Editor: Quỳnh Nguyễn
Tin tức viết đặc biệt tường tận, lúc ấy Mậu Hinh chưa mười tám tuổi, Minh gia xuất một số tiền lớn đem chuyện này chấm dứt.
Cái tin tức này vừa ra tới, cơ hồ là một chiêu trí mạng, phía sau tin tức còn viết lời bình ︰ kiểm sát trưởng chính nghĩa lẫm nhiên chế phục phía dưới, thì ra cũng là tội ác trần trụi.
Trước mắt Mậu Hinh nóng lên, thiếu chút nữa khóc ra.
Người nào sẽ đem tin tức phát ra tới, chuyện này cùng Minh Nhất Kỳ cũng có quan hệ, nhưng mà tin tức một chữ cũng không nói Minh Nhất Kỳ, đều chỉ có một mình cô. Trên tin tức cô lãnh huyết dối trá, cô xem đều đã hoài nghi cùng mình có phải cùng là một người hay không.
"Mậu kiểm, hiện tại làm sao đây? Chúng ta muốn phát một cái bài tin tức thông báo giải thích hay không." Cố Tiểu Nam hỏi.
"Trước cái gì cũng không làm đi?" Mậu Hinh thấp giọng nói, "Để cho một mình tôi yên lặng một chút."
Cố Tiểu Nam không dám lại quấy rầy, lập tức đi ra ngoài.
Mậu Hinh lần lượt nhìn tin tức, đầu óc một mảnh loạn, chỉ chốc lát sau cô lại đạt được tin tức. Trên trang web chính thức Luật Chính Tư bọn họ bị bạn trên mạng oanh tạc, chữ chính là tại sao kiểm sát trưởng cư nhiên là tội phạm giết người? Tiêu chuẩn Kiểm sát trưởng nhập chức là cái gì? Tư pháp còn có thể để cho công chúng tín nhiệm sao?
Lúc giữa trưa, lại xuất một cái tin tức khác: kiểm sát trưởng Mậu Hinh không phân biệt công tư, lợi dụng tư pháp, vì trả thù tình nhân cũ bóp méo tội danh bị cáo.
Trong tin tức còn lại là nhằm vào án Tiết Phi Phi, trong tin tức mời một cái chuyên gia luật học phân tích tình tiết vụ án, cho rằng vụ án Tiết Phi Phi hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn phạm tội cố ý giết người. Bởi vì người bị hại là Minh Nhất Kỳ, vì trả thù Minh Nhất Kỳ Mậu Hinh sử dụng tư pháp làm ra kiểm khống có tính khuynh hướng định tội. Mà cố ý cân nhắc mức hình phạt tội giết người chưa thành và tội cố ý thương tổn.
Một buổi sáng, chẳng qua ngắn ngủn mấy giờ, liền liên tục xuất hiện ba tin tức mặt trái như vậy, tại tất cả hệ thống tư pháp đều đã tạo thành chấn động vô cùng lớn.
Điện thoại Dương Tại Xuân đều bị gọi liên tục, phía trên giao trách nhiệm bà tất phải lập tức tra rõ ràng tất cả chuyện trên tin tức cũng làm ra rõ ràng, đồng thời để cho Mậu Hinh tạm thời cách chức điều tra trước.
Thậm chí tiến hành chất vấn điều kiện Dương Tại Xuân xét duyệt Mậu Hinh, tại sao làm cho kiểm sát trưởng có vết nhơ tiến vào Luật Chính Tư.
Giữa trưa, Mậu Hinh tiến vào văn phòng Dương Tại Xuân, Dương Tại Xuân cực kỳ khó xử nói ra quyết định này.
"Không quan hệ." Mậu Hinh dự kiến đến, "Em đồng ý tiếp thu thẩm tra."
"vụ án Tiết Phi Phi tôi sẽ viết báo cáo giải thích cùng phía trên, lúc ấy định tội chúng ta họp thảo luận, tất cả chứng cứ liên quan đều đã ở đây, tuyệt đối có thể chứng minh em không có lợi dụng tư pháp làm ra định tội có tính khuynh hướng kiểm khống." Dương Tại Xuân nói.
"Cảm ơn Dương kiểm." Mậu Hinh vẻ mặt nhàn nhạt nói.
"Em coi như nghỉ đi, chờ bên này điều tra rõ ràng nhất định thông báo em đi làm." Dương Tại Xuân nói.
"Em minh bạch." Mậu Hinh gật đầu, nghe Dương Tại Xuân nói như vậy, kỳ thật cô liền biết lại trở về Luật Chính Tư chỉ sợ muốn không kỳ hạn.
Trở lại văn phòng, Mậu Hinh thu thập một chút đồ chuẩn bị rời khỏi. Cô ra ngoài, có thể cảm nhận được có vô số ánh mắt đều đã rơi vào trên người cô, thật sự là ý vị thâm trường.
"Mậu kiểm, bên ngoài rất nhiều phóng viên, em đưa chị trở về đi!" Cố Tiểu Nam vẻ mặt lo lắng nói.
"Cảm ơn em, Tiểu Nam." Hinh Hinh không chối từ.
Garage tầng ngầm Luật Chính Tư phóng viên không có khả năng vào, Tiểu Nam chở Mậu Hinh từ cửa kia ra.
"Có thể phiền toái em giúp chị đi đón con chị hay không." Mậu Hinh lại nói.
