Editor: Quỳnh Nguyễn
"Cháu không thích uống sữa tươi.". Tiểu Sâm chu miệng lên nói.
"Sữa có thể giúp cháu cao hơn, không phải cháu nói sau này muốn cao như chú sao?". Minh Ý đưa tay cầm cốc, nhiệt độ vừa vặn, liền đưa cho Tiểu Sâm.
Tiểu Sâm không tình nguyện uống một ngụm, rồi không chịu uống nữa.
Minh Ý cũng không áp buộc, nhẹ nhàng lau sữa ở khóe miệng Tiểu Sâm: "Ăn cơm chưa? Giữa trưa muốn ăn cái gì, chú Nhất dẫn cháu đi ăn ngon.".
"Hay quá, cháu muốn ăn chân gà, ăn chân gà, ăn thịt, quá nhiều quá nhiều thịt thịt.". Tiểu Sâm vừa nhắc tới thịt, đôi mắt phát ra ánh sáng.
"Hôm nay chúng ta cùng đi ăn món thật ngon.". Minh Ý sờ sờ đầu bé, "Nhưng mà trước đó chú phải gọi điện thoại cho mẹ cháu, để cô biết cháu ở đây, nếu không cô sẽ sốt ruột.".
Mậu Hinh nhận được điện thoại của Minh Ý, đầu óc hơi trống rỗng, lập tức nói: "Lát nữa tôi đến tìm anh.".
"Em đi làm được không? Nếu bận việc có thể không tới cũng được, anh sẽ chăm sóc Tiểu Sâm.". Minh Ý nói.
"Vậy hôm nay vất vả anh rồi.". Mậu Hinh kết thúc cuộc điện thoại với Minh Ý.
Cô gọi điện thoại cho Ninh Vĩ Trạch, nói Tiểu Sâm ở chỗ Minh Ý. Ninh Vĩ Trạch không khỏi cười nói: "Tiểu Sâm tựa hồ có một phần cảm tình đặc biệt khác đối với Minh Ý, tiểu tử kia bây giờ cũng thân với Minh Ý hơn anh.".
"..." Mậu Hinh im lặng thật lâu.
"Hinh Hinh, em có nghĩ tới Tiểu Sâm có tư cách biết chân tướng về cha bé hay không.". Ninh Vĩ Trạch nói.
"Bé còn quá nhỏ, không hiểu." Cô nói.
"Kỳ thật tâm tư Tiểu Sâm đều thông minh hơn chúng ta nghĩ nhiều.". Ninh Vĩ Trạch nói.
"Đừng nói nữa, Vĩ Trạch, em còn có việc làm, cúp máy đây.". Mậu Hinh nói xong cúp điện thoại.
Minh Ý còn có công việc phải xử lý, nên để Tiểu Sâm chơi trên ghế sofa.
Tây Tử và Tạ Tạ đều rất tò mò với Tiểu Sâm, mượn công việc liền tiến vào văn phòng Minh Ý, khóe mắt Tây Tử vẫn nhìn về phía Tiểu Sâm bên kia, lại chỉ nhìn thấy một bên mặt.
"Tây Tử, Tạ Tạ, đánh giá hạng mục, tôi tin tưởng các cô sẽ đạt được thành tích tốt nhất cho tôi.". Minh Ý ký tên cho các cô rồi nói.
"Lão Đại, hiện tại trên diễn đàn công ty tràn đầy tin tức vừa rồi anh ôm bé trai đi lên, muốn xóa không?". Tây Tử cầm lại văn kiện, hỏi.
"Không sao cả, chỉ cần không gây chuyện.". Minh Ý cũng không thèm để ý loại này.
"Nhưng mà lão Đại, phía trên còn dán ảnh chụp bạn nhỏ, còn so sánh anh và bạn nhỏ.". Tạ Tạ nhìn Tiểu Sâm ngồi chơi đùa cách đó không xa, hạ giọng nói, "Nói đây là con riêng của anh.".
Minh Ý vừa nghe lời này thì đen mặt, anh không thèm để ý người khác nói mình có con riêng, nhưng tuyệt đối không thể dán ảnh chụp Tiểu Sâm.
"Lập tức thông báo quản lý bộ phận internet xóa sạch ảnh chụp, hơn nữa thông báo ai dám giữ lại hoặc lan truyền ảnh chụp, một khi phát hiện lập tức đuổi việc.". Minh Ý nói.
"OK.".
Tây Tử còn muốn buôn chuyện một chút, nhưng mà cô không dám buôn chuyện với lão Đại, chỉ nói: "Lão Đại, em đặc biệt có kinh nghiệm chăm trẻ em, hay là để em chăm bạn nhỏ giúp anh, bé nhất định sẽ thích em.".
"Cháu không thích dì ngực lớn.". Tiểu Sâm ngồi trên ghế sofa vặn khối rubic nói.
"Phì!". Tạ Tạ không nhịn được cười, nhưng ở trước mặt lão Đại không dám cười quá to, đành phải ôm bụng, "Em có thể chơi với bạn nhỏ, ngực em không lớn.".
"Cháu cũng không thích dì sân bay.". Tiểu Sâm không chút khách sáo nói.
"Vậy cháu thích gì?". Tây Tử và Tạ Tạ đồng thanh.
Tiểu Sâm vẫn cúi đầu tập trung vặn khối rubic: "Cháu thích Hinh Hinh!".
Hinh Hinh là ai? Tạ Tạ và Tây Tử đều đặt câu hỏi.
"Được rồi, các cô ra ngoài đi, tôi có thể chăm sóc Tiểu Sâm.". Mặt Minh Ý không chút thay đổi hạ lệnh.