Editor: Quỳnh Nguyễn
Minh Văn Hiên gặp qua con trai lập tức về Thủy Đà Cung gặp cha mẹ, mấy ngày nay lão gia tử chân không rời nhà, câu cá viết viết sách, lão phu nhân cũng là mỗi ngày cùng bạn già cùng một chỗ.
Tựa như Minh Ý nói, hiện tại Minh gia tốt nhất khiêm tốn, tiếng gió vụ án A Kỳ còn không có qua đi a!
Kết quả Minh Văn Hiên vẫn là muốn tìm đường chết, ông từ Hoàn Vũ ra liền gọi điện thoại cho Nhất Hạ.
Lúc này Nhất Hạ nghỉ ngơi giữa trận quay phim, nhìn đến cha điện thoại hơi nhíu mi, nhưng vẫn lại là tiếp điện thoại.
"Ba..." Nhất Hạ nói.
" Hiện tại con trở về, ba có chuyện quan trọng muốn hỏi con." Giọng Minh Văn Hiên vội vàng hỏi.
" Hiện tại con không rảnh, mỗi ngày đều phải quay phim." Nhất Hạ nói.
"Ba nói con lập tức trở lại, trong nhà có chuyện quan trọng." Minh Văn Hiên tức giận nói.
"Có chuyện gì?" Nhất Hạ nghe cha nói chuyện này, chỉ cảm thấy cha thật sự quá không bớt lo, mỗi ngày đều đã tại nháo. Hiện tại không biết vừa muốn nháo ra sự tình gì tới?
"Con nghe, con không phải con gái ruột của ba, là mẹ con ngoại tình cùng người đàn ông bên ngoài sinh. Hiện tại con trở lại cho ba, ba muốn nghiệm DNA." Minh Văn Hiên lớn tiếng nói.
Nhất Hạ nghe ngây ra như phỗng, trong lúc này tiêu hóa không được những lời này: "Ba, ba nói cái gì?"
"ba nói, con là mẹ ngoại tình cùng người đàn ông bên ngoài sinh, con khẩn trương cút, trở về cho ba, ba có lời hỏi con." Minh Văn Hiên lại nói.
"Không có khả năng." Minh Nhất Hạ theo bản năng phủ nhận, "Tuyệt không có khả năng này."
" Nếu là con không tin, con có thể đi hỏi, con khẩn trương trở về." Minh Văn Hiên nói xong lập tức cắt đứt điện thoại rồi.
Trong lúc này Nhất Hạ lại vẫn thất thần, cho tới nay cô đều là Minh tam tiểu thư, ở bên ngoài người người đều phải xem sắc mặt của cô. Mặc kệ ở nhà cô không có được bao nhiêu yêu, nhưng mà cô là cái công chúa xuất thân cao quý kia. Mà lúc này cha nói cho cô, cô không phải Minh gia, là mẹ cùng người khác sinh, cô rất khó tiếp thu cái hiện thực này.
Nhất Hạ nghĩ nghĩ, cô gọi điện thoại cho mẹ: "Mẹ, vừa rồi ba gọi điện thoại cho con, nói một đống lời khó hiểu, con muốn biết có phải thật sự hay không?"
"Ba con nói cái gì con cũng không được tin!" Tống Mạn Vân lập tức nói, "Con không cần lo cho anh."
"Con chỉ muốn hỏi mẹ, mẹ có phản bội hôn nhân của mẹ hay không." Nhất Hạ hỏi.
"..." Tống Mạn Vân chần chờ vài giây cũng chưa phản ứng kịp, "Nhất Hạ, con cũng không tin mẹ sao?"
"Con chỉ muốn biết, ba nói những cái chuyện này mẹ đã làm chưa?" Nhất Hạ lại hỏi.
Trong lúc này Tống Mạn Vân không biết trả lời con gái như thế nào, trong khoảng thời gian này bà mới chính thức ý thức được, hôn nhân của bà đi tới hôm nay đã biến thành một cơn ác mộng.
"Mẹ đã làm chưa...." Nhất Hạ mình hỏi, cũng cần phải tan vỡ rồi.
" Con mặc kệ những thứ này, con quay phim tại Thượng Hải cho tốt, mặc kệ Tân Thị phát sinh cái gì cũng không được trở về." Tống Mạn Vân nói, "Nhất Hạ, con nghe mẹ, biết không?"
Nói xong những thứ này, Tống Mạn Vân đã cúp điện thoại rồi.
Nhất Hạ nhìn điện thoại ngẩn người, trong lúc này tâm loạn như ma. Mà vào lúc này, điện thoại của cô vang, là cái dãy số xa lạ.
Không phải người quen biết không có khả năng biết dãy số cô. Cô nghĩ nghĩ, tiếp điện thoại.
"Nhất Hạ." Trong điện thoại vang lên thanh âm Nhạc Vi.
Nhất Hạ vừa nghe giọng Nhạc Vi, trong lúc này giận từ tâm tới, nắm chặt quả đấm: "Cô gọi điện thoại cho tôi làm cái gì?"
"Tôi tin tưởng cô nên là nghe được tiếng gió rồi." Giọng Nhạc Vi lạnh lùng, "Như thế nào, cô không nghĩ nói lời sao?"