Editor: Quỳnh Nguyễn
Bọn họ ngồi trên máy bay về nước, trước về nước Hinh Hinh cố ý đi mua sắm một ngày, mặt khác mua một cái rương đựng đồ. Bao gồm kem dưỡng da, túi sách.
Minh Ý nhìn cô chuyên môn dùng một cái rương tới cất, cũng là hoảng sợ.
"Thật sự cần mua nhiều như vậy sao?" Minh Ý rất không hiểu.
"Có rất nhiều bạn." Hinh Hinh sửa sang nói, "Đây cũng là chuyện không có biện pháp."
Sau khi về nước Hinh Hinh lập tức vội vàng, chủ yếu nhất vẫn lại là vụ án Cổ Dương giết vợ. Vụ án này còn có sức ảnh hưởng rất lớn tại Tân Thị, giáo sư đại học Cổ Dương này thân phận cũng rất dẫn tới người coi trọng.
Hinh Hinh đi toà án tìm quan toà câu thông một phen tình tiết vụ án, rồi trở về, Tiểu Nam đuổi kịp.
" Luật sư Diệp đến đây." Tiểu Nam đi theo sau lưng cô.
" Diệp Diệu Tư?" Mậu Hinh nhíu mày, "Anh là luật sư bào chữa Cổ Dương?"
"Không sai." Tiểu Nam nói, "Luật sư Cổ Dương là Minh gia sắp xếp, lần trước không phải Diệp Diệu Tư thắng sao? Cho nên lần này vẫn là anh tới bào chữa, nhưng lại xây dựng một đoàn luật sư theo vụ án này."
Minh gia? Chẳng lẽ là Minh Ý sắp xếp.
Cô và Minh Ý rất ít nói công việc ở nhà, anh không nói chuyện mình làm, cô cũng sẽ không nói vụ án mình. Trước tham gia tiệc rượu có thể thấy được, Cổ Bá là Kỹ Sư phụ trách công trình hiện tại.
Trấn an cảm xúc Cổ Bá, cũng là công tác anh quan trọng.
Thấy Diệp Diệu Tư, Hinh Hinh cấp cho Diệp Diệu Tư một phần lễ vật.
Diệp Diệu Tư cực kỳ kinh ngạc mình cũng có lễ vật, mở ra xem là một cái cốc. Cho dù là cái chén, cũng là tâm ý, để cho Diệp Diệu Tư cực kì cảm động.
" Tôi là tới nói với cô về vụ án Cổ Dương, muốn nghe xem ý kiến phía bên Mậu kiểm." Diệp Diệu Tư nói.
Hinh Hinh hơi lộ ra ý cười, chỉ nói nói: "Trước tiên là nói về suy nghĩ của anh."
"Ý nghĩ của tôi là căn cứ vào điểm đáng hoài nghi và quyền lợi của bị cáo, đương sự tôi là vô tội, Mậu kiểm có suy xét lại lui về bổ sung điều tra hay không." Diệp Diệu Tư nói.
"Ý nghĩ của tôi là, vụ án này kéo càng dài đối với kiểm khống càng bất lợi." Mậu Hinh nói, "Luật sư Diệp, không phải mỗi vụ án đều đã có thể dùng điểm đáng hoài nghi và quyền lợi của bị cáo."
Diệp Diệu Tư nở nụ cười, hai người không câu thông bao lâu, Diệp Diệu Tư liền đi rồi.
Hinh Hinh đã khuya mới tan tầm về nhà, cô về đến nhà Minh Ý đã làm bữa tối xong, ba đồ ăn một nước canh, tôm xào dưa chuột, thịt xào nhẹ, nước canh thịt băm, một cá chưng.
"Hôm nay là ngày mấy?" Mậu Hinh buông cặp công văn, cực kỳ kinh hỉ với món ăn này.
"Hôm nay đón Tiểu Sâm về nhà, vừa lúc đi dạo siêu thị một phen, Tiểu Sâm muốn ăn tôm, anh liền nhân tiện nhiều làm vài món thức ăn." Minh Ý nói.
Mậu Hinh nhìn người đàn ông, buông cặp công văn tại sô pha, người đã tiến vào phòng tắm đi.
Cô rửa tay và mặt, khi ra Minh Ý đã dọn xong bát đũa.
" Lại mang công việc về nhà làm?" Minh Ý nói.
"Là như thế này không sai." Hinh Hinh ngồi xong bắt đầu ăn, "Nghỉ ngơi trở về công việc thật sự nhiều lắm, không thể không mang về nhà tới làm."
"Không cần quá vất vả rồi." Minh Ý nói, "Công việc quan trọng, thân thể cũng quan trọng, Chủ nhật chúng ta đi vùng ngoại thành đi một chút đi?"
"Từ bỏ, em phải tăng ca. Thứ Hai tuần sau mở phiên toà vụ án Cổ Dương." Hinh Hinh nói.
Minh Ý gắp thức ăn cho cô: "Vậy ăn nhiều một chút."
"Hinh Hinh đều đã gầy." Tiểu Sâm cũng gắp thức ăn cho mẹ.
Mậu Hinh ăn ăn, ngẩng đầu nhìn anh: "Em phụ trách vụ án Cổ Dương, có thể tạo thành ảnh hưởng với công tác của anh hay không?"
Minh Ý hơi chút ngoài ý muốn cô sẽ quan tâm cái này, đã nói: "Đương nhiên sẽ không."
"Vậy là tốt rồi." Hinh Hinh buông lỏng một hơi, vụ án Cổ Dương là không có thể thất bại, hôm nay cô còn đi sảnh họp tỉnh, còn trọng điểm nói tới vụ án này.