Editor: Quỳnh Nguyễn
Cảnh Phương: "Tôi hỏi, anh nói anh không cần lại chịu người phụ nữ kia sắp xếp rồi. Lúc ấy tôi cho rằng anh ly hôn cùng người phụ nữ kia rồi."
Mậu Hinh: "Kết quả không bao lâu cô nghe được vợ anh là bị giết, lúc ấy cô không có hoài nghi quá sao?"
Cảnh Phương: "Tôi... Tôi không nghĩ tới."
Mậu Hinh: "Cô nghĩ tới, chỉ là cô biết Dương Tiểu Quân có ảnh chụp cô và Cổ Dương, cô sợ hãi ảnh chụp bị công bố, công khai quan hệ của Cổ Dương và cô, cho nên cô mới vẫn ẩn nhẫn không phát, phải không?"
Cảnh Phương: "Đúng."
Mậu Hinh: "Chánh án, tôi muốn cầu lại truyền bị cáo Cổ Dương."
Cổ Dương bị lại truyền lên toà án, lúc này vẻ mặt anh cực kỳ bình tĩnh, biến chuyển như vậy tựa hồ cũng không có cho anh ảnh hưởng quá lớn.
Mậu Hinh: "Bị cáo, nơi này có một phần báo cáo kiểm tra sức khoẻ của anh, trên báo cáo viết anh có bệnh yếu tinh, đúng không?"
Cổ Dương biến sắc, anh tuyệt đối không nghĩ tới Mậu Hinh sẽ hỏi vấn đề này.
Diệp Diệu Tư: "Phản đối, chánh án, kiểm sát trưởng yêu cầu vấn đề không quan hệ cùng bản án."
Mậu Hinh: "Chánh án, tôi sẽ chứng minh vấn đề nhất định có quan hệ cùng bản."
Chánh án: "Phản đối không có hiệu quả, mời người làm chứng trả lời vấn đề."
Cổ Dương: "Phải."
Mậu Hinh: "Bởi vì anh yếu tinh, anh và Dương Tiểu Quân kết hôn ba năm vẫn không có đứa nhỏ. Nghiêm trọng nhất là, bốn năm trước sau khi bị vợ anh bắt gian ngay tại trận, anh còn bị tổn thương bộ phận sinh dục, chúng ta gọi là liệt dương, phải không?"
Cổ Dương lại bình tĩnh, giờ khắc này sắc mặt biến rất khó xem, anh cắn chặt răng, không chịu trả lời.
Mậu Hinh: "Theo lý thuyết vợ anh đã chết, Cảnh Phương lại bị anh bắt bí, anh có thể tiếp tục bảo trì quan hệ cùng cô. Nhưng là anh không có, thậm chí một lần gặp mặt cuối cùng quần áo cũng đã cởi, hành vi anh dừng lại ở giữa là vì anh bị liệt dương, anh căn bản không thể phát sinh quan hệ cùng cô."
Cổ Dương phẫn nộ trừng Mậu Hinh, vẫn không nói lời nào.
Mậu Hinh: "Bị cáo, đây là toà án, anh tất phải trả lời mỗi một vấn đề của tôi, mời anh trả lời."
Cổ Dương cắn răng: "...
Mậu Hinh: "Bị cáo, có phải anh bị liệt dương hay không!"
Cổ Bá ngồi ở ghế chờ xét xử cũng thay đổi sắc mặt, bất kỳ một người đàn ông nào bị hỏi vấn đề như vậy cũng không thể chịu đựng.
Mậu Hinh: "Bị cáo, có phải anh bị liệt dương hay không?"
Chánh án: "Bị cáo, đây là toà án, anh tất phải trả lời mỗi một vấn đề của kiểm sát trưởng."
Cổ Dương vẫn không nói lời nào, thân thể đã tức phát run.
Mậu Hinh: "Chánh án, mời xem báo cáo kiểm tra sức khoẻ của Cổ Dương, trên báo cáo viết anh bị thương bộ phận sinh dục, cũng là liệt dương."
Hai chữ sau cùng Mậu Hinh là nhìn Cổ Dương nói, Cổ Dương cũng nhìn Mậu Hinh, hai người bốn mắt đối lập nhau, đôi mắt Mậu Hinh là trào phúng một phụ nữ với người đàn ông.
Mậu Hinh: "Sau khi vợ anh phát hiện anh có tư tình cùng Cảnh Phương thực ra tha thứ anh. Dương Tiểu Quân bắt gian là ngày 28 tháng 5, giữa tháng 6 không ít người đều đã thấy các anh ra vào một đôi vô cùng ân ái. Dương Tiểu Quân muốn ly hôn cùng anh không chỉ bởi vì anh ngoại tình, nguyên nhân quan trọng nhất là anh không được! Một người đàn ông ngoại tình lại không được, lưu trữ có ích lợi gì. Trong tay cô có chứng cứ anh ngoại tình, tất cả tài sản danh nghĩa các người đều có tên cô, nếu ly hôn, anh lại là bên sai lầm, phần lớn tài sản đều thuộc về cô. Phải hay không?"