Editor: Quỳnh Nguyễn
Miêu Từ Hành kỳ thật càng quen biết cùng Tạ Tạ các cô, đối với hai phụ nữ kia cũng có hiểu, nhưng nghe Nhất Hạ nói lời này đã nói: "Không thích sẽ không cần lui tới cùng các cô ấy, nếu cô không thích rắn của Tạ Tạ, tôi tìm cơ hội tóm lấy rút răng nanh rắn kia."
Nhất Hạ không nghĩ tới Miêu Từ Hành sẽ trả lời như vậy, nghĩ thầm Thanh Thanh của Tạ Tạ đại khái giống Tiểu Bạch ở bên mình, nếu có người muốn kéo ra răng, kia cô vẫn không thể đau lòng muốn chết nha!
Nghĩ đến Tiểu Bạch, cô để Tiểu Bạch ở chỗ trợ lý, quá nhiều ngày không gặp, trong lòng còn nhớ.
" Đừng, chân của em đã tốt, liền coi như hết!" Nhất Hạ nói.
Miêu Từ Hành cười nhợt nhạt, anh thu thập gì đó, dư quang đánh giá cô. Cô cùng mình nói chuyện phiếm cực kỳ tự nhiên, không một chút chịu ảnh hưởng bọn họ hôn môi phía trước. Hay là nói cô lại quên rồi.
Cái loại phát tác cơn ghiền thuốc phiện này, tựa hồ thật sự lại có gián đoạn mất trí nhớ, cho nên chuyện anh làm đối với cô, cô quên rồi.
Trong lúc này, Miêu Từ Hành không biết vừa mừng vừa lo.
"Anh Miêu, sao anh không nói lời nào?" Nhất Hạ nhìn vẻ mặt anh cực kỳ ngưng trọng, như là đang tự hỏi chuyện tình cực kỳ nghiêm trọng.
"Không có việc gì." Miêu Từ Hành quay đầu xem cô, "Xế chiều hôm nay cô ra rất nhiều mồ hôi, nhanh đi tắm rửa."
Nhất Hạ gật gật đầu, khi phát tác cơn ghiền trí nhớ cô còn nhớ một chút, nhưng về sau phát sinh quá cái gì cô liền mơ mơ màng màng rồi. Vừa mới tỉnh lại lại vẫn cảm thấy được môi có phần tê dại tê dại, ngực cũng có chút căng căng.
Cô không làm cái chuyện gì cực kỳ đáng sợ đi!
Nhất Hạ không dám nghĩ nhiều, ra phòng bếp tiến vào phòng tắm đi tắm rồi.
Cô vừa đi, Miêu Từ Hành thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi anh vậy mà khẩn trương rồi. Cô gái nhỏ này, thật sự là để cho anh có phần không biết làm sao.
Minh Nhất Hạ trở lại phòng, cầm quần áo chuẩn bị đi tắm rửa không khỏi lại nghĩ tới Miêu Từ Hành phản ứng. Cô có phải nói sai cái gì làm sai cái gì hay không, để cho anh Miêu không vui rồi.
Cô cố gắng nhớ lại mỗi câu nói, có thể Tạ Tạ căn bản chính là bạn của anh, cho nên cô nói không thích các cô cho nên anh không vui hay không. Cô cũng không phải không thích Tạ Tạ các cô, chính là cảm thấy được hai cô không phải người cùng đường cùng mình, cho nên không thích mà thôi.
Nhưng mà lúc ấy anh đáp lại của cô, cũng không giống không vui nha!
Xoắn xuýt xoắn xuýt! Khi nào thì Minh Nhất Hạ cô để ý cảm nhận người khác như vậy, cô không phải luôn luôn chuyên quyền độc đoán sao? Nhưng mà, cô thật sự rất sợ, sợ anh không vui, sợ anh sẽ phản cảm mình. Thực xoắn xuýt!
Đến chỗ phòng tắm, cô cởi quần áo bắt đầu tắm, mới vừa không thay quần áo không chú ý, hiện tại cởi hết quần áo xuống cô phát hiện chuyện đáng sợ. Đó chính là, trên ngực của cô có mấy vết màu hồng, nhưng lại rất sâu, giống là bị người vuốt ve.
Đã xảy ra cái gì? Cô sẽ không tại lúc phát tác cơn ghiền, nhào nặn ngực mình chứ?
Sẽ không, cô sẽ không làm loại chuyện này nha, nhưng mà sau phát tác cơn ghiền cô căn bản khống chế được hành vi mình, cô làm cái gì cô cũng quên rồi.
Trời ạ! Cô rất muốn quát to một tiếng, anh có thể cực kỳ khinh thường cô hay không, có thể cảm thấy được cô không đứng đắn không rụt rè hay không. Vốn bên ngoài đồn đãi bình luận cô liền không tốt lắm, từ trước đến nay cô không cần những thứ này.
Hiện tại nhưng là thật khẩn trương, cô không hy vọng mình tại trong cảm nhận của anh là cô gái như vậy.