Editor: Quỳnh Nguyễn
Minh Văn Hiên lại vẫn có lời muốn nói, ông biết lão gia tử lập di chúc, lúc này chỉ có A Nhất tại bên cạnh lão gia tử, A Nhất có thể để cho lão gia tử thay đổi di chúc hay không? Ông cực kì lo lắng, vì thế nói: "A Nhất, mẹ con nói rất đúng, lúc này nhất định phải nghĩ biện pháp để cho A Kỳ gặp mặt ông nội, này cũng là tâm nguyện ông nội."
Minh Ý quay đầu nhìn về phía cha, ánh mắt có chút buông lỏng: " Con biết làm sao, ba đi nghỉ ngơi đi!"
Minh Ý nhìn thi thể lão phu nhân, tựa như Nhất Hạ nói, lão phu nhân bị đốt hoàn toàn thay đổi. Nhìn đến mặt lão phu nhân khi đó, Minh Ý có phần nghiêm không được, không khỏi nắm chặt quả đấm.
"Tìm một người trang điểm tốt chút, nhất định phải để cho bà nội tôi thể thể diện diện nhập liệm ( đưa vào quan tài)."
"Tôi biết rõ, lão Đại." Tạ Tạ trả lời.
Minh Ý từ nhà xác ra, cơ hồ có phần chịu không được, thân thể anh dựa vào vách tường, dùng lực hô hấp vài cái. Anh cùng cảnh sát hiểu biết tới đây, mồi lửa là từ phòng bếp dưới lầu bắt đầu, sau cùng hơi ga bởi vì áp lực quá lớn đã xảy ra nổ mạnh.
Thế lửa biến cực kỳ lớn, cảnh sát đều đã tìm được vết nước đọng khắp nơi dưới lầu, cho nên này là có người có ý định phóng hỏa. Có thể phóng hỏa ở Minh gia nhất định là người bên trong Minh gia.
"Tam nhi, cậu thời khắc theo vào vụ án này, muốn tìm đến hung thủ sớm hơn so với cảnh sát hơn nữa khống chế trong tay chúng ta." Minh Ý nói, lần này anh nhất định phải tìm đến độc thủ hại sau lưng Minh gia.
"Vâng, lão Đại." Tạ Tam lập tức theo tiếng.
Tìm đến cái hung thủ này có lẽ có thể tìm đến là ai làm Minh gia, hơn nữa này tất nhiên là cừu hận ngập trời mới có thể muốn để cho Minh gia cửa nát nhà tan.
Lúc này Hinh Hinh gọi điện thoại tới, hỏi anh tình huống hiện tại như thế nào?
"Anh mới vừa nhìn thi thể bà nội, cực kỳ thảm cực kỳ thảm." Minh Ý trả lời, "Anh rất khó tưởng tượng, có ai sẽ thống hận một lão nhân như vậy, muốn cho bà chết thảm như vậy." Nói xong câu này, Minh Ý có phần nghẹn ngào.
"Muốn em hiện tại tới đây hay không, Minh Nhất, người chết rồi..." Mậu Hinh không biết an ủi anh như thế nào mới có thể để cho anh dễ chịu một chút. Cho dù cô không thích người Minh gia cũng không muốn nhìn đến Minh gia như vậy. Hơn nữa Minh Ý thống khổ như vậy, cô cũng đi theo khó chịu.
" Anh biết..." Anh đương nhiên biết, nhưng gần đây Minh gia liên tục gặp chuyện không may, để cho anh đáp ứng không xuể. Anh thật sự không biết, kế tiếp lại vẫn có thể phát sinh việc hay không.
"Anh ăn cái gì sao? Em đưa tới đây có được hay không?" Mậu Hinh cực kỳ lo lắng anh, anh một vai gánh vác toàn bộ Minh gia, lại quên muốn chăm sóc mình.
"Đừng lo lắng anh, anh sẽ chăm sóc mình." Minh Ý trả lời, điện thoại sáng lên tới, là bệnh viện đánh tới, anh không dám thất lễ, "Hinh Hinh, bệnh viện gọi điện thoại cho anh, anh tiếp cú điện thoại."
"Tốt." Hinh Hinh lập tức cúp điện thoại.
Bệnh viện gọi điện thoại cho Minh Ý, Minh Chí Côn thức dậy.
Anh lập tức đuổi tới bệnh viện, anh đến bệnh viện khi đó Minh Văn Hiên và Tống Mạn Vân, Vu Lệ Lệ đều đã đến chỗ, nhưng đều đã chưa tiến vào.
"Lão tiên sinh muốn gặp Minh Ý tiên sinh." Hộ sĩ nói.
Minh Ý lập tức thay quần áo cùng hộ sĩ đi, đám người Minh Văn Hiên muốn nói lại thôi, nhưng lão nhân chỉ nghĩ muốn gặp Minh Nhất, bọn họ cũng không có biện pháp. Hiện tại phòng chăm sóc đặc biệt không có khả năng tiến vào nhiều người như vậy, muốn nghe từ bác sĩ hộ sĩ chỉ huy.
Minh Ý vào phòng bệnh, lão gia tử lại vẫn mang theo bình oxy, nhìn đến Minh Ý tiến vào, mí mắt liền giật giật.