Editor: Quỳnh Nguyễn
" Nhất Hạ, em làm sao vậy, có phải không thoải mái hay không?" Diêm Tĩnh qua đi ôm cổ cô.
Nhất Hạ muốn đẩy người, phát hiện thân thể căn bản không còn khí lực. Mà Chương Tả bên cạnh cô hoàn toàn không có ý ngăn cản.
"Cút!" Nhất Hạ gầm nhẹ một tiếng.
"Nhất Hạ uống say, tôi đỡ cô đi trên lầu nghỉ ngơi, cô như vậy ra ngoài bị phóng viên chụp đến chỗ cũng không tốt." Diêm Tĩnh nói.
Chương Tả vội nói: "Vậy thì phiền toái anh rồi."
Bên cạnh chế tác cùng đạo diễn nhìn nhau liếc mắt một cái, nhìn ngược lại như là hiểu trong lòng mà không nói.
Diêm Tĩnh không có nghe của cô, ôm cô ra ngoài.
Nhất Hạ lăn lộn thật lâu trong vòng tròn này, rất nhiều thủ đoạn cô gặp qua, chú cha anh hai đều là thích chơi, cái thủ đoạn gì đều có thể dùng làm cho người ta.
Giờ khắc này, mặc dù ý thức cô vẩn đục, cũng biết Diêm Tĩnh nói. Diêm Tĩnh cư nhiên dám động cô, người nào cấp cho anh lá gan, Chương Tả cũng do anh xằng bậy, bọn họ căn bản chính là cùng một giuộc rồi.
"Diêm Tĩnh, anh cư nhiên dám..." Minh Nhất Hạ thấp thở gấp, thân thể giống như thoát lực muốn phản kháng đều đã hữu tâm vô lực.
"Nhất Hạ, tốt xấu chúng ta tính kết giao một hồi, em không theo giúp anh một đêm, em không biết là thiệt thòi sao? Dù sao anh cảm thấy được cực kỳ thiệt thòi." Diêm Tĩnh tiến đến đến cạnh tai cô cười nói.
"Anh hỗn đản..." Minh Nhất Hạ căn bản không thể đẩy ra người đàn ông, nhiệt khí trên người càng ngày càng nặng.
"Nhất Hạ, chúng ta kỳ thật tám lạng nửa cân, rõ ràng trước không phải nói cùng một chỗ sao? Em như thế nào có thể nói đổi ý là đổi ý a?" Diêm Tĩnh nói xong ôm sát cô.
"Người nào cấp cho anh lá gan." Minh Nhất Hạ chỉ cảm thấy khó chịu, thân thể cực kỳ nóng, nóng cô muốn điên.
Trong vòng luẩn quẩn không ai dám đối với cô như vậy, cô bộ dáng đẹp, dáng người tốt, đàn ông muốn cô không ít, không ai có thể dám động thủ. Liền là giao bạn trai, không có cho phép của cô người đàn ông cũng không dám động cô. Cũng bởi vì cô là Minh tam tiểu thư, Minh Nhất Hạ, có vốn cao ngạo.
Diêm Tĩnh là ảnh đế không sai, nhưng tuyệt không dám làm chuyện này.
Người nào cấp cho anh lá gan? Những lời này hỏi thật hay, Diêm Tĩnh nở nụ cười.
Anh ôm Minh Nhất Hạ vào phòng, sau đó đóng cửa phòng. Phòng có camera, anh bắt đầu bãi chuẩn màn ảnh đối với cô. Lúc này Nhất Hạ, sắc mặt đỏ bừng, vẻ mặt mê loạn, nhìn đó là bộ dáng bị trúng thuốc.
"Nói thật, trong vòng luẩn quẩn vẫn có cái lời đồn, anh đặc biệt muốn chứng thật một lần." Diêm Tĩnh vừa chỉnh màn ảnh vừa nói, cười cực kỳ là bỉ ổi, "Trong vòng luẩn quẩn rất nhiều người nói, em cư nhiên vẫn lại là xử nữ? Nhất Hạ, em nói đúng là thật không?"
Minh Nhất Hạ thân ở trên giường, vùng vẫy đứng lên, căm tức Diêm Tĩnh. Cô cảm thấy được mình khả năng thật sự xong đời, cô vẫn tự tin không ai dám động cô, bây giờ thật sự muốn gặp hạn.
"Phàm là kết giao với em, ngay cả cơ hội hôn môi đều đã rất ít, em ngay cả tay cũng không làm cho người ta dắt là như thế này sao?" Diêm Tĩnh tiếp tục hỏi.
"Ngậm miệng!" Cô muốn chạy đi, nhưng mà cô như thế nào chạy đi tốt, Diêm Tĩnh hỗn đản này, cô giết anh.
"Đúng rồi, em biết không? Cái Câu Lạc Bộ này nam công quan (trai bao) tố chất cũng không kém. Lát nữa hai chúng ta vui vẻ xong, anh gọi là vài người tới đây hầu hạ em, sau đó chụp một đoạn video clip. Thiên kim danh môn giới giải trí Minh Nhất Hạ bị hạ dược, sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, em nói là cực kỳ có ý đúng không?" Diêm Tĩnh nói xong, bắt đầu cởi áo khoác.