Editor: Quỳnh Nguyễn
"Hinh Hinh, con đói bụng! "Thấy Mậu Hinh còn không có phản ứng, Tiểu Sâm nhìn mẹ lộ ra biểu tình thương cảm.
Hinh Hinh mềm lòng, hơn nữa tại trong cảm nhận Tiểu Sâm Minh Ý vẫn quan trọng như thế, ba bé làm bữa tối, cô lại làm sao có thể để cho bé không ăn rồi.
Cô lấy hộp đựng thức ăn, hộp đựng thức ăn bốn tầng, tầng đầu là cơm tẻ, tầng thứ hai là cá thơm ngát, tầng thứ ba là tôm xào dưa chuột, tầng thứ tư là canh bắp nấu xương.
Đồ ăn cực kỳ dụng tâm, đã suy xét đến chỗ khẩu vị mình, lại chiếu cố dinh dưỡng Tiểu Sâm.
Tiểu Sâm nhìn món ăn này thiếu chút nữa chảy nước miếng, vô cùng thích.
Mậu Hinh lấy ra bát cơm, múc cơm cho con trai.
Con trai ăn cơm đều không càn đút cơm, mình cầm ăn, ăn ngon.
Ăn đến trên nửa đường bé hỏi lại: "Kia Hinh Hinh, cuộc thi cờ vây Chủ nhật con có thể mời ba ba tham gia sao?"
"..." Hinh Hinh đã không có cách đối với con trai, cô cảm thấy được chính mình nói tách ra cùng Minh Ý thương tổn rất lớn đối với bé, kế tiếp bất luận cái gì cự tuyệt mà nói cô đều nói không ra miệng.
" Nếu là mẹ không thích nhìn đến anh liền thôi, mặc dù bạn nhỏ khác đều là ba mẹ cùng cùng đi, nhưng con chỉ muốn mẹ cũng có thể." Tiểu Sâm che dấu mất mác, vùi đầu ăn bữa tối.
"Con muốn để cho người nào bồi con đi đều đã có thể, chỉ cần con thích." Mậu Hinh nói.
"Vậy mẹ nhìn đến ba ba có thể không vui hay không?" Tiểu Sâm vội nói.
"Đương nhiên sẽ không." Kỳ thật thấy anh tư vị chỉ có mình biết thôi.
Tiểu Sâm rốt cục yên tâm, cơm nước xong Hinh Hinh đi rửa cặp lồng cơm.
"Hinh Hinh, chúng ta muốn đưa về cho ba ba hay không a?" Tiểu Sâm theo vào tới hỏi.
Hinh Hinh đang lau nước, từ đầu cô liền không nghĩ tới vấn đề phải trả.
"Nếu chúng ta không trả cho ba ba, ngày mai anh lại đưa cơm liền không hộp đựng thức ăn rồi." Tiểu Sâm tiếp tục nói.
"..." Con trai lần lượt nhắc trước mặt mình, rõ ràng chỉ có năm tuổi đại, như thế nào liền nhiều tâm tư như vậy a! Quỷ tinh quỷ tinh!
"Mẹ đây lau khô nước." Hinh Hinh đành phải nói.
" Tốt, con đi đưa thì tốt rồi." Tiểu Sâm cực kỳ khéo hiểu lòng người nói.
"Mẹ đưa con đi lên." Hinh Hinh lo lắng con trai một người.
Tiểu Sâm gật đầu: "Tốt."
Mậu Hinh đưa con trai lên lầu, cửa Minh Ý là điện tử khóa, quét thẻ là có thể. Tiểu Sâm mình liền có thẻ mở cửa, chải quét một phen có thể mở. Hinh Hinh xem con trai đi vào, cô yên tâm, trốn ở cửa.
Vừa mới xem con trai khập khiễng quét thẻ liền cùng trong nhà mình giống nhau, trong lòng cô cũng từng đợt khác thường, rõ ràng kỳ thật không có ở bao lâu, vì cái gì cô cảm thấy được nơi này càng giống nhà cô.
Tiểu Sâm vào phòng, Minh Ý xem con trai ôm hộp đựng thức ăn tiến vào, liền qua đi tiếp nhận đi: "Đều đã ăn xong rồi sao?"
"Ừ." Tiểu Sâm ngồi đến trên ghế sofa, tâm tình vẫn lại là tránh không được uể oải.
"Mẹ ăn nhiều sao?" Minh Ý lo lắng Hinh Hinh không có ăn cơm.
"Uh`m, cô ăn không ít, ăn vào một chén cơm, uống vào một chén nước canh, ăn quá nhiều thịt cá." Tiểu Sâm trả lời, "Nhưng mà Hinh Hinh nói vẫn lại là không nghĩ muốn gặp ba."
"Ba biết." Minh Ý nhìn con trai ngồi ở trên ghế sofa, không ngừng đá chân. Quan hệ anh và Mậu Hinh chuyển biến, mang đến trùng kích rất lớn cho con trai. Bé chỉ có 5 tuổi, vẫn chỉ là đứa bé ngây ngô, lại muốn xoá bỏ trùng kích gia đình biến hóa mang đến như vậy.
Anh đi qua, nửa ngồi tại trước mặt Tiểu Sâm, hôn một cái trên mặt trắng hồng hào của con trai: "Tiểu Sâm, thực xin lỗi, là ba ba không có làm tốt."
Tiểu Sâm nhìn ba ba, bé kỳ thật cực kỳ mê mang, bé không nghĩ muốn mất đi ba ba, cũng không nghĩ muốn mẹ thương tâm, mâu thuẫn!