Editor: Quỳnh Nguyễn
" Chính là đầu có phần đau." Nhất Hạ nghĩ đến đêm qua phát sinh đủ loại, thân thể vẫn lại là sẽ run lên sợ hãi.
"Đau đầu cực kỳ bình thường, đêm qua cô uống quá nhiều rượu. Nhanh đi rửa mặt, rửa mặt xong ăn bữa sáng." Miêu Từ Hành nói.
Nhất Hạ gật gật đầu, tiến vào phòng tắm đi.
Vừa vào phòng tắm liền phát hiện khăn mặt cùng kem đánh răng bàn chãi đánh răng mới, đáy lòng cô hơi hơi ấm, mặc dù vẫn không rõ mình làm sao có thể ở chỗ này, nhưng Miêu Từ Hành tri kỷ đối với cô vẫn lại là để cho cô rất cảm động.
Chờ cô thu thập xong mình, Miêu Từ Hành đã múc cháo, trộn lẫn bánh quẩy còn có trứng chưng.
"Anh Miêu, ngày hôm qua là anh đã cứu em phải không?" Ngồi xuống ăn bữa sáng, Nhất Hạ hỏi.
"..." Thật sự cái gì đều đã đã quên. Đã quên cũng được, đã quên đại khái cũng sẽ không nhớ rõ mình chiếm tiện nghi cô như thế nào. Nếu cô nhớ rõ đêm qua mình thừa dịp hôn cô như thế nào, đại khái cô sẽ không nhìn anh giống như hiện tại.
"Uh`m, may mà cô không có việc gì." Miêu Từ Hành nói xong không quên bổ sung, "Tôi được anh cô nhờ vả, nếu tại trong khoảng thời gian này chăm sóc cô, tôi tất phải làm được."
Cô đương nhiên biết anh là vì anh cả chăm sóc cô như vậy, nhưng mà Nhất Hạ vẫn lại là cực kỳ cảm động. Cô cũng không có tự kỷ cho rằng, anh là vì thích cô mới tốt như vậy.
" Em thật không nghĩ tới Diêm Tĩnh dám làm như thế, ngay cả Chương Tả đều đã cấu kết cùng anh." Nhất Hạ nghĩ đến vẫn lại là tức giận, Chương Tả là người của cô, cư nhiên liên hợp người khác tới hại cô.
" Nếu cô muốn trút giận mà nói, rất đơn giản, lát nữa tôi đưa cô đi." Miêu Từ Hành nói.
"Uh`m." Trong lòng Nhất Hạ có rất nhiều nghi vấn, cũng nhất định phải hỏi rõ. Cô xem đến túi mình phòng khách, liền lại hỏi, "Vì sao Mậu Hinh sẽ đưa gì đó của em tới đây?" Cô liền tính ở, cũng chỉ là ở một đêm mà thôi.
" Đêm qua cô bị bọn họ hạ dược, cụ thể là thuốc gì hôm nay tôi muốn nghiệm máu của cô mới có thể rõ ràng. Trước đó, trước ở chỗ này đi!
Nhất Hạ nghĩ đến đêm qua Vương đạo bọn họ hút thuốc, bên trong đều có thuốc phiện. Mặt cô biến đổi, cô quá rõ ràng, cô xem quá rất nhiều bạn, một khi hút cái này, kia đó là Vạn Kiếp Bất Phục.
" Đừng khẩn trương, kết quả còn không có ra, toàn bộ không biết." Miêu Từ Hành thấy mặt cô trắng bệch, trấn an cô.
"Diêm Tĩnh cho anh một trăm cái lá gan anh mới không dám làm như vậy đối với em, anh còn muốn quay phim, hủy đi cái camera kia sao?" Nhất Hạ lập tức khẩn trương hỏi nói.
"Hủy đi, yên tâm." Miêu Từ Hành có chút lo lắng xem cô, không biết đêm qua cô có chịu thiệt hay không. Đêm qua anh cũng không tiện kiểm tra cái này, Mậu Hinh và Tạ Tạ cũng không dẫn ra cái này. Xem cô như bây giờ, nên là không có chịu thiệt mới đúng.
"Tên hỗn đản này, em nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta." Nhất Hạ càng nghĩ càng giận, hận nghiến răng ngứa.
"Trước ăn cái gì, " Miêu Từ Hành lột một quả trứng gà, trứng gà trắng noãn, sau đó anh lại dùng khăn tay nhẹ nhàng lau tay, mình tiếp tục ăn.
Nhất Hạ luôn luôn thói quen bị người chăm sóc, nhưng Miêu Từ Hành chăm sóc mình như vậy, cô chợt vui vẻ.
Đây là nhà anh Miêu sao?