Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 232-3: Là như thế này sao?




Editor: Quỳnh Nguyễn

"A Nhất, ông nội tuyệt đối không cái ý khác." Lão phu nhân xem sắc mặt bạn già không đúng, vội vàng ôn tồn hòa khí nói với cháu trai: "Cháu cũng đừng nóng giận, cháu là người Minh gia, ông nội cũng nói qua, công ty khẳng định là do cháu kế thừa. A Kỳ không tốt, cháu là anh trai, cháu dạy anh."

"Bà nội, cháu muốn đơn độc nói mấy câu cùng ông nội." Minh Ý mặt không chút thay đổi nói.

Lão phu nhân nhìn xem bạn già, nghĩ nghĩ liền đi ra ngoài.

"A Nhất, ông biết cháu cảm thấy được ông nội thiên vị, kỳ thật cháu hiểu lầm ông nội khổ tâm. Cháu thông minh có khả năng, ông và bà nội đều đã cực kỳ yên tâm đối với cháu. Ngược lại ba cháu và em trai đều là khiếm nhã, ông muốn cho cáu mang em trai nhiều chút. Chỉ có như vậy, anh em đồng tâm mới có thể đem Hoàn Vũ phát triển càng tốt." Minh Chí Côn ôn nhu nói.

"Ông nội, Vạn Quốc Bằng nói, Cổ Bá dám hố Hoàn Vũ vài tỷ, là vì sau lưng ông một cái đại BOSS, ông có biết BOSS sau lưng ông ta là ai chăng?" Minh Ý không đáp lại lời này, chỉ hỏi.

"..." Minh Chí Côn tức cười, không khỏi nhìn cháu trai.

"Cháu một mực nghĩ, Cổ Bá thật có lá gan lớn như vậy dám đối lập với cháu, thực chỉ là bởi vì trả thù vụ án Cổ Dương sao? Hiện tại mới biết được căn bản không phải có chuyện như vậy?" Minh Ý nói.

"A Nhất, cái nguy cơ này không phải bị cháu giải quyết sao?" Minh Chí Côn nói, "Hiện tại tìm không tìm Cổ Bá tựa hồ không quan trọng rồi."

"Ông nội, đại khái ông đã quên cháu là người Minh gia, đặc biệt Minh Ý cháu ăn không được thiệt thòi nhất, người nào lừa gạt Minh Ý cháu, cháu nhất định phải tra ra manh mối. Mà Cổ Bá, cháu đã tìm được." Minh Ý nói.

Minh Chí Côn khẽ biến sắc mặt, chỉ nói: "Tìm đến Cổ Bá không phải tốt sao? Trực tiếp giao cho cảnh sát xử lý thì tốt rồi."

"Làm sao đơn giản như vậy? Cháu tra xét Cổ Bá một phen, phát hiện mấy năm nay kỳ thật ông nội lui tới chặt chẽ cùng ông ta, thậm chí kết giao vững chắc. Để cho cháu không khỏi nghĩ. BOSS phía sau Cổ Bá chính là ông." Minh Ý nói.

Minh Chí Côn nghe giận dữ, thanh âm nghiêm khắc: "A Nhất, làm sao cháu có thể có ý nghĩ như vậy?"

" Đúng, cháu làm sao có thể có ý nghĩ như vậy?" Minh Ý cười lạnh, "Năm đó ông gọi cháu trở về để cho cháu tiến vào Hoàn Vũ hóa giải nguy cơ công ty, Hoàn Vũ lại càng một tay ông khởi đầu, ông làm sao có thể hố công ty mình. Chỉ có một loại khả năng, khoản tiền ông lừa gạt vẫn vào túi của ông, hoặc là ông trợ cấp cho A Kỳ hoặc là ba ba."

"A Nhất, cháu có biết cháu đang nói cái gì sao?" Minh Chí Côn căm tức anh, "Ông là ông nội cháu, không được nói chuyện với ông như vậy."

"Cho tới nay, A Kỳ cũng được, ba cũng được, mẹ cũng được, những người khác Minh gia cũng được, dù sáng dù tối đào tiền từ Hoàn Vũ ra ngoài, cháu đều đã mở con mắt nhắm con mắt. Cháu nghĩ nếu là chuyện trước cháu cầm quyền cũng đã có, vậy khẳng định là ông ngầm đồng ý rồi. Hoàn Vũ là của ông, cháu chỉ là tới làm công, ông đã ngầm đồng ý, cháu mở con mắt nhắm con mắt tốt nhất. Bây giờ nghĩ lại cháu xem nhẹ địa vị ba và A Kỳ ở trong lòng của ông. Hai năm qua cháu quản lý công ty làm không sai, ông đại khái cũng lo lắng nếu cháu thật có dã tâm chiếm đoạt công ty làm sao bây giờ, lấy năng lực của cháu công ty có thể thật sự rơi vào trong tay cháu hay không. Cho nên ông thiết kế chuyện tình lần này, nếu lần này cháu không thể hóa giải nguy cơ, ông đại khái tự ra mặt giải quyết nguy cơ, mà trung tâm quyền lực Hoàn Vũ vẫn ở trong tay ông như cũ. Ông chưa bao giờ từng tín nhiệm cháu, cho tới bây giờ đều đã phòng cháu, là như thế này sao?"