Editor: Quỳnh Nguyễn
"Anh cả." Minh Nhất Kỳ nhô đầu ra, nhìn anh mặt lộ vẻ tươi cười.
Tâm tình Minh Ý đúng là không tốt, vừa nghe đến thanh âm Minh Nhất Kỳ phát hiện tay lại ngứa, anh rất muốn lại đánh người. Đương nhiên, anh nhịn xuống, bởi vì hiện tại là trường hợp chúng.
Anh xuống xe, Minh Nhất Kỳ đi tới: "Anh cả, anh thật sự là hao hết tâm tư vì Hinh Hinh, tên Ninh Hinh thật sự là rất hay a." Minh Nhất Kỳ nói.
"Tiệc sinh nhật còn không có bắt đầu, cậu không cần tới sớm như thế." Minh Ý thản nhiên nói.
"Vốn em không cần tới sớm như thế." Minh Nhất Kỳ cười nói, "Nhưng mà ba một mực gọi điện thoại tới đây, nói chuyện ông và Nhạc Vi. Nói thật, ba mẹ sớm liền không có tình cảm, ba có thể lại tìm đến chân ái em cũng cao hứng thay ông, chúng ta làm đứa con có phải nên là chúc phúc cùng ủng hộ hay không?"
"Em nói là Nhạc Vi sao?" Minh Ý nhíu mày xem em trai, "Nhất Kỳ, em lại để cho anh nhìn với cặp mắt khác xưa."
"Em chỉ là cảm thấy được chúng ta là người trẻ tuổi, không phải lão cũ kỹ, hiện tại là xã hội khai sáng, chuyện ly hôn này cũng không đáng sợ, nói không chừng ly hôn mẹ chúng ta cũng có thể tìm đến chân ái một lần nữa, so với làm Minh phu nhân vẫn còn hạnh phúc. Anh không có nghe đến ba nói sao? Ông và mẹ sớm không có tình yêu, hai người ngay cả sinh hoạt vợ chồng đều không có, còn có cần phải cùng một chỗ sao?" Minh Nhất Kỳ tiếp tục nói.
"Em vẫn hướng bên người ba đưa người phụ nữ, em còn chờ mong ông có sinh hoạt vợ chồng cùng mẹ?" Minh Ý lạnh giọng hỏi lại, "A Kỳ, tại trong mắt em Minh gia tính cái gì, cái nhà này hiện tại biến thành như vậy, em nên là tỉnh."
"Có câu kêu thuận theo bản tính." Minh Nhất Kỳ nở nụ cười, "Em bản tính phong lưu, di truyền từ ba. Ba trời sinh liền thích ngoạn chơi, em thân là con trai thỏa mãn tâm nguyện của ông thôi."
Tay Minh Ý có chút ngứa, anh rất muốn đánh người, nhưng hôm nay là sinh nhật Hinh Hinh, anh không muốn dơ tay mình.
"Đúng." Minh Nhất Kỳ theo sau lưng anh, "Vì sao Hinh Hinh đột nhiên sẽ không nói, điều này làm cho em thật sự cực kỳ lo lắng."
Minh Ý nghe lời này, rốt cuộc nhịn không được, quay người lại tay nắm ở tại áo Minh Nhất Kỳ: "A Kỳ, anh cho em biết, hôm nay là sinh nhật Hinh Hinh, anh không hy vọng ra vấn đề. Nếu xảy ra vấn đề, nếu có quan hệ với em, anh sẽ cho em tiến vào bệnh viện một lần, lần này tiến vào bệnh viện cũng sẽ không thời gian ngắn vậy có thể ra."
Miệng vết thương bụng Minh Nhất Kỳ còn không có tốt, nghe được anh trai nói, anh cảm thấy được miệng vết thương mình lại bắt đầu đau rồi.
"Anh, em chỉ nói đúng, có một số việc đã xảy ra là đã xảy ra, anh giả bộ không phát sinh cũng vô dụng. Tựa như ba mẹ, cảnh thái bình giả tạo nhiều năm, cũng không lộ ra ngoài sao? Anh và Hinh Hinh rất nhiều không có khả năng, sớm hay muộn muốn chia ly." Minh Nhất Kỳ nói sâu xa.
Minh Ý nghe lời này, đánh giá vẻ mặt em trai, sau đó nở nụ cười: "A Kỳ, hiện tại Hinh Hinh là vợ anh, mặc kệ phát sinh cái gì anh đều sẽ không để cho một chuyện này thay đổi. Nếu để cho anh biết em lại đi quấy rối cô, anh không ngại tối hôm nay liền đưa em đến bệnh viện đi, cẩn thận suy nghĩ đi!