Editor: Quỳnh Nguyễn
Minh Ý là một người cực lãnh khốc, anh mặc tây trang màu đen, mỗi một chữ đều nói rõ ràng, khí thế không hề cho người xen vào.
"Nơi này có một phần giám định DNA, có thể chứng minh rõ ràng Tiểu Sâm là con tôi." Minh Ý nói xong giao ra giám định DNA để cho tất cả phóng viên có thể chụp ảnh.
"Minh tổng, tại sao anh muốn làm giám định DNA cùng Tiểu Sâm, có phải anh cũng hoài nghi Tiểu Sâm không phải con anh hay không?" Có phóng viên hỏi.
"Vừa lúc ngược lại." Minh Ý trả lời, trên mặt hơi lộ ra tươi cười, "Bởi vì sau khi Hinh Hinh trở về, giữa tôi và cô có rất nhiều hiểu lầm, tôi chắc chắn là con tôi, bởi vì Hinh Hinh giận tôi không chịu tiếp thu tôi, tôi đành làm một cái giám định DNA để cho cô lại không có lý do gì từ chối tôi. Cô có biết, người đàn ông truy người phụ nữ dù sao vẫn cần một chút thủ đoạn."
Phóng viên lại hỏi ︰ "Về chuyện Mậu kiểm sát trưởng đâm chết người này, Minh tổng muốn giải thích thế nào?"
Minh Ý trả lời ︰ "Năm đó đích xác có một cô gái tại Hinh Hinh gây tai nạn xe cộ bị chết, nhưng không phải Hinh Hinh đâm chết, mà là người chết có bệnh tim bẩm sinh, bị kinh hách bệnh tim phát tác. Đưa đến bệnh viện đã không thể chữa trị, mới chết. Đây là kết quả pháp y xem xét vụ án năm đó, mọi người có thể tìm đọc. Nếu không tin mà nói, tôi tin tưởng trong hồ sơ vụ án liên quan cũng có ghi lại, có thể cung cấp mọi người chứng thực."
Phóng viên đều đã há hốc miệng, Minh Ý nói nghĩa chính nghiêm từ - chính nghĩa nghiêm lời, một chút không giống nói dối, bọn họ nhao nhao chụp ảnh.
"Minh tổng, anh thấy sao với quan hệ Mậu kiểm sát trưởng và Minh nhị thiếu?" Lại có phóng viên hỏi.
Minh Ý nghe lời này trái lại nở nụ cười ︰ "Bốn tuổi Hinh Hinh lớn lên ngay tại nhà tôi, mới trước đây cô liền giống em gái chúng ta. Cô và A Kỳ cùng cô và Nhất Hạ giống nhau, chỉ là quan hệ đơn giản, hi vọng tất cả tin đồn dừng ở đây."
Hội chiêu đãi ký giả, thái độ Minh Ý luôn kiên định mà còn cường thế, những phóng viên này nhất thời cảm thấy có lẽ Minh Ý nói chính là chân tướng.
Hinh Hinh có nhìn đến hội chiêu đãi ký giả, Minh Ý nói mỗi câu nói đều đã ấm áp đến lòng của cô, anh là kiên định đứng ở bên mình như vậy, tín nhiệm bảo vệ như vậy, cô là có bao nhiêu hi vọng Tiểu Sâm chính là đứa nhỏ anh, như vậy mới không tính cô phụ anh bảo vệ mình.
Hội chiêu đãi ký giả kết thúc, Minh Ý trở lại văn phòng, Mậu Hinh lập tức ôm anh một cái, nước mắt thiếu chút nữa dũng mãnh tiến ra.
"Xảy ra chuyện gì?" Minh Ý ôm cô hỏi.
"Không cái khác, chính là cảm thấy được vừa rồi lúc ba ba nói chuyện đặc biệt đặc biệt đẹp trai." Tiểu Sâm ở bên cạnh nói ra tiếng lòng mẹ.
Mậu Hinh vẫn ôm chặt anh, cô biết anh tốt, lại không nghĩ rằng anh còn có thể tốt như thế.
" Các em xem rồi hả? "Một tay Minh Ý ôm eo của cô, mặt cô chôn ở ngực của anh, anh cũng nhìn không tới biểu tình của cô, tay xoa mặt cô, lại đụng đến dấu vết ẩm ướt, cô khóc.
" Dì Tây Tử có trực tiếp, chúng ta nhìn trực tiếp." Tiểu Sâm nói, "Con đã nói con khẳng định là đứa nhỏ ba ba, ha ha." Tiểu Sâm cười, nếu bé có cái đuôi mà nói, phỏng chừng đã vểnh lên trời đi.
Mậu Hinh nghe con trai lời này, ôm chặt Minh Ý theo bản năng.
"Con đương nhiên là con ba, con cũng chỉ có thể là con ba." Minh Ý nói.
Lúc này Tạ Tạ tới gõ cửa, đứng ở cửa nói ︰ "Lão Đại, muốn họp rồi."
Minh Ý hơi hơi tách ra Mậu Hinh, thấy mi mắt cô hồng hồng, cực kì đau lòng ︰ "Hình như gần đây em rất dễ dàng khóc?"
" Đó là bởi vì anh luôn để cho em khóc." Hinh Hinh bất mãn nói, kết quả nhìn đến nước mắt mình làm ẩm ướt tây trang anh, lấy tay sờ sờ. "Em làm dơ tây trang anh rồi."
" Không sao." Minh Ý trực tiếp cởi tây trang, "Anh đi họp trước, họp xong chúng ta trở về nhà."
"Công tác của anh thật sự không thành vấn đề?" Rõ ràng công ty lâm vào nguy cơ như vậy, anh vẫn còn lo lắng giải quyết phiền toái giúp cô, cô thật sự rất áy náy.
"Đương nhiên không có vấn đề." Minh Ý nói, "Em tin tưởng có chuyện anh giải quyết không được sao?"