Editor: Quỳnh Nguyễn
"Dựa vào thực lực anh đấu không lại anh cả anh, cho nên anh chỉ có thể sử âm mưu quỷ kế để hãm hại người nhà của mình. Rõ ràng anh có thể thông qua cố gắng đạt được anh muốn, nhưng mà anh Không, anh cảm thấy được anh rơi xuống, toàn bộ mọi người trên thế giới cũng muốn rơi xuống giống anh, anh thật sự là vô sỉ đê tiện tới cực điểm." Mậu Hinh nói tới đây, tức giận khó chắn.
"Tôi biết anh yêu tôi, nhưng mà anh biết tôi căn bản không thích anh, vĩnh viễn không có khả năng yêu anh. Cho nên anh muốn hủy đi tôi, anh nghĩ rằng tôi bẩn, rơi xuống sau cùng sẽ tới ôm ấp của anh. Nhưng mà Minh Nhất Kỳ, mặc kệ hiện tại tương lai, mặc kệ tôi biến thành bộ dáng gì nữa, tôi đều khó có khả năng cùng với anh. Mà đối với Nhất Hạ, anh vẫn hướng cô mang đường nghiêng, anh để cho cô tiến vào Làng Giải Trí, anh cho là vòng tròn kia cực kỳ hỗn loạn, cô chịu không nổi nhất định sẽ rơi xuống, nhưng mà cô không có. Anh phát hiện cô cùng với tôi, anh phát hiện cô muốn hướng đường ngay đi tới, anh muốn xuất thủ hủy đi cô, anh không cần cô trở thành ngoại tộc Minh gia, anh đều đã đối với em gái anh như vậy, anh quả thực là biến thái chí cực."
"Anh liền biết Hinh Hinh, anh biết, em là người hiểu biết anh nhất trên cái thế giới này." Minh Nhất Kỳ nở nụ cười thật sâu.
Đúng vậy, nếu có một người biết Minh Nhất Kỳ mà nói, đó chính là mình. Lúc nhỏ Minh Nhất Kỳ biết Minh gia quá nhiều xấu xí, giá trị quan của anh vào thời điểm kia liền thay đổi, anh để cho mình cũng trở nên vặn vẹo không chịu nổi. Không chỉ có như vậy, anh còn muốn cho người yêu anh cũng cùng anh. Biến thái, anh mới là biến thái chân chính.
" Vì sao anh muốn giết Giang Nguyệt Đình? Sao anh có thể giết cô?" Mậu Hinh dùng lực lau đi nước mắt khóe mắt, "Anh nên là biết, cô là người yêu anh nhất trên cái thế giới này."
"Kia lại như thế nào? Kia lại như thế nào?" Minh Nhất Kỳ cười lạnh, "Cô yêu anh, anh liền muốn giống ba mẹ, bởi vì tội ác mà dây dưa cả đời cùng Giang Nguyệt Đình sao? Cô đã chết ngược lại giải thoát rồi, cô sống so với bất luận kẻ nào đều đã thống khổ."
Hinh Hinh lại có chút không nói gì, bởi vì cô ý thức được, có lẽ Minh Nhất Kỳ nói lời này rất đúng. Anh và Giang Nguyệt Đình sớm đã không có yêu, chẳng qua là vì tội ác đây đó mà cùng một chỗ, nhưng này cũng không thể trở thành lý do Giang Nguyệt Đình bị giết.
" Đã từng anh không cần giống như hiện tại?" Minh Nhất Kỳ nhìn Mậu Hinh, "Nếu em đồng ý cho anh cơ hội, hôm nay nhất định sẽ không là cái dạng này..."
Hinh Hinh im lặng, cô biết anh đang nói cái gì.
" Vì sao em muốn cự tuyệt anh? Nếu em không từ chối anh, anh sẽ không cùng một chỗ với Giang Nguyệt Đình, lại càng không sẽ mang cô đi Hoàng Đình, anh cũng sẽ không giết người, cô cũng sẽ không bị người hiếp dâm. Anh và cô lại càng không sẽ dây dưa cho tới hôm nay. Hinh Hinh, vì sao em muốn đối với anh như vậy?" Đây là một cây gai trong lòng Minh Nhất Kỳ, nhiều năm như vậy anh chưa từng có kéo ra quá.
Hinh Hinh đương nhiên nhớ rõ, khi đó cô chỉ có mười bốn tuổi, cô căn bản không có nghĩ tới chuyện yêu đương này, cho dù có cô chỉ mông lung cực kỳ sùng bái Minh Ý.
Tại trước cô mười bốn tuổi, Minh Nhất Kỳ đối với cô mà nói thật sự giống anh trai. Anh thích trêu cợt cô, thích đùa cô, nhưng khi đó cô cũng không có cảm nhận được Minh Nhất Kỳ có bao nhiêu hư hỏng. Đối với Minh Nhất Kỳ, cô có phần sợ, nhưng cũng không chán ghét như thế.
Đột nhiên có một ngày tan học, Minh Nhất Kỳ bắt cô đến một cái góc, ôm cô để cho cô làm nữ nhân của anh.
Cô dọa lờ mờ rồi!
Cô đẩy Minh Nhất Kỳ ra, rống lớn một tiếng anh là người điên.