Editor: Quỳnh Nguyễn
"..." Hinh Hinh chưa bao giờ quan tâm Hoàn Vũ đưa vào hoạt động, nhưng cô không nghĩ tới người Minh gia cư nhiên dùng lực đục rỗng Hoàn Vũ như vậy.
" Vụ án này là Minh Ý chủ đạo đi, anh muốn thu thập tôi, bởi vìoiooi nói ra bí mật anh không thể nhẫn nhất." Nhạc Vi nói xong lại cười rộ lên, "Mậu Hinh, cô nói trong lòng Minh Ý là mạnh cỡ bao nhiêu, cứ như vậy anh còn có thể cùng với cô, còn có thể làm nhiều sự tình như vậy tới che dấu chân tướng. Cô, kỳ thật không khá hơn bao nhiêu so với tôi, dựa vào cái gì có thể để cho Minh Ý đối với cô như vậy?"
"Cô và Hướng Nam là quan hệ gì?" Mậu Hinh lập tức tóm được trọng điểm.
Nhạc Vi nghe cô hỏi như vậy, cười: "Đàn ông và phụ nữ có thể là cái quan hệ gì? Đơn giản là quan hệ anh yêu tôi, tôi lợi dụng anh thôi! Hướng Nam là người đần độn, Minh Ý đẩy anh ra, anh liền ngoan ngoãn ra. Bị người Minh gia coi như quân cờ cả đời, sau cùng vẫn còn bị ngoạn chơi đến ngồi tù."
Hinh Hinh lẳng lặng nhìn Nhạc Vi: "Nhạc Vi, cả đời cô đều muốn làm người thượng, kỳ thật lấy thông minh của cô, năng lực của cô, cô có thể cho mình sống càng phấn khích. Cô lại cứ muốn dây dưa chuyện dơ bẩn ở Minh gia, đi cho tới hôm nay cô không thể oán bất luận kẻ nào."
"Cô nói không sai, nhưng là mọi người cũng vậy mà thôi." Nhạc Vi cười lạnh, " Hôm nay của tôi nhất định là ngày mai của cô, ngẫm lại buổi tối ấy, ngẫm lại Mậu Sâm Mặc con trai của cô, tôi ngược lại cảm thấy được hiện tại tôi chịu cũng không tính cái gì."
Mậu Hinh sắc mặt trắng nhợt, nắm chặt quả đấm.
"Minh Ý có thể bày bó lớn chứng cứ người đàn ông đêm đó là anh, Mậu Sâm Mặc là con anh. Nhưng mà chân chính phát sinh cái gì tôi có mắt có thể nhìn đến, mà cô cũng lòng dạ biết rõ. Mậu Hinh, nghĩ tới đây, tôi còn đồng tình cô a!" Nhạc Vi nói xong, ha ha cười rộ lên.
Nhạc Vi lợi hại, cô một chiêu chính là uy hiếp Mậu Hinh, thân thế Tiểu Sâm cùng chân tướng đêm đó là cô không nguyện dẫn ra nhất, mà Nhạc Vi rõ ràng trào phúng để cho cô phẫn nộ nhưng không cách nào phản bác.
"Cẩn thận ngẫm lại, nội tâm của cô thật là cường đại, để cho con trai của cô gọi Minh Ý là ba, gả cho Minh Ý làm vợ anh. Buổi tối lúc các cô trên giường, có thể nghĩ đến Minh Văn Hiên hay không?" Hiện tại Nhạc Vi rất thống khổ, cô không ngại để cho Mậu Hinh cùng cô cùng nhau thống khổ, tự nhiên nói ngoan độc.
Mậu Hinh cắn chặt khớp hàm, chỉ nói: "Nhạc Vi, cô sống bẩn như thế nhất định phải nghĩ người khác cũng bẩn giống cô sao? Vô luận như thế nào, hiện tại người sa vào tù nhân trên mặt bùn không phải tôi."
Nhạc Vi biến sắc, Mậu Hinh đã thu thập văn kiện, nói: "Kỳ thật hiện tại tôi có chứng cớ có thể chứng minh, cô có quan hệ cùng vụ án Hướng Nam tham ô tài chính. Chúng ta tra tài khoản của cô, tài khoản hải ngoại của cô có vài bút tài chính không rõ nơi phát ra, tổng cộng 6 triệu tài chính a! Cô cực kỳ khả năng sẽ cùng Hướng Nam làm bị cáo, bị Luật Chính Tư kiểm khống."
Nhạc Vi một chút không ngoài ý muốn, cô tê liệt trên ghế ngồi, nhìn Mậu Hinh ha ha cười rộ lên: "Nếu không phải Minh Ý đối phó tôi, cô căn bản không có khả năng lấy đến những thứ chứng cứ này."
"Cô muốn nói cái gì đều đã có thể, chẳng qua hiện tại chuyện quan trọng nhất là mời vị luật sư. Tội cao nhất tham ô tài chính là mười năm, mười năm sau ra sẽ thế nào ai cũng không biết, cô nghĩ tốt đi!" Mậu Hinh nói xong, thu hồi đồ ra ngoài.