Editor: Quỳnh Nguyễn
"Em đi nhà Từ Hành?" Này thật sự cực kỳ thần kỳ, anh và Miêu Từ Hành làm bạn nhiều năm, đều sẽ không chủ động đi nhà anh ta. Miêu Từ Hành người này có thích sạch sẽ quá khắc nghiệt, bạn thân mật còn không thể nào vào được nơi sinh hoạt tư nhân của anh, anh nhờ Từ Hành chăm sóc cũng là để cho anh nhiều đến trong nhà chăm sóc một phen..
" Đúng a, em đi xem Nhất Hạ a." Mậu Hinh nói, "Em không có nói với anh sao? Hiện tại Nhất Hạ ở tại nhà bác sĩ Miêu."
"..." Minh Ý liên tục lấy làm kỳ, lại lập tức còn nói, "Miêu Từ Hành làm bạn không tệ, nhưng anh ta thật sự không rất thích hợp Nhất Hạ. Từ Hành trải qua rất nhiều."
"Cũng không nhất định, em cảm thấy được bọn họ cực kỳ xứng đôi, kỳ thật trước kia Nhất Hạ sinh hoạt trong vòng luẩn quẩn đều là một chút người loạn thất bát tao, nhận thức Miêu Từ Hành đối với cô mà nói không chỗ hỏng."
"Hinh Hinh, em nghĩ quá đơn giản." Minh Ý than thở nhẹ.
"Hiện tại Nhất Hạ muốn cai nghiện trước, tóm lại ở tại bác sĩ Miêu trước a!" Mậu Hinh nói.
"Uh`m, anh sẽ câu thông cùng Từ Hành." Lời nói Minh Ý chứa đầy hàm ý, lại cảm thấy được bất tiện ở trong điện thoại.
" Ngươi chừng nào thì anh có thể trở về a?" Hinh Hinh ngồi xếp bằng sau cùng hỏi.
Cô là thật cực kỳ nhớ anh, kết hôn tới nay, lần đầu tiên bọn họ tách ra thời gian dài như vậy, đến bây giờ cô cũng chưa thích ứng anh rời khỏi, mỗi ngày gọi điện thoại căn bản không thỏa mãn được cô.
Minh Ý lại làm sao không phải, đành phải thở dài: "Tạm thời vẫn còn không có thể, Hinh Hinh."
" Hôm nay Tiểu Sâm lại hỏi, khi nào thì ba ba trở về?" Mỗi lúc trời tối vội vàng xong công tác, nằm đến trên giường khi đó, cô lại càng nhớ anh nhớ lợi hại. Trước kia mang theo con trai sinh hoạt không có cảm giác, hiện tại hai người kết hôn mỗi ngày cùng một chỗ, đã là chuyện cực kỳ tự nhiên. Nhưng là anh đi công tác, ban ngày công tác vội vàng hoàn hảo, buổi tối đi ngủ một người ngủ, nửa đêm đều đã tỉnh lại ngẩn người.
"Tiếp qua vài ngày, nơi này gặp được một chút phiền toái." Minh Ý chỉ có thể nói như vậy, sau đó thở dài, "Anh cũng nhớ em rồi."
"Vậy anh ở bên kia phải cẩn thận, phải chú ý an toàn." Bên kia thế cục bất ổn, Hinh Hinh mới có thể lo lắng như vậy.
"Uh`m, ngủ ngon." Minh Ý rất không muốn nói.
" Ngủ ngon." Tắt điện thoại, Hinh Hinh đặt điện thoại ở ngực, một đêm này cô biết mình khả năng lại ngủ không tốt rồi.
Sáng sớm ngày kế đến Luật Chính Tư, mới vừa ngồi xuống liền nhận được Vương Thiết Thanh điện thoại: "Mậu kiểm, chúng ta chuyển một phần về vụ án Giang Nguyệt Đình, phiền toái phía bên cô trả lời một phen."
Mậu Hinh cũng cực kỳ quan tâm vụ án này, nhưng nghĩ đến người hiềm nghi là Minh Nhất Kỳ, cô đã nói: "Vương đội trưởng, bởi vì người hiềm nghi vụ án này là Minh Nhất Kỳ, là em trai chồng tôi, căn cứ vào nguyên tắc né tránh, cho nên tôi không tiện hỏi đến."
"Chúng ta có đầu mối mới, đã bài trừ Minh Nhất Kỳ hiềm nghi, hiện tại tập trung trên người một cái đồng nghiệp Giang Nguyệt Đình, Dụ Tình Tình." Vương Thiết Thanh nói, "Tư liệu nên là một hồi sẽ đưa đến, buổi chiều tôi tranh thủ đến Luật Chính Tư tìm cô, nói chuyện vụ án này một phen."
Mậu Hinh không nghĩ tới vụ án có đầu mối mới, chờ tư liệu tới, cô không có xem trước, mà là trực tiếp cầm tư liệu tìm Dương Tại Xuân.
Dương Tại Xuân nhìn tư liệu, cũng để cho Hinh Hinh nhìn, hai người phân tích tình tiết vụ án.
" Nếu người bị hại Giang Nguyệt Đình là vợ Minh Nhất Kỳ, nhưng cơ bản bài trừ Minh Nhất Kỳ hiềm nghi. Hinh Hinh, em am hiểu loại vụ án này, liền giao cho em phụ trách đi!" Dương Tại Xuân nói.