Editor: Quỳnh Nguyễn
Vương Thiết Thanh có vài phần tò mò với Mậu Hinh, cô và Minh nhị thiếu dường như rất quen thuộc, vị kiểm sát trưởng Mậu Hinh này có phải còn có hậu thuẫn khác hay không?
Sau khi lên xe, Mậu Hinh nói với Vương Thiết Thanh: "Vương đội trưởng, tôi đề nghị sau này phải kiểm tra định kỳ đối với câu lạc bộ Hoàng Đình, tôi hoài nghi Hoàng Đình có hàng cấm.".
"Vì sao cô cho rằng như vậy?". Vương Thiết Thanh hỏi.
"Anh vào phòng Minh Văn Thức có cảm giác gì không?". Mậu Hinh hỏi.
"Không khác gì những phòng khác?". Vương Thiết Thanh nói.
"Góc đông nam phòng Minh Văn Thức có một cái quầy bar nho nhỏ, quầy bar kia cao 120 cm, vừa vặn là chiều cao người ngồi dựa vào thoải mái nhất, trên quầy bar có bồn tròn lớn cỡ bàn tay, bằng bạc nguyên chất, hẳn là dùng để đựng bột phấn. Tôi đoán khi các anh tiếp thu báo án, lúc điều tra hiện trường có lẽ chưa làm qua kiểm tra đo lường thuốc phiện, tôi đề nghị triệt để điều tra một lần nữa.". Mậu Hinh nói.
Vương Thiết Thanh lập tức cảm thấy phải nhìn Mậu Hinh bằng cặp mắt khác xưa, vội nói: "Tôi sẽ liên hệ tổ truy bắt ma túy cùng nhau làm thanh tra triệt để đối với câu lạc bộ Hoàng Đình.".
Mậu Hinh cũng không nói gì thêm, khẽ cười gật đầu.
"Đúng rồi, Mậu Hinh, vừa rồi làm sao cô biết gian phòng kia có người?". Vương Thiết Thanh cảm thấy thính giác của mình đặc biệt nhạy cảm, nhưng anh thật sự không nghe ra tiếng Minh Nhất Kỳ.
Mậu Hinh chỉ nói: "Lỗ tai của tôi linh mẫn hơn người bình thường một chút.".
Thật ra không phải, cô từng mù hơn một năm, cho nên thính lực mẫn cảm hơn người bình thường.
Buổi chiều Minh Nhất Kỳ đến, Mậu Hinh gặp anh ở phòng khách.
"Minh tiên sinh, hôm nay tôi tìm anh, là vì tôi nhìn thấy khẩu cung người bị hại Lâm Văn Hi, khẩu cung của cô ấy nói, cô nghe được quản lí ngoại giao Hoàng Đình thảo luận với nữ phục vụ giao tiếp, nói rõ nhị thiếu ở câu lạc bộ Hoàng Đình nên cô ấy mới chạy ra hỏi Minh nhị thiếu ở nơi nào? Xin hỏi ngày đó anh có ở câu lạc bộ Hoàng Đình không?". Mậu Hinh hỏi.
"Ngày đó anh không hề ở câu lạc bộ.". Minh Nhất Kỳ nói, "Anh nghĩ là Văn Hi nghe lầm rồi. Người câu lạc bộ gọi anh là Minh nhị thiếu, gọi chú hai anh là Minh Nhị gia, cô ấy uống say nhất thời nghe lầm là cực kỳ bình thường.".
"Anh có quan hệ gì với Lâm Văn Hi?".
"Cô ấy là bạn học của Hạ Hạ, đương nhiên trước kia cô ấy thầm mến anh, còn tỏ tình với anh, anh cự tuyệt rồi.". Minh Nhất Kỳ nói.
"Sản nghiệp điện ảnh Hoàn Vũ các anh gần đây có một bộ phim lớn tên: 《 Quý Phi bí sử 》, nghe nói đã tìm Lâm Văn Hi thử vai, có chuyện này không?".
"Cô ấy nói với Nhất Hạ, anh và chú hai thấy cô ấy là bạn của Nhất Hạ, nên cho cô một cơ hội.".
“Vai diễn cô ấy quay thử là nữ thứ, kỳ thật trước kia các anh gần như đã chọn nữ diễn viên khác nhưng tôi nghe nói gần đây đã xác định do Lâm Văn Hi diễn, phải không?". Mậu Hinh lật quyển tư liệu hỏi.
"Hinh Hinh, em muốn nói gì?". Minh Nhất Kỳ vẫn cười, không dời mắt nhìn Mậu Hinh.
"Đây là chất vấn vụ án, mời Minh nhị thiếu trả lời.". Mậu Hinh thể hiện dáng vẻ giải quyết việc chung.
"Phải. Nhưng một bộ phim đổi diễn viên là cực kỳ bình thường.".
"Nhưng sau khi vai diễn này được xác định, Lâm Văn Hi đột nhiên thay đổi cô ấy không ra tòa làm chứng.". Mậu Hinh nói.
"Em cho rằng Minh gia lấy vãi diễn này ra trao đổi để Lâm Văn Hi không ra tòa làm chứng vụ chú hai?". Minh Nhất Kỳ hỏi.
"Tôi không đưa ra kết luận gì, chỉ mời anh trả lời vấn đề của tôi.". Mậu Hinh trả lời.
"Hinh Hinh, em nghĩ anh như vậy, anh cảm thấy cực kỳ đau lòng. Hai chúng ta cùng nhau lớn lên, tính tình của anh em phải biết rõ chứ.". Minh Nhất Kỳ vẻ mặt bị tổn thương.
Chính là vì hiểu biết tính tình của anh Mậu Hinh mới rõ ràng, đây tuyệt đối là việc Minh Nhất Kỳ sẽ làm.
"Ngày án phát sinh anh thật sự không có mặt ở câu lạc bộ Hoàng Đình?". Mậu Hinh lại hỏi.
"Nếu em không tin em có thể mời cảnh sát đi điều tra.". Minh Nhất Kỳ nói.
"Được, tôi sẽ đề nghị cảnh sát liên hợp đội truy bắt ma túy triệt để thanh tra câu lạc bộ Hoàng Đình.". Mậu Hinh khép lại hồ sơ, "Minh tiên sinh, câu hỏi hôm nay kết thúc, cảm ơn anh phối hợp.".
Nghe cô nói xong một câu cuối cùng, trên mặt Minh Nhất Kỳ vốn tươi cười ôn nhu có phần nhịn không được, anh nhìn Mậu Hinh thật lâu sau đó mới cười lên.