Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 240-3: Sóng gió tình yêu




Editor: Quỳnh Nguyễn

Lời này ra, sắc mặt Minh Nhất Kỳ một xanh một trắng.

" Tốt." Lão phu nhân vẻ mặt thất vọng nhìn cháu gái, "Nhất Hạ, cháu gây họa ở bên ngoài, trở về trong nhà vẫn còn không sống yên ổn."

"Nếu cháu mang đến tranh cãi cho cái nhà này, cháu đi là được." Nhất Hạ nói xong, vượt qua Minh Nhất Kỳ nói.

"Nhất Hạ, chân con làm sao vậy?" Tống Mạn Vân ngăn lại con gái, quan tâm hỏi.

Rốt cục có người lại vẫn biết hỏi chân của cô, cô cười lạnh một tiếng.

"Yên tâm, không gãy." Minh Nhất Hạ đẩy mẹ ra, cũng không chú ý chân thương tổn chạy ra.

May mà trợ lý không đi xa, cô gọi điện thoại cho trợ lý quay lại tới đón cô.

Cô bắt đầu chỉ chịu đựng tức giận cùng đau nhức cắn chặt khớp hàm.

Trợ lý xem mặt cô không tốt, biết cô tính tình nóng nảy, cũng không dám nói lời nào, chỉ lẳng lặng lái xe.

Nhất Hạ gọi điện thoại người đại diện: "Chị Chương, em muốn mở buổi họp ký giả."

"Cái gì? Em có biết chuyện bây giờ có bao nhiêu nghiêm trọng sao? Em mở buổi họp ký giả? Em nghĩ tốt nói như thế nào sao? Bây giờ chúng ta còn nghĩ lời nói." Chương Tả nói.

"Không cần, trực tiếp mở buổi họp ký giả." Minh Nhất Hạ nói, "Chị sắp xếp đi, em muốn thời gian nhanh nhất."

"Em điên rồi, em có biết chỉ cần em nói sai một câu, em liền xong rồi em biết không?" Hiển nhiên Chương Tả không đồng ý.

"Kia lại như thế nào!" Nhất Hạ nói, "Kia lại như thế nào!"

Chương Tả bị Minh Nhất Hạ rống cũng là u mê, chỉ nói: "Em đã cố ý muốn như vậy, chị sắp xếp."

Kết thúc điện thoại, Mậu Hinh nhìn đến tin tức cũng gọi điện thoại tới đây: "Tôi nhìn thấy tin tức, hiện tại cô ở nơi nào?"

"Tôi cũng muốn biết." Cô để cho trợ lý đưa cô về nhà trọ mình, cũng không phải là không cần nghĩ, nhà trọ của cô nhất định mai phục rất nhiều phóng viên.

"Nếu không trước ngốc trong nhà không cần lộ diện?" Mậu Hinh nói, "Trước qua đầu ngọn gió lại nói."

" Sao cô không hỏi những cái ảnh chụp này có phải tôi hay không?" Minh Nhất Hạ hỏi.

Mậu Hinh nghĩ muốn thở dài, cô xem ảnh chụp, liếc mắt một cái liền nhận ra khẳng định là Minh Nhất Hạ. Hơn nữa Nhất Hạ người này, từ nhỏ tính cách có vẻ vặn, cô nhất thời kích thích đánh ra ảnh chụp như vậy tuyệt không kỳ quái.

"Cô ở đâu? Nhất Hạ." Mậu Hinh cực kì lo lắng cô.

"Mậu Hinh, thực ra tôi chính là người thối nát, đúng không!" Minh Nhất Hạ ha ha cười rộ lên, "Có một số việc làm liền làm, lại che giấu như thế nào cũng là đã làm rồi.

"Đừng nói như vậy..." Mậu Hinh có chút khó chịu, "Cô.... Cô về nhà có được hay không, Nhất Hạ, hôm nay tôi về nhà sớm một chút, tôi..." Lời của cô còn chưa nói xong, Minh Nhất Hạ đã tắt điện thoại.

Mậu Hinh nghe đô đô hai tiếng, nhất thời có chút hoảng hốt, lại gọi điện thoại Nhất Hạ căn bản không chịu tiếp.

Minh Nhất Hạ vẫn lại là trở lại nhà trọ, lúc cô còn không có tiếp sát liền nhìn đến cửa tiểu khu thủ rất nhiều phóng viên.

" Chị Nhất Hạ, lại vẫn đi vào sao?" Trợ lý nhìn trận thế này, vội hỏi.

Nhất Hạ hít sâu một hơi: "Đi vào."

Khi xe bọn họ tiếp sát, phóng viên nhạy cảm phát hiện xe của cô, lập tức vây quanh.

"Nhất Hạ, Nhất Hạ, ảnh chụp ở trên mạng là cô sao?"

"Người nào đưa cho cô ảnh chụp, vai nam chủ bên trong đánh Mosaic, xin hỏi vai nam chủ là ai?"

"Nhất Hạ, nghe nói sinh hoạt cá nhân của cô đặc biệt hỗn loạn, đồng thời giao mấy cái bạn trai, là thật vậy chăng?"

"Nhất Hạ, giải thích một phen đi!"

Minh Nhất Hạ mang kính râm, mặt không chút thay đổi. Có một cái phóng viên lá gan rất lớn, trực tiếp ngăn xe Nhất Hạ không chịu đi, hiển nhiên cô không xuống xe không bỏ qua.