Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 287-3: Sẽ không là ghen tị đi?




Editor: Quỳnh Nguyễn

Trong lúc này, cô đầu óc cũng loạn, tất cả ý nghĩ đều đã quay chung quanh: Làm sao bây giờ? Anh Miêu tức giận làm sao bây giờ. Nếu hiện tại có thể lên mạng, cô hận không thể lập tức đăng xin giúp đỡ: Không cẩn thận trêu chọc nam thần tức giận phá như thế nào? Online chờ, vội vàng!

Miêu Từ Hành lái xe, phát hiện cô đột nhiên an tĩnh lại, lại vẫn cúi đầu giống học sinh tiểu học làm sai chuyện.

Kỳ thật anh là có phần chấn kinh mình biểu hiện, ngay tại vừa rồi anh cư nhiên cùng một cái nam sinh hơn hai mươi phân cao thấp, còn sính cơn khoái trá miệng lưỡi. Anh cũng không phải sẽ vì một phụ nữ đi tranh giành tình nhân. Anh có tự tin của anh, kiêu ngạo và ung dung, hôm nay lại làm một chuyện anh tuyệt sẽ không làm.

Anh, sẽ không thật sự hãm đi vào đi, hơn nữa càng lún càng sâu rồi. Anh nhéo nhéo mi tâm, trong lòng cảm thán thật không hiểu là chuyện tốt hay chuyện xấu.

Đến chỗ khách sạn, tiến vào thang máy Nhất Hạ đều đã không nói lời nào, đứng ở trong góc nhỏ.

Miêu Từ Hành cầm túi của cô trong tay, đứng ở cửa thang máy, một tay kia để ở trong túi. Anh đưa lưng về phía cô, người đàn ông gầy cao lớn, ánh sáng thang máy nhàn nhạt chiếu vào trên người anh, Nhất Hạ ẩn ẩn cảm thấy được trên người anh có từng vòng ánh sáng, chỉ cần như vậy nhìn liền cảm thấy được cực kỳ an tâm.

Anh như vậy thật là đẹp mắt nha! Cô, nở nụ cười.

Cảm giác được ánh mắt của cô, lại chuyển đầu thấy cô si ngốc xem mình ngây ngô cười, anh hơi hơi sững sờ, chỉ cảm thấy có một chỗ bị phỏng một phen, ngực bắt đầu nóng lên, cổ họng cũng có chút khô. Anh muốn che mắt của cô không cho xem mình như vậy, mà lại không nỡ.

Cửa thang máy mở, anh cầm cổ tay cô ra ngoài.

Nhất Hạ đi theo sau lưng anh, cô lại vẫn đi giày cao gót, thiếu chút nữa liền ngã. Miêu Từ Hành đại khái cảm thấy được mình mạnh tay, ngược lại một tay ôm eo của cô không cho cô ngã.

Hôm nay bọn họ quá nhiều động tác thân mật nha? Nhất Hạ tim đập thình thình, tâm thiếu nữ của cô đều bị anh chọc thủng rồi.

"Thẻ mở cửa a?" Miêu Từ Hành nói.

"A!" Nhất Hạ tại trong lòng anh, vẻ mặt lờ mờ nhìn anh.

Miêu Từ Hành đành phải tìm thẻ mở cửa trong túi cô, tìm đến thẻ mở cửa, mở cửa. Cắm lên thẻ mở cửa, ôm ấp cô vào cửa sau đó đóng cửa lại.

"Em..." Cô còn không có mở miệng, Miêu Từ Hành liền ấn cô bên cạnh cửa, tay chống đỡ tại bên gáy của cô, trên cao nhìn xuống mình. Nhất Hạ lại lờ mờ, ngẩng đầu nhìn anh.

Anh cách mình gần, giống như đang tức giận lại giống như không phải tức giận, hơn nữa tư thế như vậy thật sự thân mật, để cho cô nghĩ lầm... Cho rằng anh muốn hôn mình.

"Biết anh điện thoại cho em sao?" Mặt anh dựa vào là càng gần, hơi thở người đàn ông bao quanh cô.

"Em,.... Điện thoại di động..."Cô quên điện thoại di động ở đâu?

" Gởi tin nhắn cho em không trả lời, điện thoại cho em cũng không tiếp, thừa dịp anh không có ở bỏ chạy ra ngoài uống rượu khiêu vũ, uh`m?" Miêu Từ Hành cũng chưa chú ý, anh ngữ khí này rõ ràng tựa như bộ dáng chồng tóm được vợ lén đi ra ngoài vui đùa nên phát giận.

"Em...Em đều đã đã lâu không có đi chơi rồi. A Đào là bạn từ nhỏ, từ nhỏ chúng em liền ngoạn chơi cùng nhau a." Nhất Hạ giải thích lung tung, lại cảm thấy được mình càng giải thích càng loạn.

"Chỉ là bạn sẽ ôm ấp cùng một chỗ khiêu vũ sao? Uh`m?" Tấm hình kia lúc này lại vẫn đứng ở trong đầu óc anh, Miêu Từ Hành phát hiện mình hết sức để ý.

"..." Nhất Hạ nghĩ sẽ không là mình uống hơn đi? Như thế nào hiện tại có chút phạm lờ mờ a, "Miêu... Anh Miêu, anh sẽ không là đang ghen đi?"