghi.
Không có sức hấp dẫn lớn không có khả năng làm Trương Lăng Nguyên như vậy.
- Hình như là hơi lạ, nếu quả thật là đối phương chụp mũ Trương Lăng Nguyên thì Vu Hồng Liên đã bị đối phương dấu đi. Sau đó đến thời điểm cần cô sẽ xuất hiện.
Quả thật là một quân cờ đáng sợ.
Hạ Hải Vĩ hừ nói.
- Tôi đã bí mật bảo Lô Vĩ cho người nhà họ Lô đi tìm khắp nơi, có lẽ, tình hình không được.
Diệp Phàm nói.
- Ước chừng còn ngoài tưởng tượng. Nếu vừa rồi cậu phân tích chuyện lần này là nhằm vào cậu, vậy mục đích của họ là gì. Hơn nữa, có thể đưa nhân vật số hai của Viện kiểm sát tỉnh đến đây, đối phương không đơn giản. Vừa rồi Mâu Kinh Sinh dáng vẻ không hề sợ hãi, tôi đoán người sau lưng y thứ tự trong nội bộ đảng còn cao hơn Chủ nhiệm Thiết Thác.
Hạ Hải Vĩ nói.
- Tôi cũng đoán vậy, nói như vậy đó là Nạp Lan Nhược Phong. Mà có thể là Yến Xuân Lai.
Diệp Phàm nói.
- Việc này khá phức tạp, cậu em, tôi đột nhiên có dự cảm không tốt.
Hạ Hải Vĩ lo lắng nói.
- Dự cảm gì?
Diệp Phàm hỏi, ngược lại không lo lắng. Tuy nhiên, có chút tò mò. Bởi vì người già đời phá án như Hạ Hải Vĩ dự cảm rất thực.
- Bọn họ nhằm vào vị trí Chủ tịch Hải Đông.
Hạ Hải Vĩ nói.
- Ừ, có khả năng.Việc này tuy nói chưa quyết định, cấp trên chưa thông báo. Nhưng bí mật này đối với lãnh đạo Tỉnh ủy mà nói đã không phải là bí mật.
Vị trí chủ tịch thành phố Hải Đông quá quan trọng, Bí thư Phí nhìn chằm chằm, tin rằng đồng chí Yến Xuân Lai cũng nhìn chằm chằm. Còn có cả Nạp Lan Nhược Phong cũng là người hiểu chuyện.
Đây là cách giải thích tốt nhất. Bọn họ không muốn để tôi đến Hải Đông. Cho nên, vừa thấy có người ngáng chân, đã nghĩ chụp xuống đầu tôi. Mẹ kiếp, thật là độc ác.
Diệp Phàm không kìm nổi mắng một câu.
- Hơn nữa, việc này nếu điều tra ra, cậu cũng có trách nhiệm, mặc dù là không có liên quan gì đến cậu. Nhưng quá trình phát triển khu Hồng Liên sẽ bị đả kích.
Ai không muốn thấy khu Hồng Liên phát triển nhất, cậu nghĩ lại xem.
Hạ Hải Vĩ nói.
- Tất nhiên là kẻ thù của Đoàn Hải Thiên Nạp Lan Nhược Phong rồi. Tám phần là y làm. Đương nhiên, cũng không loại trừ có mấy người của Yến Xuân Lai ủng hộ.
Diệp Phàm nói, ngẫm nghĩ một chút còn nói thêm:
- Việc quan trọng bây giờ là đem khoản tiền trở về mới được. Nghe nói sáu mười triệu bị em trai Vu Hồng Liên cầm đi góp vốn xây dựng nhà máy điện cơ Hưng Thái Long.
- Cậu lập tức bảo Lô Vĩ cho người đi điều tra nhà máy điện cơ Hưng Thái Long 1. Tiền của nhà nước không thể để người khác giữ lấy. Nếu thật sự không có đối với các cậu mà nói thì thế nào cũng phải là một lần đả kích mạnh mẽ. Hơn nữa, nếu là có người muốn đâm sau lưng, người này chắc chắn không buông tya.
Hạ Hải Vĩ dặn dò nói.
- Yên tâm, hai ngày trước tôi đã cho người đi điều tra. Tuy nhiên, người cùng góp vốn với Vu Hoành Đệ lập công ty là Công ty Hưng Long, là người có tên là Diệp Hưng đứng tên.
Tuy nhiên, kỳ lạ chính là công ty Hưng Long này vừa mới thành lập không đầy hai tháng. Tôi nghi ngờ công ty Hưng Long này có phải do đối phương sắp xếp không.
Tất nhiên là muốn tay không bắt giặc. Một bên lừa tiền của khu Hồng Liên đi, bên kia đưa Trương Lăng Nguyên vào nhà tù.
Hơn nữa kéo tôi có liên quan ngã ngựa. Đối thủ rất xảo quyệt.
Diệp Phàm hừ nói, nhưng thật ra đến lúc này cảm thấy hứng thú. Còn nói thêm:
- Có đối thủ như vậy để đọ sức ngược lại có chút thú vị.
- Trước tiên tìm tiền, tình hình thế nào nói sau.
Hạ Hải Vĩ nói.