Editor: Quỳnh Nguyễn
"Cho nên Minh gia liền đồng ý cho Giang gia cổ phần Giang Nguyệt Đình, lại cho bọn họ một số của cải, kỳ thật là anh làm chủ." Cô vẫn cảm thấy kỳ quái, mặc dù Minh Chí Côn người này lòng dạ rất sâu, nhưng kỳ thật rất keo kiệt cũng cực kỳ hẹp, những người khác Minh gia liền càng không cần phải nói, bọn họ cư nhiên liền đồng ý cho Giang gia nhiều tài sản như vậy, có thể làm chủ cái này chỉ có Minh Ý.
"Đích thật là như vậy." Minh Ý gật đầu, "Giang gia là phương bị hại, bồi thường như vậy bọn họ cũng không có gì không đúng."
"Giang gia là phương bị hại nhưng Giang Nguyệt Đình cũng là người bị hại, cô đã chết, anh bồi thường cô như thế nào.." Mậu Hinh lập tức hỏi.
" Hậu sự của cô làm phong quang một chút, nếu Giang gia đồng ý, sẽ nhập gia phả Minh gia, tiến vào công viên tưởng niệm Minh gia, làm tất cả người Minh gia tôn trọng." Minh Ý nói.
" Người đã chết, những thứ này có ý nghĩa đối với cô sao?" Mậu Hinh nghe lại càng tức giận.
"..." Minh Ý cũng biết cái lí này, anh không nói chuyện.
"Kế tiếp a, anh tính toán bảo vệ mạng Minh Nhất Kỳ như thế nào?" Mậu Hinh tiếp tục hỏi.
"Em lấy thân phận vợ anh hay là thân phận kiểm sát trưởng hỏi?" Minh Ý lại hỏi.
Hinh Hinh nghẹn lời, cô đột nhiên cảm thấy được người đàn ông ở trước mắt xa lạ, cô thậm chí căn bản không biết cảm giác của anh, này thật sự là Minh Ý cô nhận thức sao?
"Hinh Hinh, vụ án này em đã né tránh, anh hi vọng em né tránh tới cùng, đó là em tại Luật Chính Tư cũng ít hỏi đến. Như vậy đối với em đối với tất cả mọi người tốt." Minh Ý tiếp tục nói, "Anh đáp ứng ông nội, làm cho A Kỳ sống sót."
Hinh Hinh chấn kinh nhìn anh, cô nhớ tới Minh Nhất Kỳ nói, anh nói Minh Ý là người trung thành nhất Minh gia. Mặc kệ Minh Chí Côn và vợ chồng Minh Văn Hiên đối với anh như thế nào anh đều sẽ không để cho Minh gia tản mất.
Mà cô ý thức được, nếu Minh Ý thật sự muốn Minh Nhất Kỳ sống sót, kia anh nhất định có thể làm được. Năng lực người đàn ông này cô đã sớm kiến thức quá, anh có thể chống đỡ một cái tập đoàn khổng lồ như vậy, cứu Minh Nhất Kỳ với anh mà nói không phải việc khó.
Từng đợt hàn ý từ trong cơ thể cô lộ ra tới, cô cảm thấy được sợ, cũng cảm giác được sợ hãi. Cô thậm chí cảm thấy được, không biết đối mặt người đàn ông này như thế nào!
" Minh Nhất, anh có nghĩ qua, anh phá hoại công chính tư pháp không." Mậu Hinh nói.
"Anh hướng em cam đoan, anh nhất định sẽ không phá hoại công chính tư pháp." Minh Ý cầm hai vai của cô, "Anh biết trong lúc này em không tiêu hóa được, nhưng anh tất phải làm như vậy."
"Em không thể tiếp thu, vĩnh viễn không thể tiếp thu." Hinh Hinh đẩy anh ra, "Nếu anh làm như vậy, em, em thật sự không biết đối mặt anh như thế nào. Em vẫn cho là anh là người chính trực nhất Minh gia, anh biết cái gì là thị phi, cái gì là chính nghĩa. Hiện tại anh làm như vậy, anh có cái gì khác nhau cùng những người Minh gia khác cùng Minh Nhất Kỳ có cái gì khác nhau?
"..." Minh Ý nhất thời không biết khuyên cô như thế nào, anh lẳng lặng nhìn cô, sau đó nói, "Anh nhất định phải bảo vệ mạng A Kỳ."
"Nếu anh làm như vậy, em sẽ không tha thứ anh." Nói xong Mậu Hinh không chút do dự xuống giường, cô cảm thấy được chính mình cũng không muốn ngủ trên một cái giường cùng anh, vì thế chạy tới ngủ cùng Tiểu Sâm.
Hai người tan rã trong không vui, sáng ngày thứ hai sắc mặt Hinh Hinh đều đã rất khó xem. Cô cơ hồ cả đêm không ngủ, cô không nghĩ ra. Không nghĩ ra vì cái gì Minh Ý muốn bảo vệ Minh Nhất Kỳ? Anh rõ ràng không phải là người như thế a?