Editor: Quỳnh Nguyễn
Minh Nhất Hạ nghẹn lời, ngơ ngẩn nhìn anh.
" Không phải chân em còn không có tốt sao? Trước không cần công tác, nghỉ ngơi tốt, nên dưỡng đều đã dưỡng tốt." Minh Ý nói.
Minh Nhất Hạ vẫn rất sợ anh cả, anh nói những lời này chính mình cũng không biết nói như thế nào, cô liền là cảm thấy được có chút không thích hợp, cô nghĩ muốn bàn cãi cùng anh cả một phen, nhưng tất cả mà nói đều đã nuốt tại cổ họng, đều đã phun không ra một chữ.
"Từ Hành đưa em tới à?" Minh Ý hỏi lại.
"Anh Miêu ở bên ngoài, anh nói để cho em nói xong cùng anh." Minh Nhất Hạ khí thế yếu đi tiếp xuống, trả lời.
"Mời anh tiến vào, em ra ngoài đi!" Minh Ý nhàn nhạt nói.
Minh Nhất Hạ rất ngang ngược ở trước mặt người khác, nhưng mà trước mặt anh cả chính là mèo không có móng vuốt, thật sự liền ngoan ngoãn đi ra ngoài.
Lúc ra Miêu Từ Hành đi tới, xem sắc mặt cô không tốt, liền hỏi cô: "Làm sao vậy?"
"Không có gì, dù sao em không hiểu anh cả." Nhất Hạ thấp giọng nói.
Miêu Từ Hành biết Minh Ý tình cảm giữa anh em Minh Ý và Minh Nhất Hạ vẫn có chướng ngại, ít nhất trong lời nói Minh Ý cũng không biểu đạt bảo vệ đối với em gái, anh em cũng câu thông ít đến thương cảm.
Anh vỗ nhẹ nhẹ vai Nhất Hạ một phen, vào văn phòng Minh Ý.
Nhìn đến anh tiến vào, Minh Ý hơi hơi đứng dậy, cầm một cái hồ sơ túi cho anh: "Đây là báo cáo kiểm tra của A Kỳ, chuyện này liền nhờ cậu rồi."
Miêu Từ Hành mở ra báo cáo kiểm tra, nhìn một phen đã nói: "Giao cho tôi đi! Vẫn là muốn đem người làm ra tới, tôi mới có thể biết được tình huống."
"Nhanh." Minh Ý nhàn nhạt đáp lại.
Miêu Từ Hành thu thứ tốt, nhìn anh: "Gần đây nhất định thừa nhận không ít áp lực tinh thần đi!"
Minh Ý không bao nhiêu biểu tình, gần đây anh tối đa là cái biểu tình này, giống như như đi vào cõi thần tiên, nhìn phía chân trời, làm cho người ta nhìn không thấu muốn không rõ, ẩn ẩn nhìn trong lòng có chút nhút nhát.
" Có phải cậu nên tốt với em gái một chút hay không? Gần đây cô cũng thừa nhận khó khăn người thường không thể thừa nhận rồi.." Miêu Từ Hành nhớ lại khuôn mặt Minh Nhất Hạ, kỳ thật cô vẫn lại là để ý cái anh cả này, nhưng Minh Ý mặt than, trừ bỏ đối mặt lúc Mậu Hinh và Tiểu Sâm có ôn nhu, còn lại đối người ngoài đều là một cái biểu tình.
Minh Ý quay đầu nhìn Miêu Từ Hành, không khỏi đánh giá anh: "Tôi biết gần đây Nhất Hạ ở chỗ cậu, cậu giúp cô cai nghiện. Từ Hành, lấy tính cách của cậu nên là sẽ không thích em gái tôi mới đúng?"
Không hổ là anh em, lập tức nhìn thấu tâm tư của anh, anh cười khổ: "Tôi đương nhiên rõ ràng điểm này."
" Nhất Hạ trị liệu tiến hành đến cái tình huống gì, nếu có thể, tôi cho rằng cô không tất yếu ở chỗ cậu. Tôi sẽ sắp xếp cô ở chỗ tôi trước, cậu xem a?" Minh Ý là người bao nhiêu thông minh, anh lại nhận thức Miêu Từ Hành nhiều năm, vừa thấy biểu tình anh em, liền biết anh thật sự động tâm đối với Nhất Hạ rồi.
Nhưng là, Nhất Hạ và Miêu Từ Hành, anh cho là không thích hợp. Nhất Hạ, tuyệt không nên tiến vào nhân sinh Miêu Từ Hành.
" Tốt, tôi sẽ nói với cô." Miêu Từ Hành đồng ý.
"Mặt khác, tôi cũng nói cùng công ty điện ảnh và truyền hình bên kia, mau chóng sắp xếp một cái người đại diện tốt hơn cho Nhất Hạ. Liền không cho cậu là bác sĩ còn kiêm chức người đại diện của cô." Minh Ý lại nói thêm.
Có đôi khi Miêu Từ Hành thật sự là muốn đánh anh em ngừng một trận, anh xem thấu đem chính mình, vì ngăn ngừa liên lụy không cần thiết về sau, anh tự nhiên mà cẩn thận đoạn tuyệt mình và Nhất Hạ.
"A Nhất, không cần đề phòng tôi như vậy đi!" Miêu Từ Hành còn không có tiếp thu tốt biến hóa như vậy.
" Nếu cậu xác định để cho Nhất Hạ tiến vào nhân sinh của cậu, mà cậu có năng lực bảo vệ tốt cô, tôi thành toàn các cậu, mấu chốt là cậu làm được không?" Minh Ý nói.