Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 292-2: Có phải nên là thành toàn hay không




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Em đâm cái van, cho nên nước phía dưới đương nhiên xuất hiện." Minh Ý đi theo tiến vào phòng tắm, quan sát một phen trả lời, "Trước đóng cầu dao tổng nước, sẽ đóng cái van áp lực vòi nước, ngày mai tìm công trình thuỷ lợi tới sửa một cái."

"Chỉ có thể như vậy rồi." Hinh Hinh chỉ cảm thấy nhức đầu, hiện tại một phòng mùi thúi, cũng không có biện pháp ở.

"Ngày mai anh rút ra chút thời gian sắp xếp người tới làm một phen, bây giờ trời rất tối, nếu không trước trụ trên lầu đi, cái dạng này cũng không có biện pháp ở." Minh Ý nói.

"Con đi lấy đồ." Minh Ý nói, Tiểu Sâm vui vẻ lập tức nói, đảo mắt chạy vào gian phòng đi.

Minh Ý và Mậu Hinh đều đã đã giật mình, không nghĩ tới Tiểu Sâm phản ứng nhanh như vậy, giống như anh, giống như bé chờ đợi là những lời này. Giống như bé thời thời khắc khắc đều muốn ngủ lên trên lầu đi một loại.

Hinh Hinh nhìn một phòng chật vật, cũng biết tạm thời chỉ có thể xem Minh Ý nói làm.

"Vậy được rồi." Con trai đều đã lấy quần áo đi, cô cũng không tốt nói không tốt.

Kết quả Tiểu Sâm từ phòng mình đẩy rương nhỏ của bé: "Hinh Hinh, ba ba con thu thập xong rồi."

"Tiểu Sâm, chúng ta chỉ là ngủ một buổi tối mà thôi." Hinh Hinh nhắc nhở con trai cũng không cần lấy thùng.

"Nếu như ngày mai ống dẫn không tốt làm sao bây giờ a?" Tiểu Sâm lập tức hỏi, "Nếu như không tốt, chúng ta không phải là muốn ngủ ở nhà sao?"

Trong nhà? Đối với Tiểu Sâm mà nói trên lầu mới đúng nhà của bé, rõ ràng thời gian bé ở trên lầu cũng không có lâu.

"Me...Mẹ đi thu thập một phen." Hinh Hinh nói xong tháo xuống bao tay vào gian phòng đi.

Kết quả mẹ con bọn họ đơn giản thu thập một phen cùng anh lên lầu, tiến vào thang máy anh nói: "Buổi sáng ngày mai anh đi làm trễ, gọi điện thoại làm cho người ta tới sửa chữa."

"Tốt." Hinh Hinh nhớ tới, anh vẫn có cái chìa khóa trong nhà cô, cô tựa hồ cũng chưa từng có nghĩ tới muốn cái chìa khóa trở về phòng. Mà mình, cũng vẫn có cái chìa khóa trên lầu, cô cũng không có trả lại cho anh.

Trong lòng không hiểu trào ra một chút cảm xúc khác thường, liền cúi đầu không dám nhìn thẳng anh.

Trái ngược, Tiểu Sâm vô cùng vui vẻ, vừa vào nhà liền đẩy rương vào gian phòng đi. Hinh Hinh có chút kỳ quái, cùng theo vào cửa một lúc, trên giường bé có một cái con gấu đen, bé gọi Tiểu Hắc.

Bé đâm đến trong lòng Tiểu Hắc, cảm thán một câu: "Tiểu Hắc, tôi cũng thật nhớ mi nha!"

"..." Hinh Hinh sợ ngây người, cô thật không ngờ Tiểu Sâm quyến luyến đối với cái nhà này như vậy. Đầu giường bé có một cái mô hình Siêu Nhân Điện Quang, bên cạnh là một cái mô hình quái thú, bé ngồi xuống, một tay lấy một cái mô hình đụng một cái nói, "Hai người các ngươi cũng nhớ ta không?"

Thì ra đối với Tiểu Sâm mà nói, nơi này mới đúng nhà của bé, toàn bộ nơi này mới là thật để cho bé an tâm. Đây là mấy ngày nay, cô xem đến con trai cười vui vẻ nhất.

Cô tâm sự nặng nề, Minh Ý nói: "Anh ngủ thư phòng đi!"

"Không cần, em ngủ cùng Tiểu Sâm thì tốt rồi, một buổi tối mà thôi, không cần phiền toái như vậy." Hinh Hinh nói.

"Cũng được." Minh Ý nhìn cô, "Vậy em đi ngủ sớm một chút, đã khuya rồi."

"Uh`m, em phải tắm rửa." Mới vừa lộng WC, cô cảm thấy được toàn thân cô đều là mùi thúi.

"Trong nhà còn có một chút quần áo của em...." Minh Ý đã nói.

"Em... Bản thân mang theo." Khi nào thì nói chuyện với anh không được tự nhiên như vậy, cô cảm thấy được này không như chính mình.

Minh Ý lập tức đi phòng tắm: "Em muốn tắm bồn sao?"

"Không cần." Đối thoại kỳ quái, hiện tại quan hệ bọn họ mới không nên có đối thoại như vậy. "Anh mặc kệ em, anh đi vội vàng đi, bản thân em thì tốt rồi."

Minh Ý gật gật đầu, kỳ thật hiện tại anh cũng không biết mình muốn vội vàng cái gì.