Editor: Quỳnh Nguyễn
Ánh mắt Minh Nhất Hạ nhìn cô đều là là lạ, mang theo tìm tòi nghiên cứu, để cho cô cực kỳ không được tự nhiên.
Cô thu thập xong mình, Minh Ý đã làm bữa sáng. Minh Nhất Hạ ăn bữa sáng Minh Ý làm cực kì cảm thán, cảm thán Mậu Hinh là mệnh tốt, mỗi ngày anh cả mình hầu hạ cô như vậy.
"Tạ Tạ và Tây Tử đều ở lại trong nước, em có chuyện gì gọi điện thoại cho các cô, các cô đều có thể làm việc cho em." Lúc ăn bữa sáng, Minh Ý quết bơ trên bánh mì thả tới trong đĩa Mậu Hinh.
"Biết rõ." Hinh Hinh cảm thấy được anh có phần coi mình như đứa nhỏ, mỗi sự kiện đều đã dặn dò với trước đó.
"Anh sẽ để cho Tây Tử sắp xếp một người nấu cơm tới đây, mỗi ngày làm bữa sáng bữa tối, các em không cần đi bên ngoài ăn." Minh Ý còn nói.
"Không cần." Hinh Hinh lập tức nói, "Bản thân em có thể làm, trước kia lúc em và Tiểu Sâm ở cũng là mình nấu cơm." Nếu không bởi vì cùng anh cùng nhau, anh làm hư đem chính mình, mới biến thành thường không tiến vào phòng bếp như thế.
"Em bận việc, hơn nữa như vậy quá vất vả." Minh Ý đã quyết định tốt, anh tựa hồ quên mình cũng là mỗi ngày tan tầm đón con đón bà xã sau đó về nhà nấu cơm, cũng chưa từng cảm thấy được đây là chuyện vất vả, ngược lại vui vẻ chịu đựng.
"Không vất vả, em không thích người xa lạ đến nấu cơm, thật sự. Em có thể mình làm, lại nói Nhất Hạ cũng có thể giúp em." Hinh Hinh vội nói.
Minh Ý nhìn cô, thấy vẻ mặt cô kiên quyết, đành phải gật đầu: "Vậy được rồi!"
Hinh Hinh cuối cùng buông lỏng một hơi, trước kia cô thực không cảm thấy được Minh Ý dong dài như vậy nha!
"Nhất Hạ, em muốn thay đổi tập quán sinh hoạt, học làm việc nhà, giúp giúp chị dâu em." Minh Ý bắt đầu dặn dò với em gái.
Minh Nhất Hạ vốn bị vợ chồng bọn họ ngược, không ở chung cùng anh trai cô không biết anh trai là một người đàn ông tốt như vậy săn sóc như vậy, đương nhiên đối tượng tốt chỉ hạn trong bà xã anh Mậu Hinh, đối với em gái vẫn lại là cực kỳ lãnh khốc. Hiện tại mình bị điểm danh, cô phản ứng không kịp, ngẩng đầu biểu tình đờ đẫn.
Phải biết rằng đại tiểu thư cô từ nhỏ đến lớn là bị hầu hạ lớn lên, làm sao đã làm việc nhà. Chính là ra ngoài công tác bên người cũng là có trợ lý cùng người đại diện, nếu là một người ngốc, cô là tuyệt đối sinh hoạt ngu ngốc.
Cô ngẩng đầu nhìn anh trai, còn đang tại tổ chức ngôn ngữ đáp lại như thế nào là tốt hơn.
"Nghe được sao?" Thanh âm Minh Ý còn hơi chút nghiêm khắc.
"Biết rõ." Nhất Hạ trả lời, thấy Mậu Hinh cố nén cười, cô lườm cô ấy một cái.
Hinh Hinh để cho Nhất Hạ đưa Tiểu Sâm đi học trước, chính cô gọi điện thoại cho Luật Chính Tư nói sẽ trễ hai giờ đi làm.
Tiểu Sâm ra ngoài, hôn Minh Ý một cái: "Ba ba phải chú ý an toàn!"
"Ba sẽ, con muốn chăm sóc mẹ tốt sao?" Minh Ý hôn mặt con trai.
"Con sẽ, ba yên tâm đi, Hinh Hinh có con chăm sóc." Tiểu Sâm một bộ tiểu đại nhân.
Minh Nhất Hạ nhìn Tiểu Sâm bộ dạng này, khóe miệng kéo kéo, đứa trẻ còn trả lời như thế. Cô cũng đừng xoay vặn nói một tiếng lên đường bình an cùng anh trai, liền dẫn Tiểu Sâm đến trường đi.
Mười giờ Minh Ý bay, lát nữa Tạ Tam tới đón anh, bọn họ trực tiếp đi sân bay. Hinh Hinh bắt đầu thu dọn cho anh, kiểm tra thời tiết bên kia một chút, dọn xong quần áo anh muốn mặc. Sau đó là đồ dùng hàng ngày, thuốc khẩn cấp, cô thậm chí còn thả mấy khối chocolate và Vitamin.
"Những thứ này đều đã có thể mua được ở bên ngoài." Minh Ý nói.
" Chuẩn bị là tốt hơn, chuẩn bị thỉnh thoảng cần." Hinh Hinh thả quần áo đến bên giường, phân loại ra tới đó là một thùng lớn.
Đây là lần đầu tiên sau khi bọn họ cùng một chỗ anh đi công tác, Tạ Tam vào cửa, Hinh Hinh biết anh liền đi rồi. Nhất thời trong lòng lập tức khó chịu, qua đi ôm eo của anh.