Editor: Quỳnh Nguyễn
"Em làm rất nhiều chuyện xấu nha!" Nói lên những cái chuyện xấu này, cô cảm thấy được mình không có mặt mũi thấy anh.
Miêu Từ Hành cười yếu ớt, tay rơi vào má của cô: "Cô còn làm chuyện xấu nào?"
Miêu Từ Hành nghe cô nói lời này, không khỏi thật sự nở nụ cười.
"Anh còn cười." Nhất Hạ là cực kỳ thật sự nói những thứ này, xem anh như vậy liền tức giận đẩy anh một phen.
Miêu Từ Hành cầm tay cô: "Muốn ăn cái gì, sắp giữa trưa, tôi đi nấu cơm."
"Em cũng không phải heo, làm sao có thể luôn ăn." Nhất Hạ có phần tức giận trừng anh.
"Oa, người nào đó thực giống như cùng loại động vật này có phần giống." Nhưng không phải là một cái Tiểu Trư ngu đần thôi!
Lại còn nói cô giống heo, Nhất Hạ thấy anh tiến vào phòng bếp, mình khẩn trương bắt kịp: "Em giống heo chỗ nào hả? Có heo xinh đẹp như em sao?"
Miêu Từ Hành nghe cô nói lời này, không khỏi quay đầu đánh giá cô, sau đó gật gật đầu: "Không sai, không có Tiểu Trư xinh đẹp như vậy."
Nhất Hạ nghe anh nói như vậy, mặt không khỏi đỏ, đứng ở cửa phòng bếp nhìn anh bận rộn.
Miêu Từ Hành có thể cảm giác cô còn đang tại chờ đáp án của anh, mà cô cực kỳ để ý đáp án này, anh xoay người nhẹ nhàng ôm lấy cô: "Hiện tại cô cũng rất tốt, này là đủ rồi."
Nhất Hạ ngu ngơ, tay anh phủ tại cái gáy của cô, cô cảm thấy được mặt anh hơi hơi dán tại trên mái tóc cô, như vậy thật sự cực kỳ thân mật nha! Làm sao bây giờ? Tim đập lại nhanh hơn rồi.
" Tốt, tôi bắt đầu nấu cơm, Tiểu Trư, em muốn ăn cái gì?" Miêu Từ Hành thanh âm cực ôn nhu nói.
Nhất Hạ chỉ cảm thấy tâm mình đều đã run rẩy, cô nhỏ giọng nói: "Em mới không phải Tiểu Trư."
"Uh`m, tôi biết Tiểu Trư thích ăn hải sản, buổi trưa hôm nay chúng ta làm mì Ý hải sản, trong tủ lạnh còn có trứng tôm." Miêu Từ Hành tựa hồ cảm thấy được tên Tiểu Trư cực kỳ thích hợp cô, trong giọng nói mang theo nồng đậm ý cười.
Nhất Hạ rất muốn sữa đúng anh, nhưng mà lúc anh nói Tiểu Trư ngữ khí quá ôn nhu, để cho cô cảm thấy được Tiểu Trư đều là một cái tên không sai, cô cúi đầu không cho anh xem mặt mình hồng.
Miêu Từ Hành buông ra cô bắt đầu nấu cơm, Nhất Hạ ngay tại cửa phòng bếp lẳng lặng nhìn anh.
Anh thật sự không thèm để ý sao? Thật sự sẽ không khinh thường cô sao? Nhất Hạ thậm chí nghĩ, anh có chú ý tin tức bên ngoài sao? Anh rốt cuộc có biết hiện tại cô có bao nhiêu hỏng bét hay không? Cô không khỏi lại nghĩ đến những cái ảnh chụp này, cô thậm chí nghĩ anh nhìn những cái ảnh chụp này sao? Cô đột nhiên sợ hãi, nếu có một ngày anh nhìn có thể cũng đặc biệt coi thường cô hay không!
Thực không xong nha! Cô rất muốn để cho mình lặp lại một lần, để cho mình không cần tệ như vậy, như vậy hiện tại lúc cô thích anh, mình có thể quang minh chính đại đúng lý hợp tình đi thích.
Giữa trưa ăn mì Ý hải sản đặc biệt mỹ vị, buổi chiều cô liền nhận được điện thoại Luật Chính Tư, để cho cô đi xác minh lại chứng cứ và công việc liên quan trên tòa một phen.
"Vừa lúc tôi rảnh, tôi bồi cô đi." Miêu Từ Hành nói với cô.
Nhất Hạ gật gật đầu, lúc lên xe cô nói: "Anh Miêu, anh cứ yên tâm đi, em sẽ nói thật."
"Tôi tin tưởng cô." Miêu Từ Hành nói xong chuyên tâm lái xe.
Đến chỗ Luật Chính Tư, Dương Tại Xuân gặp cô, hỏi căn cứ chính xác cùng ngày phát án một lần nữa, xác nhận không thành vấn đề lần nữa.
Hỏi xong, Mậu Hinh biết cô đến đây, liền tìm cô nói chuyện phiếm.
"Nhất Hạ, lời khai của cô vô cùng quan trọng, cô nhất định sẽ xuất hiện tại đúng giờ tại toà án, phải không?" Mậu Hinh có chút lo lắng, chỉ sợ những người Minh gia vừa nói với cô ấy, cô liền mềm lòng rồi.
" Cô yên tâm đi, tôi sẽ nói chi tiết tôi nhìn thấy cùng nghe được." Nhất Hạ gật đầu. Mậu Hinh yên tâm tiếp xuống, Minh Nhất Kỳ đắc tội làm cho người ta cười chê, cô hi vọng anh đạt được trừng phạt nên có.