Editor: Quỳnh Nguyễn
Lúc Nhất Hạ biết chân tướng này, chỉ cảm thấy tóc gáy đều phải dựng thẳng lên tới. Cô thật không ngờ, anh hai cư nhiên cách cô gần như thế giết Giang Nguyệt Đình.
"Tôi thật sự thật không ngờ, anh cư nhiên có thể làm chuyện như vậy." Nhất Hạ nói đến chuyện này cùng Mậu Hinh, vẫn không thể tỉnh lại, quá không chân thực, cũng thật là đáng sợ.
"Tôi sớm biết rằng máu của anh là băng, anh có thể đối với cô như vậy, giết Giang Nguyệt Đình lại có cái gì không có khả năng." Mậu Hinh trái lại không sợ hãi kinh ngạc, kỳ thật là cô hiểu rất rõ Minh Nhất Kỳ rồi.
"Giang Nguyệt Đình theo anh nhiều năm như vậy, như thế nào đều đã nên là có tình cảm Đây là một cái mạng người, như thế nào có thể nói giết chết liền giết chết." Gần đây Nhất Hạ chịu được trùng kích quá lớn, cô cảm thấy được đáng sợ không chân thật.
Mậu Hinh lại cảm thấy được không ngoài ý, chỉ sợ Minh Ý bức Minh Nhất Kỳ cưới Giang Nguyệt Đình làm cho lúc bọn họ lấy giấy chứng nhận, anh liền động sát tâm đối với Giang Nguyệt Đình, anh không cam lòng bị Giang Nguyệt Đình buộc cả đời.
Minh Nhất Kỳ giết người cũng không phải lần đầu tiên, lúc còn nhỏ như vậy anh là có thể động thủ giết người, huống chi là hiện tại a!
"Hiện tại nhà tôi rối thành một nùi, ông nội để cho Diệp Diệu Tư và Diệp Tư Cần cùng nhau bào chữa cho anh, nghe nói còn muốn mời luật sư càng quyền uy tại trong nước tới gia nhập, muốn tổ chức thành đoàn thể luật sư, nói cái gì nhất định phải bảo vệ mạng anh hai." Nhất Hạ nói, "Mẹ tôi vừa gọi điện thoại tới đây khóc, anh hai anh làm sao có thể biến thành bộ dạng này, như thế nào đột nhiên trong một đêm biến thành tội phạm giết người, nếu là anh hai thật sự phán tử hình làm sao bây giờ?"
"Có lẽ anh chưa từng có biến quá." Hinh Hinh nói như vậy, sắc mặt thâm trầm.
Ngày kế, Hinh Hinh nhận được điện thoại, Minh Nhất Kỳ muốn gặp cô. Lúc này Minh Nhất Kỳ bị giam giữ tại trại tạm giam, Hinh Hinh nghĩ nghĩ liền đi gặp rồi.
"Anh nghe được một chuyện có ý tứ, cảnh sát điều tra vốn đã hãm nhập cục diện bế tắc, căn bản bài trừ hiềm nghi anh, vụ án cũng giao cho em phụ trách. Là em kiên trì vụ án này không thoát được liên quan cùng anh, kiến nghị bọn họ tra quan hệ anh cùng Dụ Tình Tình, hơn nữa cứ khăng khăng anh là hung thủ giết người." Minh Nhất Kỳ nói lời này, trên mặt lại vẫn mang theo tươi cười.
" Đúng, vụ án này vốn nên là do tôi phụ trách, nhưng mà bởi vì sau cùng nhận định anh là người hiềm nghi phạm tội, cho nên tôi xin tự động né tránh rồi." Mậu Hinh nói.
"Hinh Hinh, em hiểu biết anh như vậy sao?" Minh Nhất Kỳ nhìn Mậu Hinh nói.
"Anh không nên đối với Giang Nguyệt Đình như vậy, anh không thích cô có thể rời khỏi cô, cô vì anh đã hy sinh quá nhiều. Mặc kệ cô tốt xấu hay không, anh đều đã không nên giết cô, hơn nữa người không có tư cách đối với cô như vậy nhất là anh." Mậu Hinh nói tới đây, càng thêm phẫn nộ.
"Nguyệt Đình đã nói với anh, trong tay em có một phần tư liệu, phía trên có một phần báo cáo kiểm tra chân thật của Nguyệt Đình sau án Tiết Tại Phi mười năm trước. Em biết không? Phân báo cáo trong tay em dọa cô phá hủy." Minh Nhất Kỳ nói.
"Không sai!" Trong tay cô có một phần báo cáo, chứng thật vụ án mười năm trước tại Hoàng Đình của Tiết Tại Phi, Giang Nguyệt Đình tại một đám người bọn họ uống rượu, cắn thuốc, trong hỗn loạn bị vài người cưỡng bức rồi. Về sau khi Tiết Tại Phi đụng chạm Giang Nguyệt Đình, Minh Nhất Kỳ mới từ dược vật lấy lại tinh thần, xuất thủ đánh chết Tiết Tại Phi.
Minh Nhất Kỳ ha ha cười rộ lên: "Em cho rằng như vậy, là có thể đả đảo anh sao?"
"Không ai muốn đánh anh, là chính anh đả đảo chính mình." Mậu Hinh nói, "Minh Nhất Kỳ, anh vẫn đều là người nhát gan, từ nhỏ đến lớn đều là. Anh yếu đuối, ích kỷ, lãnh huyết, ngoan độc."