Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 240-1: Sóng gió tình yêu




Editor: Quỳnh Nguyễn

Lúc Miêu Từ Hành trở về, Minh Nhất Hạ đã kết thúc trò chuyện cùng Diêm Tĩnh, Tiểu Sâm bò lên xe, tròng mắt chuyển nhìn chằm chằm Minh Nhất Hạ.

"Mậu Tiểu Sâm, cháu nhìn chằm chằm cô làm gì?" Cô sờ sờ mặt mình, mặt trên nên là không đông tây đi!

"Hừ hừ hừ!" Tiểu Sâm ngồi ở phía sau, không nói chuyện với Minh Nhất Hạ.

Đón Tiểu Sâm xong bọn họ đi đón Mậu Hinh, đợi Mậu Hinh thật lâu. Nếu là bình thường Nhất Hạ nhất định không có kiên nhẫn, nhưng hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, cô cảm thấy được nhìn Miêu Từ Hành đều đã cảnh đẹp ý vui.

Ánh mắt nóng cháy kia, ngay cả Tiểu Sâm đều nhanh nhìn không được rồi.

Sau khi Hinh Hinh tan tầm, cô ngồi ở phía sau, cùng Minh Nhất Hạ bốn mắt nhìn nhau, thấy Miêu Từ Hành bình tĩnh tựa như thường ngày, Minh Nhất Hạ phong tình vạn chủng biểu hiện ở trước mặt anh, anh vẫn là bất động.

Hinh Hinh thở dài ở trong lòng, Miêu Từ Hành và Minh Nhất Hạ hoàn toàn là hai loại khí chất, nhân sinh trải qua căn bản hoàn toàn không giống nhau, nếu không bởi vì cô là em gái Minh Ý hai người đại khái cũng sẽ không có cùng xuất hiện, cô muốn đuổi theo người ta rất gian nan.

Đến chỗ nhà ăn, bởi vì Nhất Hạ là nhân vật công chúng, bọn họ từ cửa nhỏ đi thẳng vào phòng.

"Em cũng không biết anh Miêu mở một nhà ăn to như vậy." Minh Nhất Hạ hiển nhiên cực kỳ thích.

"Cô thích mà nói, có thể thường tới, thậm chí lưu tấm hình làm cho bọn họ treo ở phía trước, nhất định có thể kéo sinh ý nhà ăn." Hinh Hinh nói.

"Tôi ngược lại là nguyện ý, chỉ sợ anh Miêu không để ý những thứ này." Minh Nhất Hạ nói.

Chỉ chốc lát sau đồ ăn liền lên, quả nhiên là Miêu Từ Hành tự làm, món ăn tinh xảo ngon miệng, cũng sẽ không quá đầy mỡ, để cho Nhất Hạ khen không dứt miệng: "Tôi tưởng là đồ ăn anh tôi và Mậu Hinh làm đã ăn ngon, anh Miêu, không nghĩ tới đồ ăn anh làm càng ngon."

"Cảm ơn, về sau có thể thường tới." Miêu Từ Hành tiếp thu ca ngợi, khách khí nói.

"Thật vậy chăng?" Ánh mắt Minh Nhất Hạ sáng lên, "Vậy em không khách khí."

"Chỉ sợ cô công tác bận quá không có thời gian." Hinh Hinh thực phục cô, không thấy ra người ta căn bản là khách khí sao?

" Gần đây tôi muốn nghỉ ngơi, sẽ rất rảnh." Nhất Hạ nói.

" Chân của cô thương tổn tốt nhất cũng là nghỉ ngơi." Đây là đề nghị một bác sĩ cho cô, Miêu Từ Hành nói.

"Ừ." Nhất Hạ gật đầu.

Cơm nước xong, Miêu Từ Hành lại vẫn đưa bọn họ về nhà, trở về trong nhà Nhất Hạ nói với Mậu Hinh: "Cô nói tôi và anh Miêu có triển vọng sao?"

"Ai biết được? Nhân sinh cái gì đều đã có khả năng, chỉ cần đồng ý cố gắng." Hinh Hinh nói như vậy.

"Cô nói rất đúng, tôi muốn công chiếm anh Miêu." Nhất Hạ nói.

Hinh Hinh chỉ có thể cổ vũ cô, đến sau cùng có thể thành công hay không, thật sự liền xem duyên phận rồi.

Nhất Hạ nghĩ, mình muốn đuổi theo Miêu Từ Hành như thế nào, mười giờ buổi sáng ngày hôm sau, trang web nổi danh đột nhiên công bố một tổ ảnh chụp chân Minh Nhất Hạ. Trong ảnh chụp, Minh Nhất Hạ tư thái xinh đẹp. Bên trong còn có một người đàn ông, nam nữ cùng nhau làm động tác nhưng là mặt người đàn ông đánh Mosaic.

Nhóm ảnh chụp công bố ra, dẫn tới tiếng động lớn. Lúc ấy cô lại vẫn trong giấc mộng, người đại diện của cô gọi điện thoại cho cô, hỏi ảnh chụp trên mạng là chuyện gì xảy ra?

"Cái gì ảnh chụp?" Nhất Hạ lại vẫn ngủ mơ mơ màng màng.

"Chính cô đi trên mạng xem, hiện tại những cái ảnh chụp này chuyển điên rồi!" Người đại diện quả thực tức điên rồi.

Nhất Hạ không phục hồi tinh thần lại, trước kết thúc điện thoại sau đó mở máy tính ra, quả nhiên mỗi cái trang, tin tức đứng đầu tất cả đều là của cô, đăng tất cả đều là ảnh chụp của cô, hình ảnh lõa thể.

Trong óc cô trống rỗng, trong lúc này luống cuống.