Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 292-3: Có phải nên là thành toàn hay không




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Anh ôm Tiểu Sâm qua, bé cũng phải gột rửa." Mậu Hinh còn nói.

"Tốt." Minh Ý tiến vào phòng Tiểu Sâm, thấy tiểu tử kia đang nói chuyện phiếm cùng Siêu Nhân Điện Quang và quái thú, còn nói chuyện cực kỳ thật sự.

"Tiểu Sâm, mẹ muốn tắm cho con." Minh Ý nói với con trai.

"Con muốn ba tắm, con là con trai, để cho nữ sinh tắm rửa cho con rất kỳ quái." Tiểu Sâm nói.

Minh Ý bật cười, liền ra ngoài nói: "Anh mang Tiểu Sâm đi phòng tắm tắm đi."

Hinh Hinh đã ở ngưỡng cửa phòng tắm, gật gật đầu đi vào.

Minh Ý tắm cho Tiểu Sâm, Tiểu Sâm thổi bong bóng nói với anh: "Ba ba, ba đi hỏi Hinh Hinh, cô tha thứ ba chưa, chúng ta có thể ở chung hay không rồi. Con một chút đều đã không thích chúng ta không ở chung."

Minh Ý hô hấp cứng lại, lập tức nói: "Tốt, ba nhất định hỏi mẹ, chúng ta cũng có thể ở chung hay không?"

Tiểu Sâm lập tức cười rộ lên, sau đó ôm Minh Ý hôn một cái trên mặt anh.

Tắm rửa xong cho Tiểu Sâm, Minh Ý mặc vào áo ngủ cá voi anh mua cho bé, bé đội đầu cá, khuôn mặt tròn tròn trắng hồng hào vô cùng đáng yêu.

Hinh Hinh vừa lúc ra, nhìn đến con trai ở trong lòng Minh Ý, tự nhiên hài hòa như thế. Bọn họ thật sự nên là một đôi cha con, không biết có phải con trai cùng với Minh Ý lâu hay không, hiện tại ánh mắt cùng biểu tình đều có mười phần mười tương tự Minh Ý, trong lúc này để cho cô thất thần.

"Mẹ, ba ba mua áo ngủ mới cho con, đẹp không?" Tiểu Sâm hỏi.

"Đẹp, đặc biệt đầu cá voi trên đỉnh đầu." Để cho cô đặc biệt muốn nắm một phen.

"Con cũng thích." Tiểu Sâm sờ sờ, "Hơn nữa quần áo mặc thật thoải mái."

Minh Ý là cuồng ma sủng con, cái gì đều đã lấy con trai làm đầu, so với cha ruột vẫn còn xứng chức. Mỗi nhìn đến như vậy, cô lại có áy náy đối với anh. Minh Ý ôm ấp con trai vào gian phòng, để bé vào trong chăn: "Tốt, ngày mai muốn đi học, hiện tại có thể ngủ."

"Ba ba ngủ ngon." Tiểu Sâm cũng là thật sự mệt nhọc, liền cầm lấy chăn muốn bắt đầu đi vào giấc ngủ.

Mậu Hinh đi theo vào gian phòng, xem Minh Ý nhẹ giọng dỗ con trai đi vào giấc ngủ, ngực trướng tràn đầy.

Con trai đi vào giấc ngủ, Minh Ý thấp giọng nói: "Chúng ta tán gẫu một phen, có được hay không?"

Hinh Hinh gật đầu, đi theo anh ra ngoài.

"Em muốn suy xét hay không, chúng ta trước ở chung đi? Anh có thể ngủ thư phòng, cam đoan không quấy rầy em. Đối với Tiểu Sâm mà nói, chúng ta ở cùng một chỗ đối với bé thật sự rất quan trọng." Kỳ thật với anh mà nói cũng rất quan trọng, Hinh Hinh và Tiểu Sâm đối với anh tới nói đã vượt qua toàn bộ, anh không nghĩ muốn tách ra.

Nếu là trước Hinh Hinh nhất định không chút nào suy xét từ chối, nhưng mới rồi nhìn đến Tiểu Sâm, cô lại do dự rồi. Tiểu Sâm rất thích ba ba, cũng rất muốn một nhà ở chung. Nếu Tiểu Sâm thích như thế, mà cô cũng đáp ứng Tiểu Sâm tạm thời không li hôn, cô có phải có thể để cho Tiểu Sâm vui vẻ một chút hay không!

Hinh Hinh nghĩ nghĩ: "Uh`m, tạm thời trước như vậy đi! Em và Tiểu Sâm ngủ thì tốt rồi, giường của bé rất lớn, em ngủ đủ."

"Không có quan hệ, phòng cho em, hai ngày này anh cũng là ngủ thư phòng." Trí nhớ trên giường nhiều lắm, ngủ đêm thứ nhất nửa đêm tỉnh lại sờ sờ bên gối cô không ở trên người, anh trợn tròn mắt một đêm không ngủ. Ngày kế ngủ trên sofa thư phòng, ngược lại có thể ngủ mấy giờ.

Anh vẫn ngủ thư phòng? Có giường có thể ngủ cư nhiên ngủ thư phòng? Mậu Hinh ngẩng đầu nhìn anh, này cũng là lần đầu tiên mấy ngày này thật sự nhìn anh, trong mắt anh còn tơ máu, khóe mắt lại vẫn hơi hơi phiếm xanh đen. Mấy ngày này anh có phải cũng vẫn ngủ không ngon hay không?