" Tốt." Mặc dù Cố Tiểu Nam chỉ làm cùng Hinh Hinh mấy tháng, nhưng là đối với năng lực làm việc của cô, phong cách làm việc đều đã kính nể. Những cái lên án trên tin tức này cô không tin.
"Mậu kiểm, chị không cần lo lắng, hiện tại là đầu gió, em tin tưởng tra rõ ràng chuyện, nhất định sẽ trả trong sạch cho Mậu kiểm." Cố Tiểu Nam nói.
Mậu Hinh cười khổ, chỉ bằng cô cùng hầu hạ anh em này khiến cho cô rất khó trở về Luật Chính Tư rồi. Càng đừng nói, trên người cô còn đeo mạng người.
Đến nhà trẻ, Hinh Hinh quả nhiên thấy bên ngoài có phóng viên tại thủ, may mà đây là một nhà trẻ quốc tế, bảo an vô cùng tốt, phóng viên căn bản không có khả năng đi vào.
Mậu Hinh đưa thẻ cho Tiểu Nam, để cho Tiểu Nam xuống xe đi đón.
Ai biết Tiểu Nam căn bản không nhận được, thì ra trước liền có người cầm thẻ muốn gặp Tiểu Sâm, bị giáo viên nhà trẻ phát hiện không đúng đuổi người đi. Cho nên nếu không phải cha mẹ, giáo viên nhà trẻ lo lắng.
Không có biện pháp, Mậu Hinh đành đi đón. Cô đổi xuống đồng phục, đeo mắt kính, mặt không chút thay đổi xuống xe. Lúc cô mới vừa đi đến cửa nhà trẻ lập tức bị hai phóng viên ngăn.
"Cô là Mậu kiểm sát trưởng Mậu Hinh sao? Chúng ta là phóng viên tòa soạn báo Dương Quang, chúng tôi muốn làm bài tin tức đối với cô."
"Mậu kiểm, xin hỏi cô thấy sao đối với tin tức nói cô một nữ hầu hai anh em? Con trai của cô xưng hô Minh Ý là gì a?"
"Mậu kiểm, bình thường các ngươi ở Minh gia ở chung thế nào? Đối mặt anh em Minh gia cô sẽ không cảm thấy được không được tự nhiên sao?"
"Mậu kiểm sát trưởng, cô thân là một cái kiểm sát trưởng, lại đã từng va chạm chết một người vô tội? Cô lại giải thích thế nào? Cô cảm thấy được máu tươi trên tay cô không... Xứng đáng đồng phục kiểm sát trưởng sao?"
"Mậu kiểm, có phải cô thật sự lợi dụng tư pháp chỉ vì trả thù tình nhân cũ Minh Nhất Kỳ của cô hay không?"
Mậu Hinh nghe mấy vấn đề này, một tia cảm xúc trên mặt đều không có. Cô cầm thẻ vào nhà trẻ, mà tất cả phóng viên bị chắn ở bên ngoài.
Cô yêu cầu đón con trai rời khỏi trước, cô giáo nhà trẻ tựa hồ cũng biết một chút tin tức, ánh mắt nhìn cô cũng là phức tạp. Hinh Hinh thống nhất làm như không thấy, chỉ muốn đón con trai trước lại nói.
"Tiểu Sâm, lát nữa ra ngoài sẽ có rất nhiều người hỏi một chút vấn đề kỳ quái, con bịt lấy lỗ tai ghé vào trên vai mẹ thì tốt rồi." Mậu Hinh để cặp sách con trai trên vai, ôm lấy con trai nói.
"A...!" Tiểu Sâm gật gật đầu, ngoan ngoãn ôm mẹ.
Mậu Hinh hít thở sâu một hơi, lúc cửa mở ra, phóng viên ngăn ở cửa lại nhiều mấy cái, xông lên.
Cố Tiểu Nam kêu bảo an cùng nhau tới đây mở đường, nếu không thật sự cực kỳ khó coi.
Có phóng viên thấy Tiểu Sâm, liền đưa microphone tới: "Cháu tên Tiểu Sâm sao? Cháu biết mẹ là ai chăng?"
Đây là một nữ ký giả, Tiểu Sâm nhìn nhiều người vây quanh bọn họ, cả đám đều bộ dáng kỳ quái, bé ngẩng đầu khó hiểu nhìn nữ ký giả: "Dì thật ngốc, dì không biết ba dì là ai chăng?"
"A..." Nữ ký giả sửng sốt một chút, đặc biệt cô thấy mặt Tiểu Sâm, đáng yêu như vậy, cô đã quên phản ứng.
"Tiểu Sâm, vậy ba cháu là ai?" Cái phóng viên kia đã hỏi tới.
"Tiểu Sâm, nằm úp sấp trên vai mẹ không cần để ý đến bọn họ." Mậu Hinh dặn con trai.
" Vậy ba dì là ai vậy?" Tiểu Sâm khờ dại hỏi lại.
"Ba dì...." Phóng viên kia thật đúng là tự hỏi.
Trong tay Tiểu Sâm tóm lấy một nắm bi, bé thật sự cảm thấy được bên tai quá ồn, hơn nữa những dì này nói lời đều kỳ kỳ quái quái, vì thế bé nhẹ buông tay, bi trong tay rơi xuống toàn bộ.