Editor: Quỳnh Nguyễn
"Ít nhất ba tháng, hiệu quả châm cứu vốn là chậm một chút, càng đừng nói cô nhiễm là ma túy cộng với độc, so với độc khác càng thuần chút, muốn hoàn toàn từ bỏ không dễ dàng." Miêu Từ Hành cũng cực kì đau lòng, không ngừng lau mồ hôi cho cô.
"Trời ạ... Đây là thù hận bao lớn mới có thể hạ thủ đối với em gái ruột mình như vậy." Cô nói xong câu đó, Minh Ý dỗ Tiểu Sâm vào được.
" Tình huống Nhất Hạ có chút thay đổi, trước cô cơ hồ ổn định tại hai ngày phát tác một lần, theo lý thuyết hôm nay cô nên là không phát tác mới đúng!" Miêu Từ Hành nhìn đến Minh Ý, cực kì lo lắng nói.
"Có biện pháp nào sao?" Minh Ý cau mày.
"Không có, có thể hoàn toàn cai thuốc phiện hay không còn dựa vào chính cô." Miêu Từ Hành nói.
Mậu Hinh phẫn nộ đã sắp phun ra đến đây, nhìn đến Nhất Hạ như vậy cô liền sẽ nghĩ tới Minh Nhất Kỳ, nếu không phải Minh Nhất Kỳ Nhất Hạ căn bản sẽ không chịu khổ như vậy.
"Nếu không, vẫn lại là để cho Nhất Hạ ở chỗ tôi đi!" Miêu Từ Hành nhìn Nhất Hạ không khỏi nói, "Tình huống của cô lại vẫn là có chút thay đổi, các cậu đều đã phải đi làm cũng không có biện pháp chăm sóc cô."
Minh Ý nhìn Miêu Từ Hành, không có lập tức tiếp lời này.
Mậu Hinh nhìn về phía Minh Ý, hiện tại cô nhìn Minh Ý, càng ngày càng cảm thấy được người đàn ông này lãnh khốc đáng sợ, ánh mắt anh xem Nhất Hạ có thể có một tia nhiệt độ. Minh Nhất Kỳ lần lượt hãm hại anh, anh còn cố sức cứu anh ta như vậy. Nhưng Nhất Hạ a, bị biến thành như vậy, anh cư nhiên lại vẫn hao hết tâm tư chia rẽ cô và Miêu Từ Hành.
"Tôi cảm thấy được để cho Nhất Hạ ở chỗ anh cũng được, mặc kệ thế nào trước để cho Nhất Hạ cai lại nói." Mậu Hinh vội nói.
Miêu Từ Hành không có lập tức đáp lại, chuyện này còn phải Minh Ý quyết định, anh biết Minh Ý băn khoăn, nhưng mà hiện tại bệnh tình Nhất Hạ cao hơn toàn bộ, anh chỉ muốn Nhất Hạ có thể thuận lợi cai thuốc.
Minh Ý lại vẫn đang suy nghĩ, hiện tại Minh gia rất nhiều thị phi, Miêu Từ Hành là bạn của anh, anh đương nhiên tín nhiệm. Nhưng là như thế này, Nhất Hạ có thể càng lún càng sâu hay không, đến sau cùng tách ra cũng là phiền toái.
" A Nhất, tôi sẽ có chừng mực, cậu yên tâm." Miêu Từ Hành lại nói.
"Minh Ý, anh có phải người hay không? Nhất Hạ đã bị Minh Nhất Kỳ biến thành như vậy, chẳng lẽ đến bây giờ, anh còn đang suy nghĩ mặt mũi Minh gia sao?" Mậu Hinh nhìn đến anh phản ứng, nhất thời giận dữ.
Minh Ý nghe lời này, quay đầu xem Mậu Hinh, thấy Mậu Hinh xem chính mình khi đó tràn đầy phẫn nộ, như thế nào là cô dùng ánh mắt như vậy xem qua chính mình, cô là thật hận mình rồi. Trái tim hết sức co lại, nhưng là anh không thể cãi lại.
"Được rồi!" Minh Ý gật đầu đồng ý, "Trước để cho cô ở chỗ cậu."
" Như vậy cô bây giờ còn không thích hợp công tác?" Miêu Từ Hành nói.
"Để cho cô công tác đi!" Minh Ý lạnh giọng nói, "Từ Hành, phiền toái cậu gần đây đều đã chăm sóc bên người cô, tôi sẽ để cho công ty điện ảnh và truyền hình sắp xếp công tác cho cô."
Mậu Hinh quay đầu xem Minh Ý, Nhất Hạ cái tình huống này, nếu là trực tiếp phát tác tại studio làm sao bây giờ? Vì cái gì anh kiên trì để cho Nhất Hạ hiện tại liền công tác.
Cô thật sự càng ngày càng không hiểu anh rồi!
"Vậy được rồi!" Miêu Từ Hành biết dụng ý của anh, gật gật đầu.
" Từ Hành, nhớ rõ hứa hẹn cậu với tôi." Lúc Miêu Từ Hành ôm ấp Nhất Hạ đi anh không quên nhắc nhở.
"Biết." Miêu Từ Hành gật gật đầu.