Editor: Quỳnh Nguyễn
Minh Văn Hiên nghe lời này lại càng không thoải mái, ông nói: "Nhất Hạ khả năng không phải đứa nhỏ ba, vì sao ba còn muốn mang theo nón xanh nhiều năm như vậy!"
"Nhất Hạ là người Minh gia, điểm ấy thiên chân vạn xác." Minh Ý nhấn mạnh nói.
"A Nhất, con liền đừng gạt ba rồi. A..., ba đã hiểu, con căn bản chính là giúp mẹ, giúp đỡ Nhất Hạ, trong mắt con chưa từng có cái cha này." Minh Văn Hiên cảm thấy được mình thật là khờ, cư nhiên còn tìm anh tới thương lượng chuyện này, "A Nhất, mẹ con chưa bao giờ xem con như con trai của cô, vì sao con muốn đi giúp cô lần nữa. Hiện tại ba mới biết được, cô đã sớm phản bội ba phản bội Minh gia rồi. Trong tay ba cũng có chứng cứ, ba sẽ không bỏ qua, ba nhất định phải ly hôn cùng cô."
"Con từng nói với ba, nếu ba ly hôn ba đều đã không chiếm được cái gì, bao gồm cổ phần Hoàn Vũ." Minh Ý nói, "Bao gồm toàn bộ tài sản ba ở Minh gia. Ba thật sự vì người phụ nữ Nhạc Vi này buông tha toàn bộ sao?"
"Hiện tại không phải ba đều không có cái gì sao?" Minh Văn Hiên cười lạnh, "Không phải con đã cướp đi toàn bộ thuộc về của ba sao? A Nhất, ba chỉ được một chút hạnh phúc nho nhỏ, con cũng không có thể thành toàn sao?"
"Tốt, hôn nhân của ba chính ba quyết định đi, ba muốn thế nào ba như thế đó. Nhưng điều kiện tiên quyết là không cần lại xúc phạm tới Nhất Hạ. Ba, con điều tra Trình Luật đã nghĩ mỗi cái loại khả năng, Nhất Hạ là em gái ruột của con, con gái ba, ba có thể ly hôn cùng mẹ nhưng không thể vướng mắt điểm ấy, hiểu chưa?" Minh Ý nói.
Minh Văn Hiên có phần không tin con trai nói, lần trước anh nói Tống Mạn Vân không có quan hệ gì với Trình Luật, còn nói anh tra quá. Kết quả, hiện tại anh biết đến là Tống Mạn Vân và Trình Luật bạn bè vài chục năm, tại trước khi kết hôn cùng ông còn yêu nhau. Hiện tại anh còn nói Nhất Hạ là con gái ông, Minh Văn Hiên và Nhất Hạ tình cha và con gái mỏng, cho tới nay ông cũng không biết vì sao, hiện tại lại cảm thấy được có lẽ chính là vì cô không phải con gái ruột mình.
Ông như thế nào cùng Nhạc Vi tốt?
Sau khi kết thúc vụ án Hướng Nam, Nhạc Vi viết cho ông một phong thư thật dài, hơn nữa là dùng giấy viết thư viết. Cô thừa nhận mấy năm nay cùng với ông, bao gồm không có ở Minh Nhất Kỳ và Hướng Nam hấp dẫn. Nhưng là hiện tại cô mới phát hiện, chân chính đối cô tốt chỉ có ông.
Mà đứa nhỏ trong bụng cô cũng đích xác là của ông. Cô cung cấp báo cáo mình kiểm tra thai, phía trên viết thời gian mang thai của cô, chứng minh đứa nhỏ là lúc bọn họ cùng một chỗ có.
Minh Văn Hiên nhìn đến những thứ này vốn đều không có tâm động, có một ngày Nhạc Vi không cẩn thận gọi điện thoại cho ông, nói cô đau bụng có chút khó chịu muốn gặp ông. Minh Văn Hiên rốt cuộc không chịu đựng, đi gặp Nhạc Vi.
Ông mang Nhạc Vi đi bệnh viện, sau cùng Nhạc Vi chuyển nguy thành an, cô tỉnh lại khi đó gục tại trong lòng ông, khóc nói mình là duy nhất cô dựa vào. Lúc này Minh Văn Hiên, đã cái gì cũng không là ở Minh gia. Ngay cả cha cũng không để ông vào mắt.
Ông và Tống Mạn Vân đi đến một bước này, là ngay cả biểu hiện bình hòa đều đã duy trì không được, con trai con gái liền càng không cần phải nói, trong mắt hoàn toàn không có chính ông người cha này. Chỉ có Nhạc Vi, cô đặt tất cả trọng tâm ở trên thân mình, ỷ lại mình.
Minh Văn Hiên lại tìm được giá trị thuộc về người đàn ông, lúc Nhạc Vi nói cho ông, Tống Mạn Vân từ lúc mười lăm năm trước cũng đã cấu kết cùng Trình Luật, thậm chí Minh Nhất Hạ không phải con gái ruột của ông, khi đó ông nhiên muốn kiên trì ly hôn.
Minh Văn Hiên đi, Minh Ý một người ở trong phòng làm việc trầm mặc, gân xanh trên tay anh hơi hơi căng lên. Anh không rõ vì sao cha cố chấp. đối với chuyện ly hôn như vậy.